Trùng Sinh 2011, Từ Đại Học Hạng Hai Trở Thành 985 Danh Giáo

Chương 544: Apple Qualcomm đều phải bi kịch, khoa học kỹ thuật chiến diễn thuyết! (3)

"Mở bản thử nghiệm trực tiếp đi, nhân lúc nghỉ hè có nhiều người, kiểm tra trước, sau khi mở bản thử nghiệm thì chữa lỗi (BUG) cho tốt rồi chính thức ra mắt!" Vương Dật nói.
"Vâng, thưa chủ tịch." Vạn Thái Ninh đáp lời.
Vương Dật muốn để đội của Vạn Thái Ninh dùng 《Hải Đảo Kỳ Binh》 để luyện tay một chút, đấu với 《Clash of Clans》.
Chắc chắn là không thắng nổi, nhưng có thể cầm cự được bao lâu thì phải xem bản lĩnh của họ.
Đợi đến năm sau, lại nâng cấp phiên bản cải tiến của trò chơi ăn khách trước đây là 《Hoàng Thất Chiến Tranh》, trò chơi này có thể là "cây hái tiền" năm nào cũng đem về bảy mươi tỷ nhân dân tệ, có thể nói là "khủng bố"!
Nếu mà làm thẳng 《Hoàng Thất Chiến Tranh》 thì Vương Dật lo là bọn họ sẽ làm hỏng mất.
Cho nên mới dùng 《Hải Đảo Kỳ Binh》 để luyện tập trước, tranh thủ kiếm một mẻ đã.
Dù sao thì 《Hải Đảo Kỳ Binh》 cũng là một trò chơi không tệ, chỉ là do kiếp trước vận hành kém quá mà thôi.
Lần này, dưới sự hỗ trợ của các loại tài nguyên từ Tinh Dật Khoa Kỹ, không chừng Vạn Thái Ninh có thể khiến cho 《Hải Đảo Kỳ Binh》 trở nên nổi tiếng, trở thành "bom tấn" như 《Clash of Clans》 thì sao!
Ngày 15, Vương Dật đến một khu vực trọng yếu ở Đế Đô, chính thức tham gia hội nghị cấp cao.
Hôm nay số người tham gia không nhiều, nhưng ai cũng thuộc hàng "cửa cao", đều là các "đại lão".
Có rất nhiều chính khách cấp cao, rất nhiều viện sĩ hàng đầu, còn có cả hiệu trưởng các trường quốc phòng.
Vương Dật là một người trẻ tuổi ở trong này có vẻ không hợp cho lắm.
Vừa bước vào cửa, mọi người đều nhìn về phía hắn.
Chỉ là vẻ mặt mỗi người một khác.
Có người ủng hộ, có người tán thưởng, cũng có người nghi vấn.
Về điều này, Vương Dật không hề để tâm, bình tĩnh ngồi xuống chỗ của mình.
Nhưng khi Vương Dật ngồi xuống rồi thì giật mình, rõ ràng đây là hội nghị của bộ Khoa học và Công nghệ, Vương Dật chỉ là đến báo cáo, "thả con tép, bắt con tôm" thôi mà.
Kết quả, tiêu đề ở trên lại thành "diễn thuyết chiến lược khoa học kỹ thuật"!
Ý này là sao, chẳng lẽ mình sẽ là người chủ đạo?
Thậm chí toàn bộ hội nghị cũng vì bài diễn thuyết chiến lược khoa học kỹ thuật của mình mà tổ chức?
Điên rồi hay sao?
Chẳng trách mà có mấy "đại lão" cau mày, cái này nâng tầm quan trọng lên cao quá rồi!
Nhưng mà, lo gì thì tới đó.
Triệu lão bước lên bục: "Hôm nay, hội nghị cấp cao của bộ Khoa học và Công nghệ chỉ có một chủ đề, đó là diễn thuyết về chiến lược khoa học kỹ thuật. Tiếp theo xin mời chủ tịch của Tinh Dật Khoa Kỹ, Vương Dật!"
Tiếng vỗ tay lưa thưa vang lên, thần sắc mỗi người khác nhau.
Một đám "đại lão" mà phải đến nghe một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi diễn thuyết, rất nhiều người đều không phục.
"Hay!" Bỗng một người cười và vỗ tay.
Vương Dật ngẩng đầu lên nhìn, rất quen, nhìn quen mắt lắm.
Ở lễ khai giảng đã gặp qua.
Hiệu trưởng Bắc Hàng!
Học sinh của mình làm một bài diễn thuyết có tầm cỡ thế này, ông ta cảm thấy mình nên có mặt, lập tức điên cuồng vỗ tay!
Mấy vị hiệu trưởng huynh đệ trường khác đứng bên cạnh, có chút không được tự nhiên.
Vương Dật đi lên bục, chậm rãi mở miệng: "Hôm nay có nhiều lãnh đạo và những nhân vật lớn trong ngành tới chỉ dạy cho ta, ta rất vinh dự, vừa mừng vừa sợ, cảm ơn mọi người."
Vương Dật hạ thấp thái độ, điều này khiến không ít người thêm phần tán thưởng.
"Tiếp theo đây, những điều ta nói chỉ là chút kiến giải vụng về của ta, nếu có gì bất thường mong các vị đại lão chỉ điểm."
"Chiến lược khoa học kỹ thuật, nhìn có vẻ xa lạ, nhưng thực tế không hề xa lạ, nó đã tồn tại từ rất lâu rồi."
"Chỉ là ở mỗi thời đại thì nó có một hình thức khác nhau, và có đối tượng khác biệt."
"Mà người khởi xướng đều chỉ có một, đó chính là đế quốc Mỹ."
"Cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật đầu tiên, chúng ta có thể truy ngược về sau hai cuộc thế chiến."
"Đế quốc Mỹ cùng Tô Minh tranh giành các nhà khoa học đầu ngành, mở ra cuộc tranh bá giữa hai cực."
"Hai bên phong tỏa toàn diện việc chuyển giao kỹ thuật, khai chiến cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật toàn diện trên các lĩnh vực như hàng không vũ trụ..."
"Toàn bộ quá trình này kéo dài suốt 50 năm, kết quả cuối cùng thì tất cả mọi người đều rõ."
"Một bên giải thể, trở thành bụi bặm của lịch sử."
"Một bên toàn thắng, huy hoàng mấy chục năm."
"Cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật thứ hai, người khởi xướng cũng vẫn là đế quốc Mỹ."
"Đối tượng lần này là nước Nhật Bản."
"Vào những năm 90 của thế kỷ trước, Nhật Bản phát triển mạnh mẽ, các lĩnh vực như chất bán dẫn,... đều vượt qua đế quốc Mỹ, trở thành số một thế giới."
"Vì thế, đế quốc Mỹ đã khai chiến chiến lược khoa học kỹ thuật, chèn ép phong tỏa toàn diện nước Nhật, đặc biệt là lĩnh vực chất bán dẫn."
"Cuối cùng, Nhật Bản đã thua hoàn toàn, chất bán dẫn số một toàn cầu của Nhật Bản dần suy tàn, không ngừng tuột dốc, suốt mấy chục năm sau đó, nền kinh tế của Nhật Bản vẫn dậm chân tại chỗ, hoàn toàn mất khả năng tranh đấu."
"Lấy lịch sử làm gương, có thể biết được sự hưng suy."
"Chiến lược khoa học kỹ thuật, không có khói súng, nhưng lại quyết định đến vận mệnh quốc gia!"
"Cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật lần thứ nhất, Tô Minh thất bại, giải thể."
"Cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật lần thứ hai, Nhật Bản thất bại, không thể gượng dậy, kinh tế suy thoái nhanh chóng, mấy chục năm dậm chân tại chỗ."
"Chúng ta có thể đưa ra một kết luận chính xác rằng: Bại trận trong cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật, chắc chắn sẽ bị tổn thất nặng nề, thậm chí là không gượng dậy nổi!"
Vương Dật tiếp tục nói: "Ngoài ra, chúng ta còn có thể rút ra một kết luận rằng, ai vượt mặt đế quốc Mỹ, ai gây ra mối uy hiếp đối với đế quốc Mỹ, thì bọn họ sẽ phát động chiến lược khoa học kỹ thuật nhắm vào người đó! Sẽ phong tỏa toàn diện, chèn ép toàn diện!"
Mọi người đồng loạt gật đầu, hai điểm này không có gì đáng tranh cãi cả.
"Vậy đến thế kỷ 21, cuộc chiến chiến lược khoa học kỹ thuật thứ ba, đế quốc Mỹ sẽ nhắm vào ai để phát động?"
Tất cả mọi người đều trầm ngâm suy nghĩ, sau đó sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Vương Dật gật gật đầu: "Không sai, đáp án rất đơn giản, đó chính là chúng ta!"
"Trước đây, chúng ta là công xưởng của thế giới, chủ yếu dựa vào lao động cường độ cao cùng các ngành chế tạo cấp thấp tiêu hao tài nguyên."
"Làm những công việc vất vả nhất, tiêu hao tài nguyên quý báu nhất, nhưng lại nhận được lợi nhuận và thu nhập thấp nhất, trợ giúp các tập đoàn quốc tế kiếm lời."
"Lúc đó, chúng ta giống như một người làm thuê vậy, không hề gây ra uy hiếp gì cho các nước Âu Mỹ, bọn họ cũng lười phát động chiến lược khoa học kỹ thuật đối với chúng ta."
"Nhưng sau 30 năm phát triển nhanh chóng, chúng ta đã thay đổi từng ngày, không những các ngành chế tạo cấp thấp nhanh chóng phát triển, mà các ngành công nghiệp đỉnh cao cũng bắt đầu dần dần có đột phá."
"Tuy nhiên, vào lúc này thì họ vẫn chưa phát động chiến lược khoa học kỹ thuật nhắm vào chúng ta."
"Chẳng qua, chúng ta vẫn chưa gây ra uy hiếp cho đối phương."
"E rằng cái gọi là ngành công nghiệp đỉnh cao của chúng ta, ví dụ như điện thoại thông minh, vẫn chỉ là đang làm thuê cho các tập đoàn quốc tế, giúp bọn họ kiếm tiền."
"Ở đây, ta lấy một chiếc điện thoại nội địa làm ví dụ."
"Giả sử chiếc điện thoại nội địa này được tung ra thị trường vào tháng 10 năm nay, nó sử dụng bộ vi xử lý Qualcomm Snapdragon 800, bộ nhớ và chip flash Hynix, màn hình Samsung, cụm ống kính Sony, Foxconn đảm nhận gia công."
"Giá bán 1999 nhân dân tệ, tổng chi phí bao gồm thuế là 1600 nhân dân tệ, lợi nhuận 400 nhân dân tệ."
"Mà các nhà cung cấp linh kiện lớn thì lại kiếm được nhiều hơn một ngàn tệ!"
"Có thể nói, các công ty nội địa vất vả làm ra một chiếc điện thoại như thế, đầu tư một số tiền khổng lồ vào nghiên cứu phát minh, chi ra một khoản tiền khổng lồ để mua các linh kiện, cuối cùng số tiền kiếm được lại không bằng số tiền mà các nhà cung cấp linh kiện kiếm được! Vẫn cứ là đang làm thuê cho các nhà cung cấp linh kiện kiếm tiền mà thôi."
"Tuy nhiên điều này còn khá ổn, ví dụ như chip Qualcomm mặc dù tiện lợi nhưng giá lại thấp, chi phí 30 tệ, bán 300 tệ, một chip kiếm được 270 tệ."
"Vậy, sau này nếu như Qualcomm tăng giá chip lên đến 1000 tệ, vậy chuyện gì sẽ xảy ra?"
Mọi người đều cảm thấy khó tin.
Cũng có người mở miệng: "Chip tăng lên một nghìn tệ, điều đó là không thể nào!"
Vương Dật khoát tay: "Không có gì là không thể. Hiện tại chip 28 nano, Qualcomm bán 300 tệ. Vậy 7 năm sau, khi chip tiến tới quy trình 7 nano thì Qualcomm sẽ bán với giá bao nhiêu? Vẫn là 300 sao?"
Mọi người đồng loạt lắc đầu, chắc chắn sẽ tăng giá, nhưng tăng bao nhiêu mới là vấn đề.
"Không sai, đến lúc đó nếu Qualcomm vẫn có đối thủ cạnh tranh thì giá cả sẽ tăng gấp đôi, khoảng 700 tệ. Nhưng nếu Qualcomm không có đối thủ, gần như độc chiếm thị trường chip cao cấp, thì giá sẽ tăng hơn gấp đôi, giá bán có thể khoảng 1000 tệ, thậm chí là gấp ba, lên đến 1400 tệ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận