Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 69: Thời không nghịch xoáy

Một thế giới đen kịt, ánh sáng duy nhất chính là màn hỉnh trước mặt.
Đúng vậy. . . Chính là một màn hình cao tới 300 mét.
Từng viên cầu màu bạc lơ lửng trong không trung, người có thể ngồi ở bên trong viên cầu quan sát, đều là chỗ ngồi đặc biệt, giá vé cao tới hơn 10 vạn vé chuộc cái chết.
Giờ khắc này, trên bầu trời cao hơn ba trăm mét, Nguyên Huyết Vu đang cùng thê tử Tống Mẫn Hoa xem bộ phim kinh dị 《 Huyết Yến 》. Bộ phim này được quảng cáo khá mạnh, đây đã là lần thứ ba Nguyên Huyết Vu xem bộ phim này. Hơn mười vạn vé chuộc cái chết, đối với thế tử Nguyên Gia mà nói, cũng không phải là gánh nặng quá lớn.
Bên trong màn hình cực lớn, giây phút này là một cảnh cực kỳ máu tanh. Một nữ nhân bị xé nát cổ họng té trên mặt đất, máu tươi tuôn ra như suối. Đổi lại là thế giới hiện thực, ai cũng biết đó là máu giả, thế nhưng nơi này lại là phim kinh dị chân thực, hiện ra chính là sự thật tàn khốc.
Nhưng bất luận một người nào đang quan sát màn hình, đều chưa từng lộ ra một tia không đành lòng. Tử vong, sợ hãi, tuyệt vọng, đối với bất cứ người nào ở đây mà nói, không một ai chưa từng nếm qua.
“《 Huyết Yến 》. . . Quả nhiên là tác phẩm lớn nhất trong những năm gần đây của viện tuyến Tử Hà. Nghe nói, diễn viên quay chụp tử vong trên 80 phần trăm… Ngoại trừ nhân vật nam chính cùng nữ nhân vật chính, toàn bộ tử vong hết a.”
Mẫn Hoa nhìn tình cảnh máu tanh trước mắt, có chút không thoải mái: “Chết nhiều người như vậy sao? Trên màn hình cũng không xuất hiện nhiều diễn viên như thế. . .”
“Chết đi một vài tiểu tốt mà thôi, đương nhiên không cần phải quay tới. Mẫn Hoa, em không cần lo lắng, tuy rằng về sau điện ảnh chúng ta quay sẽ ngày càng khó, thế nhưng em vẫn có thể tu luyện Hư Huyết Thần, thậm chí dưới sự trợ giúp của anh, nhất định có thể ngưng kết ra Huyết Bồ Đề, như vậy sẽ tăng thêm khả năng sống sót cho em.”
Bọn hắn là những diễn viên đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp, có được sự đảm bảo sinh tồn cao nhất.
Đúng vào lúc này,
Nữ nhân cổ họng đầy máu tươi trên màn hình điện ảnh bỗng nhiên mở to 2 mắt, sau đó chậm rãi đứng lên!
“Đợi một chút. . .” Mẫn Hoa lộ ra biểu tình hoảng sợ: “Không. . . Không có khả năng! Đây là thứ ba chúng ta xem phim rồi, hai lần trước, nữ nhân này căn bản không có. . .”
“Đúng vậy, Mẫn Hoa, đây là phim kinh dị có độ khó đứng nhất rồi. Không cần phải sợ, chính thức đáng sợ là phim cấm kìa. Anh nghe nói. . . phim cấm, chỉ là người xem thôi cũng sẽ có nguy hiểm tới tính mạng! Ha ha. . . Coi như với thế lực của Nguyên Gia, để lấy được một tấm vé phim cấm cũng rất khó khăn.”
“Phim cấm… có bán vé sao? Không phải sẽ không được công chiếu sao?”
“Không. . . phim cấm sẽ được chiếu trong một phạm vi nhỏ, chỉ là cách có được vé xem phim rất khó. Hơn nữa, nghe nói phim cấm được chiếu tại một rạp chiếu phim bí mật chỉ có Địa Ngục Vương mới nắm giữ được. Vé xem phim cấm có một ít sẽ bị tuồn ra, cho tới nay vẫn luôn có chuyện các viện tuyến cỡ lớn tranh giành vé phim cấm. Ba đại phim cấm Hoa Hạ, 《 sương mù 》, 《 Âm Hầu 》. Cùng với. . . 《 mặt nạ 》!”
“《 Mặt Nạ 》? Có phải phụ thân đã từng nói qua, là một bộ kinh khủng nhất trong ba phim cấm? Chiêu mộ diễn viên không rõ, nội dung cốt truyện không rõ, thậm chí còn không biết nó có tồn tại thật hay không?”
“Ừ. . . Đúng vậy, cho nên nói. . .”
Đang định giải thích với thê tử cặn kẽ một chút, bỗng nhiên Nguyên Huyết Vu ngưng lời, nhìn về phía sau lưng.
“Tiểu muội? Ngươi đến rồi sao?”
Bỗng nhiên, ở một viên cầu phía sau, một vũng máu tươi xuất hiện, sau đó Nguyên Huyết Tầm mặc một thân sườn xám đỏ tươi từ trong vũng máu hiện ra!
Nguyên Huyết Vu có chút ngoài ý muốn hỏi: “Sao ngươi lại tới đây? Dì U cũng tới sao?”
“Không, chỉ một mình ta.” Nguyên Huyết Tầm đến, liền nhìn Nguyên Huyết Vu trước mắt, nói: “Không chào đón ta sao? Đại ca?”
“Sao có thể chứ? Bất quá, phụ thân vẫn còn đang trong trạng thái bế quan… ”
“Ta không phải đến tìm phụ thân. Nói trở lại, phu nhân có ở đây không?”
“Phu nhân” theo như lời nàng nói, dĩ nhiên chính là chủ mẫu của Nguyên thị gia tộc, Ngao Tuyết Ngọc!
“Ừ. . . Trên thực tế. . . Đã xảy ra một chuyện. Lúc này viện tuyến Luân Hồi tuyên bố muốn lần nữa khởi quay lại 《 Thời Không Nghịch Xoáy 》. Chuyện này rất quan trọng, mẫu thân nàng. . .”
“《 Thời Không Nghịch Xoáy 》?” Nguyên Huyết Tầm quá sợ hãi: “Ta không có nghe lầm chứ? 《 Thời Không Nghịch Xoáy 》sao? Là điện ảnh lúc Minh thành danh?”
“《 Thời Không Nghịch Xoáy 》 mà nói. . .” Mẫn Hoa đối với cái tên này cũng có ấn tượng: “Em nhớ là một bộ có thứ hạng bán vé rất thấp, kết quả phải hủy bỏ quay phần tiếp theo. Vì cái gì lại muốn tiếp tục quay?”
“Ngoại giới đương nhiên cho rằng vì bản thân bộ phim quay không khá cho nên dẫn tới hiệu suất bán vé kém. Thế nhưng thực tế năm đó, chuyện kia gây nên huyên náo xôn xao rất lớn. Kết quả, là vì ‘Tà Quân’ Tôn Hiểu ra mặt mới đè xuống được việc này, trên thực tế, nguyên nhân nó có hiệu suất bán vé thấp là vì. . . Diễn viên quan sát bộ phim này, mười người tiến vào sảnh, ước chừng có hai ba người không thể đi ra ngoài được!”
“Đi. . . không đi ra được sao?”
“Ý tứ như trên mặt chữ. Không đi ra. Mà không có ai biết, bọn hắn đi nơi nào. Cho dù là những người ngồi cùng cũng không thể nói được gì. Bất quá tại thế giới Địa Ngục này, tin tức không được truyền bá nhanh như thế giới hiện thực, vì thế dưới sự áp chế của nhân vật lớn, việc này cũng bị che lấp xuống. Mặc kệ tính mạng ở thế giới Địa ngục đê tiện thế nào, cũng không thể khiến một bộ phim lại có thể gây nguy hiểm tới người xem, dù sao đây là hiện tượng chỉ phim cấm mới có. Thế nhưng lúc này lại một lần nữa muốn khởi quay. Phụ thân đang bế quan, vì vậy mẫu thân phải tự mình ra mặt, hy vọng ngăn cản được kế hoạch lần này.”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Nguyên Huyết Tầm, hỏi: “Bất quá. . . Ngươi hẳn là có việc mới tới tìm?”
Nguyên Huyết Tầm tự nhiên không quên mục đích của mình.
“Đúng vậy, đại ca, ta. . .”
Nguyên Huyết Tầm có một chuyện cần xác định.
Về Cát Cát.
Nàng tìm hiểu ngược về căn nguyên huyết mạch kia… căn nguyên khiến trong cơ thể hắn có được chân huyết thần. . .
Lúc này, trong màn hình trước mặt, vong linh toàn thân máu tươi đi tới phía trước, ở trên màn hình khổng lồ 300 mét giống như là cự thú khủng bố dị thường.
Mà đối với tất cả những chuyện này, Diệp Tưởng hoàn toàn không hề hay biết, đang ngồi ngay ngắn trước tượng thần Nguyệt Ảnh.
Khí toàn thân hắn đã ngưng tụ hơn một chút, hơn nữa còn bắt đầu tăng lên với tốc độ kinh người, thế nhưng những khí này, lại rất nhanh tản mát ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn tượng thần Nguyệt Ảnh trước mắt.
Nơi này là luyện khí tràng.
Cách ngày hôm đó, đã trôi qua được một tuần lễ.
Ngày mai là ngày tập huấn chính thức. Tiến về Bàn Long Sơn, thăm dò di tích dân bản địa. Mà cho đến hôm nay, thực lực của hắn vẫn như cũ không có tiến bộ rõ ràng. Cuộc tập huấn trên Bàn Long Sơn này, hắn sẽ gặp phải vô số tử vong chi kiếp, mà aura nhân vật chính cũng sẽ từng bước bị suy yếu.
Nhưng hắn biết được một việc, tập huấn ngày mai, Hoàng Thiện Vân cũng sẽ tham gia. Nguyệt Ảnh thần miếu sẽ đưa nàng trở về học viện trước khi xuất phát.
Những ngày này, Diệp Tưởng không chỉ một lần đi qua Nguyệt Ảnh thần miếu, thế nhưng đều không nhìn thấy nàng. Mà người của Nguyệt Ảnh thần miếu cũng chỉ vẻn vẹn trả lời hắn, Hoàng Thiện Vân sẽ được đưa trở về trước buổi tập huấn.
Bảy ngày này… hắn không còn cơ hội thăm dò thêm cái gì. Mà chuyện đêm hôm đó, hắn nói cho đạo sư, bất quá cuối cùng lại không ai quan tâm. Dù sao, tại một nơi tồn tại rất nhiều luyện khí sự, thậm chí là khu vực xuất hiện ánh sáng của tượng thần Nguyệt Ảnh, chuyện như thế ai mà tin. Loại tín ngưỡng đã ăn sâu vào não… sẽ khiến con người ta mù quáng.
Kết quả, Lục Linh San cứ như vậy triệt để biến mất. Ai cũng không biết nàng đi nơi nào.
Hiện tại, trên toàn bộ Tử Thủy đảo, những đồng ruộng trồng trọt đều được cắm người bù nhìn. Đây là thần dụ của Nguyệt Ảnh thần, nhưng liên tưởng tới người bù nhìn quỷ dị đêm đó. . .
Tu luyện trong tâm mê cung, ở nơi này lại thành vô dụng. Diệp Tưởng lúc này hiểu được hắn vô lực như thế nào. Nếu có thể còn sống trở về sau bộ phim này, hắn nhất định phải lần nữa đi khiêu chiến tầng thứ hai tâm mê cung. Vô luận đó là sự tình gian khổ thế nào cũng phải làm được!
Hắn lại lần nữa tụ khí trong cơ thể.
Sau khi tụ khí, hắn phóng thích cỗ lực lượng này tiếp tục xem tượng thần Nguyệt Ảnh trước mắt, tìm kiếm chỗ đột phá.
Đột phá. . .
Đột phá. . .
Mấy ngày này, hắn so với Hứa Duẫn trong kịch bản lại càng thêm gian khổ, cơ hồ không ngủ không nghỉ tu luyện. Lấy thể chất trước mắt của hắn, thiếu ngủ cũng không ảnh hưởng gì tới thân thể. Hắn phải trở nên càng mạnh hơn nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận