Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ

Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ - Chương 93: Lăn lộn hàng thủy (length: 3740)

"Vậy nên các ngươi đang vì chuyện này mà sốt ruột à?"
"Chuyện này dù sao cũng là đại sự, làm sao có thể không nóng nảy, ngươi cũng cho ta tranh chút khí, cố gắng một chút thi đậu, như vậy, ta xem những kẻ nói ngươi ăn bám còn có thể nói được gì nữa!"
Nghe vậy, Bạch Thi Lan lập tức hiểu ra thì ra là bị người khác nói ra nói vào!
Thảo nào không đâu lại bảo nàng đi thi làm lão sư!
Nàng cũng không thích làm lão sư cho lắm, cảm thấy mình sẽ bị đám trẻ con nghịch ngợm chọc tức chết mất.
Không có một trái tim đủ mạnh mẽ, e là vẫn không gánh nổi nhiệm vụ này!
"Mẹ, hay là mẹ cứ để con đi làm mấy công việc dây chuyền sản xuất không cần dùng đầu óc thì hơn!"
Mấy công việc đó nàng còn cảm thấy thích hơn!
Hoàng Xuân Hoa lập tức nhíu mày, "Cái gì gọi là dây chuyền sản xuất? Ngươi không đi thi lão sư, vậy thì thành thật ở nhà làm ruộng! Tích góp điểm! Dám lười biếng thì coi chừng ta đánh chết ngươi! !"
Bạch Thi Lan bị dọa rụt cả người, mất hứng bĩu môi.
"Con đường tương lai của ta cũng không thể để người khác quyết định!"
"Ngươi quyết định được cái gì chứ! Suốt ngày chơi bời lêu lổng! Có thấy ngươi có tài cán gì đâu! Nghe ta, ta cũng là vì tốt cho ngươi! Ngươi có bằng cấp, chỉ cần cố gắng đi thi, nhất định sẽ đậu, làm nở mày nở mặt cho mẹ!"
Bạch Thi Lan lén lút liếc mắt một cái, "Tô Bạch Hân chắc chắn sẽ đi !"
Đây là cốt truyện của Tô Bạch Hân, có phải của nàng đâu.
Đi tranh chức lão sư với nữ chính, không phải là đi làm bia đỡ đạn sao?
"Nàng đi là chuyện của nàng, ta cấm được nàng không đi chắc?"
Bạch Thi Lan thở dài một hơi, "Mẹ, ý con là, Tô Bạch Hân thông minh như vậy, con sao so được với nàng!"
"Đó là do bản thân ngươi có vấn đề, tự xem lại sao lại có vấn đề!"
Bạch Thi Lan lập tức cạn lời, cảm thấy dù mình có nói gì cũng là do mình mà ra.
"Được rồi, không nói nữa, con biết rồi, sẽ đi thi, mọi người đừng quá kỳ vọng!"
"Nhất định phải thi đậu cho ta! Nếu không mấy quyển sách kia ngươi học toi công à! !"
Bạch Thi Lan im lặng liếc mắt một cái, không nói gì thêm.
Chuyện này đâu phải nàng nói thi đậu là thi đậu, có ai biết bao nhiêu người đi đăng ký không chứ, nghĩ rằng chỉ có một hai người sao?
Hơn nữa còn có nữ chính ở đó nữa, ách. . . Chỉ có thể đi cho biết vậy thôi. . .
Ngày hôm sau, Bạch Thi Lan bị Hoàng Xuân Hoa giục đi vào thành mua sách, chuẩn bị cho kỳ thi.
Bạch Thi Lan bất đắc dĩ, cùng Liễu Mộng Mộng cùng đi.
Trên xe thế nhưng lại gặp Tô Bạch Hân, đã lâu không gặp.
Tô Bạch Hân rất tự nhiên tiến lên chào hỏi.
"Bạch Thi Lan, ngươi đi vào thành làm gì, hôm nay không có chợ phiên."
Bạch Thi Lan nhướn mày, "Đi mua sách, chuẩn bị cho kỳ thi."
Đôi mắt Tô Bạch Hân khẽ chớp, "À, ngươi cũng đi thi giáo viên tiểu học à?"
Bạch Thi Lan ừ một tiếng, "Sao vậy, ngươi cũng đi hả?"
Tuy biết Tô Bạch Hân cũng đi thi giáo viên, nhưng vẫn cứ vờ như không biết hỏi thêm cho đủ chuyện.
"Đúng vậy, cậu ta bảo đây là một cơ hội tốt, muốn ta đi thử xem, ta nghĩ, dù sao cũng chỉ là làm bài thi thôi, có gì khó khăn, nên đồng ý luôn."
Bạch Thi Lan: ...
Nói thật thoải mái mà. . . Nàng thì không được như vậy. . . Nàng không thoải mái chút nào.
"Ngươi muốn thi ngành nào?"
Bạch Thi Lan lắc đầu, "Vẫn chưa nghĩ kỹ."
Vốn dĩ chỉ xem như một chuyến đi dạo, có gì để mà suy nghĩ chứ.
"Vậy ngươi phải suy nghĩ thật kỹ xem mình giỏi nhất cái gì, như vậy có lẽ khả năng đậu sẽ cao hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận