Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ
Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ - Chương 99: Tâm ý (length: 3773)
"Tốc độ của ngươi có phải có hơi nhanh quá không vậy!"
Nàng cũng chỉ mới nói mấy ngày thôi! Đều chưa hề có chút tin tức gì với Cố Trường Phong.
Mẹ nó rốt cuộc là khi nào nói vậy!
Sao không sớm nói cho nàng biết một chút, như thế nào cũng phải bàn bạc với mình một chút chứ.
Bạch Thi Lan gắng gượng cười, nhìn Cố Trường Phong, hỏi: "Vậy... Chúng ta đi chung sao?"
"Ừ, ta đã mua vé rồi."
Bạch Thi Lan nhìn tấm vé trong tay hắn, thở dài một hơi thật nặng.
Khó trách nữ chính nói giao cho nàng, thì ra là ở chỗ của Cố Trường Phong!
"Để ta đi."
Bạch Thi Lan ngẩn người, sau đó lắc đầu, "Không cần, ta tự cõng được mà, thật là buông lỏng rồi!"
Ánh mắt Cố Trường Phong lướt trên người nàng, Bạch Thi Lan căng thẳng thần sắc, mãi đến khi đối phương xoay người đi, nàng mới âm thầm thở dài.
Đi theo phía sau đối phương.
Cho đến khi tới chỗ của Tô Bạch Hân.
Tô Bạch Hân: "Các ngươi tới rồi."
Cố Trường Phong khẽ vuốt cằm, không nói gì, tiếp tục đi trước dẫn đường.
Bạch Thi Lan bước nhanh đến bên cạnh Tô Bạch Hân không nhịn được chất vấn: "Ngươi không nói với ta về chuyện của Cố Trường Phong hả!!"
Tô Bạch Hân đương nhiên nói: "Các ngươi là vị hôn phu thê đã đính hôn, nói hay không thì có gì khác biệt, ta tưởng Cố Trường Phong sẽ sớm nói cho ngươi."
Bạch Thi Lan: ...
Hắn làm sao mà nói cho nàng biết? Gần đây nàng đều trốn tránh đây.
Hơn nữa hắn luôn không nói đến những chuyện khác.
Bạch Thi Lan tặc lưỡi một tiếng, "Hại chết ta!"
Tô Bạch Hân ánh mắt chớp chớp hai lần, nhẹ giọng nói: "Như vậy không tốt sao? Sau khi ngươi đi cùng hắn, còn có thể phòng ngừa Tô Văn Tuyết cướp người của ngươi."
Bạch Thi Lan: ...
Nàng cần lo lắng chuyện này sao? Nực cười! Đây không phải chuyện nàng cần lo lắng! Người cần lo lắng rõ ràng là ngươi mới đúng!
"Ta tin hắn! Hai người đều bày ở trước mặt hắn còn chọn ta, sao có thể chọn người khác chứ."
Tô Bạch Hân cảm thán Bạch Thi Lan ngây thơ, nói: "Ngươi không ứng phó được những thủ đoạn đen tối đâu."
Bạch Thi Lan ồ một tiếng, phải phải phải, vậy là ngươi chắc chắn ứng phó được rồi.
Cố Trường Phong mua là giường nằm, hai giường dưới và một giường giữa.
Bạch Thi Lan chủ động hỏi: "Ngươi nằm ở giường dưới hay giường trên?"
Tô Bạch Hân lắc đầu, "Ta chỗ nào cũng được, tùy theo ngươi thích chỗ nào."
Tròng mắt Bạch Thi Lan đảo một vòng, "Ta ngủ giường trên!"
Như vậy, hai người bọn họ nằm trên giường, chỉ cần vừa quay đầu lại là có thể thấy đối phương, tăng thêm cơ hội tốt để phát triển tình cảm nha!
Tô Bạch Hân ừ một tiếng, một giây sau, Cố Trường Phong liền bắt đầu thu dọn chăn trên giường.
Bạch Thi Lan nhìn hắn trải ga giường cho chỗ mà nàng muốn ngủ, còn bọc thêm một lớp nữa cho chăn, cả người đều ngây ra.
"Cố...Trường Phong, không, không cần..."
Ra ngoài, nàng đâu có yếu ớt như vậy.
"Da của ngươi nhạy cảm, vẫn nên dùng đồ của mình thì tốt hơn, ngươi yên tâm, mấy thứ này đều là đồ mới, mua về là giặt liền!"
Bạch Thi Lan: ...
Nàng không có ý đó mà......
Bạch Thi Lan không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, "À, cảm ơn."
"Đây là việc nên làm, không cần cảm ơn."
Tô Bạch Hân chống cằm nhìn Cố Trường Phong bận rộn không ngơi tay, một lúc sau, quay sang nói với Bạch Thi Lan: "Cố thanh niên trí thức đối với ngươi thật tốt!"
Bạch Thi Lan: ...
A... Đừng nói nữa, đừng nói nữa mà, tốt ngoài dự kiến của ta luôn rồi!
Có chút đáng sợ.....
Bạch Thi Lan cười khan hai tiếng, "Đúng, đúng ha, ha ha ha, dù sao... là vị hôn phu của ta mà!"
A... Rốt cuộc là vì cái gì vậy!
Bạch Thi Lan u oán nhìn bóng lưng bận rộn kia, vừa liếc nhìn chiếc giường đã được trải chu đáo trông thật sạch sẽ...
Nàng cũng chỉ mới nói mấy ngày thôi! Đều chưa hề có chút tin tức gì với Cố Trường Phong.
Mẹ nó rốt cuộc là khi nào nói vậy!
Sao không sớm nói cho nàng biết một chút, như thế nào cũng phải bàn bạc với mình một chút chứ.
Bạch Thi Lan gắng gượng cười, nhìn Cố Trường Phong, hỏi: "Vậy... Chúng ta đi chung sao?"
"Ừ, ta đã mua vé rồi."
Bạch Thi Lan nhìn tấm vé trong tay hắn, thở dài một hơi thật nặng.
Khó trách nữ chính nói giao cho nàng, thì ra là ở chỗ của Cố Trường Phong!
"Để ta đi."
Bạch Thi Lan ngẩn người, sau đó lắc đầu, "Không cần, ta tự cõng được mà, thật là buông lỏng rồi!"
Ánh mắt Cố Trường Phong lướt trên người nàng, Bạch Thi Lan căng thẳng thần sắc, mãi đến khi đối phương xoay người đi, nàng mới âm thầm thở dài.
Đi theo phía sau đối phương.
Cho đến khi tới chỗ của Tô Bạch Hân.
Tô Bạch Hân: "Các ngươi tới rồi."
Cố Trường Phong khẽ vuốt cằm, không nói gì, tiếp tục đi trước dẫn đường.
Bạch Thi Lan bước nhanh đến bên cạnh Tô Bạch Hân không nhịn được chất vấn: "Ngươi không nói với ta về chuyện của Cố Trường Phong hả!!"
Tô Bạch Hân đương nhiên nói: "Các ngươi là vị hôn phu thê đã đính hôn, nói hay không thì có gì khác biệt, ta tưởng Cố Trường Phong sẽ sớm nói cho ngươi."
Bạch Thi Lan: ...
Hắn làm sao mà nói cho nàng biết? Gần đây nàng đều trốn tránh đây.
Hơn nữa hắn luôn không nói đến những chuyện khác.
Bạch Thi Lan tặc lưỡi một tiếng, "Hại chết ta!"
Tô Bạch Hân ánh mắt chớp chớp hai lần, nhẹ giọng nói: "Như vậy không tốt sao? Sau khi ngươi đi cùng hắn, còn có thể phòng ngừa Tô Văn Tuyết cướp người của ngươi."
Bạch Thi Lan: ...
Nàng cần lo lắng chuyện này sao? Nực cười! Đây không phải chuyện nàng cần lo lắng! Người cần lo lắng rõ ràng là ngươi mới đúng!
"Ta tin hắn! Hai người đều bày ở trước mặt hắn còn chọn ta, sao có thể chọn người khác chứ."
Tô Bạch Hân cảm thán Bạch Thi Lan ngây thơ, nói: "Ngươi không ứng phó được những thủ đoạn đen tối đâu."
Bạch Thi Lan ồ một tiếng, phải phải phải, vậy là ngươi chắc chắn ứng phó được rồi.
Cố Trường Phong mua là giường nằm, hai giường dưới và một giường giữa.
Bạch Thi Lan chủ động hỏi: "Ngươi nằm ở giường dưới hay giường trên?"
Tô Bạch Hân lắc đầu, "Ta chỗ nào cũng được, tùy theo ngươi thích chỗ nào."
Tròng mắt Bạch Thi Lan đảo một vòng, "Ta ngủ giường trên!"
Như vậy, hai người bọn họ nằm trên giường, chỉ cần vừa quay đầu lại là có thể thấy đối phương, tăng thêm cơ hội tốt để phát triển tình cảm nha!
Tô Bạch Hân ừ một tiếng, một giây sau, Cố Trường Phong liền bắt đầu thu dọn chăn trên giường.
Bạch Thi Lan nhìn hắn trải ga giường cho chỗ mà nàng muốn ngủ, còn bọc thêm một lớp nữa cho chăn, cả người đều ngây ra.
"Cố...Trường Phong, không, không cần..."
Ra ngoài, nàng đâu có yếu ớt như vậy.
"Da của ngươi nhạy cảm, vẫn nên dùng đồ của mình thì tốt hơn, ngươi yên tâm, mấy thứ này đều là đồ mới, mua về là giặt liền!"
Bạch Thi Lan: ...
Nàng không có ý đó mà......
Bạch Thi Lan không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, "À, cảm ơn."
"Đây là việc nên làm, không cần cảm ơn."
Tô Bạch Hân chống cằm nhìn Cố Trường Phong bận rộn không ngơi tay, một lúc sau, quay sang nói với Bạch Thi Lan: "Cố thanh niên trí thức đối với ngươi thật tốt!"
Bạch Thi Lan: ...
A... Đừng nói nữa, đừng nói nữa mà, tốt ngoài dự kiến của ta luôn rồi!
Có chút đáng sợ.....
Bạch Thi Lan cười khan hai tiếng, "Đúng, đúng ha, ha ha ha, dù sao... là vị hôn phu của ta mà!"
A... Rốt cuộc là vì cái gì vậy!
Bạch Thi Lan u oán nhìn bóng lưng bận rộn kia, vừa liếc nhìn chiếc giường đã được trải chu đáo trông thật sạch sẽ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận