Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 93: Phim kinh dị cuối cùng

Cỗ thây khô trên mặt đất kia khiến người nhìn vào đều lạnh mình kinh hãi, không còn có ai dám đi tìm Khương Thư Nghiên xúi quẩy nữa. Bất quá Khương Tử Nguyệt lại dám vào thời điểm này nhảy ra, không khỏi cảm thấy nàng quá giả tạo rồi, chẳng lẽ nàng thật sự yêu thích Hứa Duẫn sao? Không có khả năng!
Khương Tử Nguyệt thở sâu, nhìn “Hoàng Thiện Vân ” trước mắt, nắm chặt hai tay.
Giết nàng. . . Giết nàng sẽ đạt được huyết chủng! Chỉ cần lấy được Huyết chủng, thập bát vương tuyệt đối sẽ không để nàng chết đi một cách đơn giản. Nói không chừng, bộ phim này còn có người nào đó được hắn cài vào đây.
“Hoàng Thiện Vân, ngươi vu oan Nguyệt Ảnh thần là điều không cần nghi ngờ, ngươi sa đọa xúc phạm thần, ta thân là một luyện khí sư dự bị, là người tương lai hầu hạ bên cạnh Nguyệt Ảnh, không thể tha thứ cho hành động này của ngươi!”
Lời kịch nói ra rất hùng hồn, mà đồng thời nàng cũng bắt đầu phóng thích khí trong cơ thể.
Phải biết rằng, thập bát vương an bài nàng biểu diễn bộ phim này mục đích chính là muốn lấy huyết chủng. Vô số năm qua hắn tận lực muốn phá giải Huyết Ma Bất Tử Thân, mà rất nhanh thôi, Nguyên Thanh sẽ biểu diễn một trong ba đại phim cấm Hoa Hạ 《 Âm Hầu 》, hắn có được Huyết Ma Bất Tử Thân, cho dù biểu diễn phim cấm cũng có xác suất sống sót rất lớn. Nếu như hắn không chết, sau khi rời khỏi phim cấm đương nhiên sẽ càng trở nên cường đại hơn, trở thành đại năng tứ trọng môn là điều không cần nghi ngờ. Vì thế trước đó, cần phải lấy được huyết chủng!
Khương Tử Nguyệt đã cân nhắc rất rõ ràng. Nàng nhìn thấy vừa rồi Dương Mộc Phong phóng thích khí trực tiếp đối diện với Hoàng Thiện Vân mới dẫn tới kết quả như thế. Bởi vậy, nàng không thể đánh giáp lá cà với nàng ta, mà phải bảo trì một khoảng cách nhất định với đối phương. Đối phương mặc dù có aura nhân vật chính, nhưng nàng đồng dạng cũng không phải ngồi không.
Trong cơ thể nàng tràn đầy tử khí âm độc khiến người tiếp cận sẽ có cảm giác không thoải mái. Mà trong quá trình này, từ đầu tới cuối Hoàng Thiện Vân đều không có chút phản ứng. Điều này ngược lại khiến Khương Tử Nguyệt rất bất an.
Lúc này đây coi như là Nguyệt Quang cũng không thể ra mặt giải vây cho Hoàng Thiện Vân. Vừa rồi nàng chính miệng nói ra hai chữ “Ác ma”! Nếu như hắn dám vì nàng mở miệng, không cần nghi ngờ, bất cứ người nào ở đây cũng sẽ cho hắn một phiếu vào vòng tiếp theo! Hơn nữa nếu hắn đứng ra, tuyệt đối sẽ lập tức NG!
Thế cục hiện tại rất là vi diệu, tất cả mọi người đều nhao nhao rời xa hai người này, không ai dám đơn giản mạo hiểm tới gần. Cho dù là Nguyệt Quang cũng bị Xuân Tuyết cưỡng ép kéo ra xa hai người này. Mà quỷ dị chính là, trong quá trình này, Hoàng Thiện Vân vẫn không hề nhúc nhích, dường như đối với sự khiêu khích của Khương Tử Nguyệt không hề bất mãn nửa phần.
“Chết!”
Khương Tử Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng. Tay của nàng nắm lại thật chặt, từng đạo sương mù màu đen quanh quẩn trên sau đó lách về phía Hoàng Thiện Vân! Khí tức màu đen này tràn đầy tử khí, tuyệt đối chính là sát chiêu!
Vì cái gọi là không lo chiến thắng, trước lo thất bại! Nàng kéo giãn khoảng cách giữa hai người, cẩn thận nhìn đối phương.
Nhưng. . . Hoàng Thiện Vân vẫn lù lù bất động, thời điểm tử khí màu đen kia tiếp cận thân thể nàng, đột nhiên chúng tự động tản ra, sau đó lại như bị một lực hút rất lớn hấp lại, tiến vào trong người Hoàng Thiện Vân.
“Không. . . Không có khả năng?”
Khương Tử Nguyệt không thể tin vào hai mắt của mình!
Vừa rồi nàng đã ứng phó toàn lực nha! Vì cái gì lại không thể tổn thương đối phương nửa phần? Chẳng lẽ, thật sự không thể nào khiêu chiến với aura của nhân vật chính hay sao?
Lúc này, Nguyệt Quang đã có thể xác định một chuyện. Chính là Khương Thư Nghiên đã bị Hoàng Thiện Vân hoàn toàn thay thế! Khí trong cơ thể nàng ta thế mà sâu không lường được, những người khác vốn không thể so sánh!
Sau đó, nàng ta cũng không nhìn tới Khương Tử Nguyệt mà trực tiếp quay đầu lại, đi về phía phòng của mình!
Tất cả mọi người đều nơm nớp lo sợ!
Lúc này, toàn bộ cơ thể Khương Tử Nguyệt xụi lơ trên đất, nàng hiểu được, bản thân không có khả năng lấy được huyết chủng!
Mà nếu như vòng bỏ phiếu tiếp theo, tất cả mọi người đều lựa chọn bỏ cho Hoàng Thiện Vân… thì thi thể của nàng ta cũng không còn tồn tại, muốn lấy được huyết chủng lại càng không thể nào!
Sự tình không thể hoàn thành, tuy rằng với tính cách của thập bát Địa Ngục Vương, cũng không tới mức xử tử nàng, (thập bát Địa Ngục Vương có thể sử dụng năng lực linh hồn, chỉ cần một ý niệm đã có thể làm nàng hồn phi phách tán), nhưng những phần thưởng đã hứa lúc trước, tự nhiên sẽ không còn nữa.
Nàng không cam lòng, không cam lòng!
Lúc này, nên làm cái gì đây?
“Vừa rồi. . . Nàng ta lại dám nói như vậy sao?”
“Đáng chết! Nữ nhân này thật đáng chết!”
Tất cả mọi người đã nhất trí, nhất định phải bỏ phiếu cho nàng ta! Ngang nhiên gọi “Nguyệt Ảnh” là “Ác ma”, cái này là điều tuyệt đối không được cho phép!
Người ở nơi này, ngoại trừ thiếu nữ thần bí và Nguyệt Quang, chỉ sợ ai nấy đều sẽ bó phiếu cho phòng của Hoàng Thiện Vân!
Nàng có phải là muốn chết tới điên rồi hay không?
Bất quá, đây đã là chuyện tình không phải hắn có thể suy tính, hiện tại, có một vấn đề hắn càng quan tâm hơn.
Trò chơi này cần 7 người chết đi mới có thể chấm rứt. Người chết đương nhiên là phải chết trên tay quỷ đói, nếu như có người tự giết lẫn nhau, cái chết đó đương nhiên sẽ không được tính.
Hiện tại, Dương Mộc Phong mới chết đi, như vậy cái chết của hắn sẽ không được tính vào kết quả trò chơi, cái này liền có nghĩa, số người sống sót giảm xuống chỉ còn hai người! Phần trăm sống sót từ 30% giảm xuống chỉ còn 20%! Tỉ lệ sống sót thấp như vậy, tự nhiên khiến lòng người hoảng sợ không thôi!
Hắn nhìn Diêu Xuân Tuyết bên cạnh.
Chỉ sợ, hắn cũng không thể nào bảo vệ được nàng.
Dưới sự tuyệt vọng chưa từng có, hắn lại càng thêm tràn đầy căm hận và phẫn nỗ đối với Nguyệt Ảnh. Thế nhưng hắn lại quá mềm yếu vô lực, chỉ có nâng cao thực lực, mới có thể thực hiện được khát vọng trong lòng hắn!
Nửa vốn là để mọi người thảo luận tiếp theo phải làm thế nào. Nhưng không có cách nào bỏ phiếu, lại thêm chuyện như vậy xảy ra, tất cả mọi người không có ai dám nói cái gì nữa rồi.
Sau khi trở lại phòng, Nguyệt Quang ngồi vào vị trí.
Ánh mắt của hắn trống rỗng mà đờ đẫn. . .
Cùng lúc đó, Diệp Tưởng đang khoanh chân ngồi trước mặt tượng thần Nguyệt Ảnh thần, theo sự chỉ điểm của Hoắc Vũ Sư, bắt đầu tụ khí tại đan điền.
“Sinh tử, Âm Dương đều là một thể, đem được hai thứ đó dung hợp, khí mới có thể dung hợp… Mà nói. . . Ngươi có biết như thế nào là đạo?”
Như thế nào là đạo?
Diệp Tưởng cũng muốn biết, như thế nào là đạo.
Các diễn viên dựa vào con đường tu đạo để tang tỉ lệ sinh tồn trong phim ảnh, vì thế hắn đối với tu đạo, trong lòng luôn có kính ý. Thế nhưng, như thế nào là tu đạo, hắn lại không được rõ ràng cụ thể. Năm đó Long Ngạo Thiên có thể nói là kỳ tài ngút trời, thực lực của hắn kỳ thật không phải là yếu, thậm chí có thể tu luyện ra Nguyên Anh thứ hai, chỉ tiếc bên trong《 Ma Cốc 》 bị trọng thương, nết không hắn chưa hẳn đã không qua được 《 Bản Đồ Âm Phủ》. Chỉ bàn về ngộ tính, Long Ngạo Thiên trong viện tuyện loại nhỏ chính là thiên tài hiếm có…
Con đường tu luyện đạo môn được chia là hai loại, Luyện Khí, thân thể thành Thánh. Đạo luyện khí có cấp bậc là Tử Phủ (nhất trọng môn), Địa Tiên (nhị trọng môn), Thiên Tiên (tam trọng môn), Đại La Kim Tiên hoặc là xưng là Đạo Tổ (tứ trọng môn)! Ở trong 《Bản Đồ Âm Phủ》 đã nhiều lần xuất hiện khái niệm “Địa Tiên” này. Luyện Khí chia làm hai đường, Nguyên Anh và Tử Phủ. Sức mạnh của Nguyên Anh thiên về bảo vệ tính mạng, còn sức mạnh của Tử Phủ là từ ít góp thành nhiều! Mà Hoắc Vũ Sư chính là một người có thực lực tiếp cận với Tử Phủ!
Diệp Tưởng một mực vẫn không hiểu vấn đề. Một người nếu như thể đạt tới cấp độ Thiên Tiên Đạo Tổ, tại sao vẫn phải đi quay phim kinh dị? Phàm là người Trung Quốc, đọc thuộc lòng 《 Tây Du kí 》 《 phong thần diễn nghĩa 》 đều sẽ có cảm giác, những thần tiên này trên trời dưới đất không thứ gì không làm được. Kêu họ đi diễn phim thần thoại còn không sai biệt lắm, nhưng thật sự vẫn phải biểu diễn phim kinh dị sao? Cái nghi vấn này đã tồn tại trong lòng hắn lâu lắm rồi.
Mà Hoắc Vũ Sư nhìn thấy Diệp Tưởng dường như được Nguyên Huyết Tầm khá xem trọng, dứt khoát thông qua tin nhắn kịch bản nói cho hắn biết. Diễn viên tứ trọng môn vô luận là Đạo Tổ hay là Minh Vương sẽ không bị cưỡng chế hay có số lượng hạn ngạch phim kinh dị phải biểu diễn. Cho dù không hề quay phim cũng không sao cả. Nhưng bọn hắn hầu như đều sẽ trở thành nhân vật trong bộ phim kinh dị cuối cùng, sự hiện hữu của bọn hắn sẽ quyết định, cái thế giới địa ngục này có thể tiếp tục tồn tại hay không!
Nêu ví dụ như, trong phim kinh dị cuối cùng, mười chín vị Địa Ngục Vương, đều là những nhân vật tồn tại chân thật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận