Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 96: Nhân tính

Cơ hội đục nước béo cò tốt nhất chính là trong bóng tối!
“Hoàng Thiện Vân… Nàng, nàng chết rồi sao?”
“Xác nhận lại một chút, lần này không có ai thiếu tay thiếu chân chứ? Hay là có người đã chết thật rồi?”
“Tất cả mọi người tự xác nhận thân phận lẫn nhau đi!”
Lúc này, Nguyệt Quang cầm chặt tay Xuân Tuyết, sau đó căn cứ vào trí nhớ của mình, bắt đầu di chuyển về một căn phòng khác!
Mặc dù tất cả mọi người đều có thể thông qua khí để cảm thụ sinh tử của người khác, bất quá trong bóng tối này, bọn hắn nhận thấy, khí phóng thích ra tựa như đã bị một lực lượng nào đó trong bóng tối cắn nuốt! Điều này khiến bọn hắn không dám tùy tiện phóng khí nữa, điều này càng khiến hành động của Nguyệt Quang thuận lợi hơn.
“Ta là Triệu Lễ…”
“Ta là Điền Nhất Minh…” Điền Nhất Minh mất một chân, miễn cưỡng dựa vào vách tường trả lời.
Nguyệt Quang và Xuân Tuyết đã nói chuyện, những người khác đã xác nhận hắn và Xuân Tuyết còn sống. Như vậy bọn họ sẽ bỏ phiếu cho phòng trống của hắn. Bỏ phiếu cho phòng chống là trái với quy tắc, nhất định sẽ bị thần phạt. Tính cách Nguyệt Quang xác thực thiện lương, nhưng đối với người muốn hại chết mình, hắn cũng không có nửa phần do dự nương tay. Chỉ cần bọn họ dám bỏ phiếu cho hắn hay Xuân Tuyết, đó chính là muốn chết, vận khí tốt mà nói, có lẽ chỉ cần dựa vào một lần bỏ phiếu này liền có thể kết thúc trò chơi!
Mà kết quả, có hai người không lên tiếng, một người dĩ nhiên là Hoàng Thiện Vân, người còn lại rõ ràng… là nữ tử thần bí kia! Thiếu nữ kia rốt cuộc là người nào? Vì sao nàng lại không lên tiếng?
Những người khác.
Triệu Lễ, Điền Nhất Minh, Mạc Cửu Viễn cùng Khương Tử Nguyệt tức thì không thể suy đoán được, rốt cuộc là Hoàng Thiện Vân hay thiếu nữ thần bí đac chế. Bất quá những người ở đây không phải kẻ ngốc, bọn hắn tự nhiên sẽ không quên một chuyện, chính là có thể đổi phòng! Nếu như thiếu nữ thần bí cùng Hoàng Thiện Vân trao đổi phòng mà nói…
Người thiếu nữ quỷ dị kia ngay cả Nguyệt Ảnh thầ cũng không biết, rất có thể sẽ đồng ý làm như vật! Một khi giả thiết này thành lập, điều này cũng đại biểu, Hoàng Thiện Vân có lẽ còn chưa chết! Thậm chí có khả năng đang ở trong một căn phòng nào đó.
“Hoàng Thiện Vân! Nàng ta rốt cuộc là đã chết hay chưa?
“Nếu không chúng ta thử đi kiểm tra từng gian phòng xem sao?”
Trong lòng Nguyệt Quang xiết lại, biết rõ có phiền toái rồi.
Hắn nghĩ, có nên tham gia hỗ trợ một phen hay không, thế nhưng lại cảm thấy tích cực quá sẽ khiến người khác hoài nghi. Hiện tại nhất định phải tìm một cơ hội thích hợp cùng với Xuân Tuyết trao đổi phòng. Trước mắt có ba phòng trống, nếu như sống chết của Hoàng Thiện Vân không rõ, như vậylựa chọn tốt nhất chính là phòng của người chết thứ nhất và phòng của Dương Mộc Phong. Nhưng trong hoàn cảnh đen kịt thế này phải tìm được 2 căn phòng đó cũng không phải dễ dàng.
Nhưng đối với Nguyệt Quang mà nói, cũng không khó khan lắm. Trong《 Minh Đế lăng tẩm 》 hắn từng ở trong hoàng lăng tối tăm trôi qua mấy tháng. Đối với hắn, bóng tối căn bản không coi vào đâu. Khoảng cách cảm giác của hắn đối với thế giới hắc ám trong không gian tuyệt đối không phải diễn viên bình thường có thể so sánh.
Lúc này, hắn cẩn thận từng li từng tí lôi kéo Xuân Tuyết. Chờ đợi cục diện phát triển.
Trong hoàn cảnh tối tăm, tinh thần mỗi người sẽ rất nhanh đạt tới cực hạn.
“Đầu tiên… Đi xem phòng của Hoàng Thiện Vân, xem nàng ta có ở bên trong hay không!”
“Vạn nhất hiện tại nàng ta đang ở trong quảng trường thì sao? Quảng trường lớn như vậy lại còn đen kịt, chỉ cần nàng ta không nói lời nào, chúng ta căn bản cũng không có biện pháp… ”
“Vậy phải làm thế nào đây? Nếu như không thể xác định được, vậy khi vòng bỏ phiếu tiếp theo bắt đầu, tiến vào một phòng trống là được rồi!”
“Đúng vậy… thời gian ngắn như vậy chúng ta cũng không kịp kiểm tra tất cả các phòng…”
Kỳ thật, những diễn viên này cũng không thật sự muốn giết Khương Thư Nghiên, dù sao ai cũng biết Khương Thư Nghiên là tâm phúc của Nguyên Huyết Tầm, thế nhưng nàng lại ở trước mặt mọi người kêu Nguyệt Ảnh là “Ác ma” . Như vậy, bọn hắn còn có lựa chọn khác sao?
“Mặc kệ như thế nào. Ít nhất cũng phải nghĩ biện pháp kiểm tra những gian phòng chống kia! Ừ… Bất quá, nơi này một mảnh đen kịt, lại không thể phóng khí… thật đáng giận!”
Trong hoàn cảnh đen tối, ai nấy đều rất vội vàng xao động.
Hơn nữa phát hiện theo thời gian trôi qua, bóng tối ngày càng sâu, loại bóng tối này thậm chí khiến cho bọn hắn có một loại cảm giác hít thở không thông.
“Ít nhất vẫn còn nhớ kỹ gian phòng của mình chứ? Sau đó men theo vách tường tìm kiếm một chút, căn cứ vào số phòng liền có thể biết phòng trống ở đâu rồi”
Nguyệt Quang hiện tại càng thêm khẩn trương. Một khi làm không tốt, hắn sẽ không thể thuận lợi đổi phòng được.
Hoàng Thiện Vân chẳng lẽ thật sự trao đổi phòng với thiếu nữ thần bí kia sao? Hay là hiện tại đã tiến vào một gian phòng trống nào đó?
“Vấn đề bây giờ có chút phiền toái. Nếu như không xác định được tình hình của Hoàng Thiện Vân, chúng ta cũng chỉ có thể bỏ phiếu cho phòng của nàng mà thôi. Vạn nhất bỏ trúng vào phòng trống thì….” Lúc này, Khương Tử Nguyệt tựa như nghĩ tới điều gì kinh hãi nói: “Vạn nhất, vạn nhất có người khác nghĩ biện pháp tiến vào những gian phòng trống kia thì làm sao bây giờ? Nếu chúng ta bỏ phiếu phải một gian phòng trống không có người, vậy chính là trái với thần dụ rồi!”
Trong quy tắc cường điệu không được bỏ phiếu cho phòng trống, nếu như có thể bỏ phiếu cho phòng trống thì chẳng phải là bug rồi sao? (Bug là một lỗi xuất hiện trong game, tương đương với hack nhưng không bị report)
“Ngươi bị ngu sao Khương Tử Nguyệt!” Lúc này đầu óc Nguyệt Quang vận chuyển cực kỳ nhanh chóng: “Ngươi vừa nói như vậy, coi như không nghĩ tới điểm này, hiện tại cũng sẽ làm như vậy rồi! Ngươi muốn hại chết mọi người đúng không?”
“Ngươi… Hàn Linh Tỳ!”
Khương Tử Nguyệt thật sự không nghĩ tới, Nguyệt Quang lại rõ ràng xuyên tạc ý nghĩ của mình như vậy!
Nguyệt Quang làm thế đích xác là muốn người khác phải hiểu lầm. Từng đóng qua nhiều nhân vật, Nguyệt Quang đương nhiên không khó để đoán được hành động thật tâm hay không. Dụ Thu Lam diễn vai Khương Tử Nguyệt thực sự là muốn giết chết Khương Thư Nghiên, điều này là không cần nghi ngờ! Đã tận mắt nhìn thấy cái chết của Dương Mộc Phong, tại sao nàng vẫn điên cuồng muốn giết người như vậy? Về phần động cơ giết người, điều này không thể suy đoán được, bất quá, đã tới trình độ này rồi, hắn hà tất phải suy xét cho Khương Tử Nguyệt?
Mà những lời hắn nói thực sự khiến mọi người lo lắng sẽ có người tiến vào phòng trống, cho nên đều ghi hận đối với Khương Tử Nguyệt. Thời điểm mọi người bỏ phiếu, xác suất bỏ cho nàng sẽ tang lên. Hơn nữa so với “ân nhân cứu mạng Nguyên Huyết Tầm ” là Nguyệt Quang mà nói, Dụ Thu Lam chẳng có chút bối cảnh đáng nói, ai sẽ để ý tới sinh tử của nàng?
Nguyệt Quang… hiểu rõ nhân tính hơn so với bất kỳ ai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận