Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ

Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ - Chương 222: Kết hôn trước (length: 3742)

Cố Trường Phong mở mắt, ánh mắt ôn nhu nhìn trước mặt Bạch Thi Lan.
Bạch Thi Lan dán mấy giây sau, liền chuẩn bị rút lui.
Nàng vốn là khó được một hồi cố lấy dũng khí, vừa có dấu hiệu rút lui, liền bị một bàn tay ấn trở về.
Rắn chắc gặm một cái.
Hai người tách ra thì đã có chút thở hồng hộc.
Bạch Thi Lan lúc này mặt cũng đỏ ửng, nàng liếc nhìn Cố Trường Phong, thấy vẻ mặt hắn đã tốt lên không ít.
Hỏi: "Kia, ngươi bây giờ cảm thấy thế nào?"
Cố Trường Phong dừng một lát, sau đó thò tay kéo Bạch Thi Lan vào lòng.
"Ừm, ta hiện tại cảm thấy rất tốt, có thể cho ta ôm một lát không?"
Cố Trường Phong lễ phép hỏi.
Bạch Thi Lan đã chôn trong ngực Cố Trường Phong.
Lúc về đến nhà, mặt Bạch Thi Lan vẫn còn hồng.
Bạch Thi Ý đang nằm trên ghế nghỉ ngơi, thấy Bạch Thi Lan trở về liền nhướng mày trêu chọc.
"Về rồi à, Cố Trường Phong tiểu tử kia lại cho ngươi cái gì tốt à?"
Bạch Thi Lan ngớ người: "Cái gì tốt chứ, ở đây đâu có sạp bán đồ."
Bạch Thi Ý khẽ hừ một tiếng, "Ở đây không có, chẳng lẽ không được người ta mua trước rồi sao?"
Bạch Thi Lan nheo mắt nhìn chằm chằm Bạch Thi Ý.
"Ca, ngươi đừng có trêu chọc ta nữa, ta còn nhìn thấy tẩu tẩu mang đồ trang sức kia!"
Bạch Thi Ý giật mình, ho một tiếng.
"Cái gì, cái gì, chị dâu ngươi đeo đẹp vô cùng mà? Sao, ngươi thấy khó coi à?"
Ánh mắt Bạch Thi Ý mang theo một tia uy hiếp.
"Đẹp chứ, nhưng mà, ca ca, ngươi không thấy hơi ít sao? Mấy năm rồi đây mới là lần đầu tiên ta thấy tẩu tẩu có trang sức đấy."
Vẻ mặt Bạch Thi Ý có chút không nhịn được, ho nhẹ một tiếng.
"Thôi đi, chuyện này không liên quan đến ngươi."
Bạch Thi Lan cười a a một tiếng, "Ta thấy ngươi chột dạ đó! Mà ca, sao đột nhiên lại nghĩ đến mua đồ cho tẩu tẩu, ai gợi ý cho ngươi đấy?"
Bạch Thi Ý ngậm chặt miệng, không nói một lời.
Không moi được tin tức gì có ích từ Bạch Thi Ý, Bạch Thi Lan lập tức mất hứng.
"Bất quá, lần này đã mua thì sau này qua lễ hay sinh nhật cũng phải chuẩn bị, không thì thất vọng lắm đó!"
Nói xong, Bạch Thi Lan liền trở về phòng mình.
Không qua hai ngày, vợ chồng Bạch Hoa và Đào Hỉ đến.
Trong nhà cũng chất đầy không ít lễ vật.
Đào Hỉ tìm Bạch Thi Lan đầu tiên, "Tỷ tỷ, tỷ kết hôn sẽ mặc kiểu áo cưới gì?"
Bạch Thi Lan mở tủ quần áo cho nàng nhìn thoáng qua.
"Cũng là Long Phượng áo khoác thôi, không khác mấy."
Đào Hỉ sờ sờ chất vải, xúc cảm rất tốt.
"Sao ta cảm giác bộ tân nương phục của tỷ đẹp hơn của ta vậy!"
Bạch Thi Lan nằm trên bàn đọc sách, nghe Đào Hỉ nói thì nói luôn: "Rõ ràng là người đẹp hơn ngươi thôi, liên quan gì đến quần áo."
Đào Hỉ:...
Nàng hít sâu một hơi, nói: "Tỷ, tỷ sắp kết hôn rồi, có hồi hộp không?"
Bạch Thi Lan nhướng mày: "Có gì mà phải hồi hộp, chúng ta vốn thường xuyên gặp mặt mà, kết hôn chẳng qua là từ phòng khác chuyển đến một phòng thôi."
Nàng không hồi hộp được, còn không bằng nói không nghĩ ra câu trả lời mới càng hồi hộp hơn.
"À phải, tập tranh của ngươi đâu, ta là đến để xem tập tranh đó!"
Đào Hỉ đột nhiên hưng phấn lên.
Bạch Thi Lan lập tức đứng thẳng người, nhìn về hướng cửa.
"Đừng lớn tiếng thế! Để bọn họ nghe được thì ta đừng hòng có ngày lành mà sống!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận