Trùng Sinh 2011, Từ Đại Học Hạng Hai Trở Thành 985 Danh Giáo

Chương 124: Hắn cái gì cấp bậc? Minh tinh tiễn hắn đến trường!

Chương 124: Hắn cấp bậc gì? Minh tinh tiễn hắn đến trường!
Thấy Triệu Huyễn trầm mặc, Hứa Minh Đạt cũng cảm thấy không hay lắm, liền vội vàng giải thích: “Triệu lão đệ, ngày mai là khai giảng rồi, đổi thành người khác thật không an bài được. Nhưng nếu là Vương lão bản, Văn Hiên hiệu trưởng cũng phải cho chút thể diện! Đúng không?”
“Đúng, vậy làm phiền Hứa đổng. Hôm khác ta làm chủ, thật tốt uống một chầu.”
“Triệu lão đệ khách khí, đến lúc đó lão ca làm chủ, ngươi đem Vương lão bản mời đến!” Hứa Minh Đạt cười nói.
Triệu Huyễn hiểu ý đối phương, đây là có ý định kết giao với Vương Dật!
“Không thành vấn đề, bất quá đoán chừng phải qua một thời gian ngắn, Vương lão bản cũng sắp khai giảng!”
“Đúng, Vương lão bản thi đậu Bắc Hàng, mới lên đại nhất! Thực sự là tuổi trẻ tài cao a!” Hứa Minh Đạt cảm thán mãi thôi: “Không có việc gì, Vương lão bản lúc nào rảnh, lão đệ ngươi gọi ta, ta gọi một tiếng là đến ngay!”
Vương Dật tuổi còn trẻ, liền sáng lập Meiyou, còn thành minh tinh xí nghiệp của Tế Châu.
Loại t·h·i·ê·n chi kiêu t·ử này, Hứa Minh Đạt đã sớm nghĩ kết giao một chút!
Trước đây không có cơ hội, bây giờ chuyện nhập học giúp đỡ một chút, vừa vặn làm quen!
“Dễ nói, dễ nói.”
Cúp điện thoại, Triệu Huyễn lập tức gọi lại cho Vương Dật: “Vương lão bản, ta tìm được một đại cổ đông của trường học Văn Hiên, sự tình làm xong! Ta sẽ gửi phương thức liên lạc của Hứa đổng cho ngươi, ngươi gửi học tịch của đường đệ cho hắn là được!”
“Đa tạ Triệu quản lý, quá cảm tạ.” Vương Dật vui mừng nhướng mày, không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy!
Triệu Huyễn lại có chút lúng túng: “Cái kia... Kỳ thực ta không có giúp gì nhiều, dù sao trường tr·u·ng học Văn Hiên ngày mai liền khai giảng, ban đầu đối phương nói là không xử lý được. Ta vừa nhắc tới là đường đệ của ngươi, đối phương lập tức đổi giọng, nói không có vấn đề…”
“…” Vương Dật cũng không biết nói gì cho phải.
Tại Tế Châu, tên tuổi của mình lại tốt như vậy sao?
“Bất kể thế nào, vẫn phải đa tạ Triệu quản lý, nếu không có ngươi, ta còn không có cơ hội liên hệ với đối phương!”
“Vương lão bản khách khí, việc này toàn bộ nhờ vào tên tuổi của ngươi mới thành, đổi thành em trai ruột của ta, thì trước khi nhập học một ngày cũng không xử lý được!” Triệu Huyễn cười nói: “Bất quá Hứa đổng muốn mời ngươi ăn cơm, ngươi thấy…”
Vương Dật hiểu ý đối phương, vui vẻ đáp ứng: “Dễ nói, Hứa đổng giúp ta ân tình lớn như vậy, làm sao cũng nên cảm tạ một chút. Vừa vặn, bài số một nhà kỳ hạm đ·i·ế·m Meiyou đang gầy dựng, ta phải trở về Tế Châu, vậy thì giữa trưa ngày 2 đi, cùng nhau ăn cơm, tại hoàng cung đại t·ửu đ·i·ế·m, ta làm chủ!”
“Tốt, Vương lão bản.” Triệu Huyễn gửi phương thức liên lạc của Hứa Minh Đạt cho Vương Dật.
Vương Dật nhìn về phía Vương Khánh Tường: “Đại bá, xong rồi, bá đưa số học tịch cho cháu đi.”
“Nhanh vậy sao!”
“Được, được, cháu chờ chút!”
Đại bá vô cùng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, vội vàng đứng lên, lại bị đại nương ấn xuống: “Ông ngồi bồi Tiểu Dật u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, tôi đi tìm!”
Lấy được số học tịch, Vương Dật gửi cho Hứa Minh Đạt, đồng thời gọi một cuộc điện thoại: “Hứa đổng, tôi là Vương Dật của công ty khoa học kỹ thuật Meiyou, chuyện nhập học của đường đệ tôi, thực sự là cảm tạ anh.”
Hứa Minh Đạt c·ở·i mở nở nụ cười: “Vương tổng khách khí, t·i·ệ·n tay mà thôi. Vậy nhé, tôi sẽ gửi số học tịch cho hiệu trưởng, ngày mai để đường đệ của cậu trực tiếp đến trường Văn Hiên là được!”
“Tốt, cảm tạ, cảm tạ. Giữa trưa ngày 2, tại kh·á·c·h sạn hoàng cung, tôi làm chủ, mong Hứa đổng nể mặt!”
“Vương lão bản khách khí, nhất định đi, nhất định đi.”
Hứa Minh Đạt hưng phấn không thôi, quan hệ này coi như là thiết lập được rồi!
Xã hội bây giờ chính là xã hội của những mối quan hệ.
Giống như Văn Hiên, trường tr·u·ng học tư nhân hàng đầu, một năm học phí mười lăm ngàn tệ, học sinh đều phải đua nhau thành tích, thậm chí phải quay số mới có thể vào.
Nếu thành tích không đủ, dù có quan hệ, cũng phải đưa lên hàng trăm nghìn tiền 'nước trà', mới giải quyết được.
Ngoại trừ những mối quan hệ đặc biệt c·ứ·n·g rắn, mới có thể trực tiếp an bài!
Ví dụ như quan hệ của hiệu trưởng, quan hệ của chủ tịch trường, ai mà cự tuyệt được?
Vương Khánh Tường thần sắc hoảng hốt: “Tiểu Dật, vào tr·u·ng học Văn Hiên khó như vậy, chúng ta ngay cả nghĩ cũng không dám, cháu chỉ một cuộc điện thoại liền… Thành công?”
Vương Dật gật gật đầu: “Thành công, ngày mai trực tiếp nhập học là được.”
“Cái này…” Đại bá cùng đại nương nhìn nhau, cũng là không thể tin nổi.
Không phải bọn họ không muốn đưa con cái đi Văn Hiên, thế nhưng cánh cửa quá cao, vào không được.
Bao gồm cả Vương Dật, trước đây đều không nghĩ tới việc vào Văn Hiên.
Tại huyện Khánh Vân, dù là nhà Ngô Khải có tài sản hàng ngàn vạn, cũng không an bài được, dù sao thành tích quá kém.
Chỉ có Lâm Thư, Sở Thư Quân, loại nhà có tài sản mấy trăm triệu mới dễ dàng an bài được.
Đương nhiên, Lâm Thư là học bá, tự vào Văn Hiên bằng con đường tự chủ tuyển sinh, t·h·i đại học còn được cử đi Nhân Đại!
Đến nỗi Vương Dật, hồi sơ tam vẫn còn là một đứa nhóc, còn không biết gì về việc tự chủ thu nh·ậ·n học sinh!
Đến khi một vài bạn học thi xong và bàn tán, cậu mới biết chuyện…
Cuối cùng, thành tích thi cấp ba của Vương Dật dù vượt qua điểm của trường điểm tỉnh, nhưng vì chỉ đăng ký Nhất Tr·u·ng của huyện, nên chỉ có thể vào lớp thí nghiệm của Nhất Tr·u·ng...
Hồi đó thi cấp ba, cũng là đăng ký trước rồi mới thi.
Chỉ có thể nói là thông tin kém ảnh hưởng rất lớn, rất lớn.
Hứa Minh Đạt lại bấm số điện thoại của hiệu trưởng Chử Tâm Bình: “Lão Chử à, có chuyện cần cậu giúp, an bài một người…”
Chử Tâm Bình đầu cua lớn: “Lão Hứa, cậu nghĩ sao vậy, đã sớm xong xuôi hết rồi, ngày mai khai giảng, học tịch đều đóng băng hết rồi! Cậu bảo tôi an bài, tôi an bài kiểu gì? Thật không an bài được!”
“Đệ đệ của bạn tôi!”
“Đệ đệ ruột của cậu còn không được, học tịch đều đóng băng rồi!”
Chử Tâm Bình quả quyết lắc đầu, việc này quá khó.
Sắc mặt Hứa Minh Đạt trở nên khó coi: “Tôi mặc kệ, lão Chử, là đường đệ của Vương lão bản bên khoa học kỹ thuật Meiyou, việc này cậu không an bài được, cũng phải an bài! Không có thương lượng!”
Mẹ nó, da trâu mình thổi hết rồi, cậu bảo không được?
Mình là một đại cổ đông, đầu tư nhiều tiền như vậy, cậu không nể mặt mũi?
“Đường đệ của Vương lão bản bên khoa học kỹ thuật Meiyou!”
Chử Tâm Bình định từ chối, liền nhíu nhíu mày: “Là cái người mà chúng ta đang đưa tin đó hả?”
“Nói thừa, chính là cái người trong kỳ nghỉ hè tạo nên kỳ tích ấy!” Hứa Minh Đạt tức giận nói.
“À, phải nói sớm chứ. Nếu là Vương lão bản, vậy thì có thể thao tác.”
Chử Tâm Bình đổi giọng: “Thế này đi, tôi xem học tịch có còn điều chỉnh được không, nếu không được thì cứ chuyển lớp, cứ để cháu nó đến trường mình học dự thính trước! Đến năm lớp 11 lại chuyển học tịch qua!”
Hứa Minh Đạt: “…”
'Thảo, thêm một màn quen thuộc!'
'Không nhắc tới Vương lão bản, thì việc này liền không làm cho tôi, là không?'
'Được, lão Chử, ca nhớ kỹ. Lần sau uống rượu, không uống đến cậu nằm dưới gầm bàn, thì tôi không phải là Hứa!'
Hứa Minh Đạt gật gật đầu: “Được, vậy tiền học với tiền học dự thính thì…”
“Nếu là đường đệ của Vương lão bản, thì chắc chắn miễn phí. Về lớp thì vào lớp một ban hàng không nhé!” Chử Tâm Bình cười nói: “Hứa ca, sao anh biết Vương lão bản, có cơ hội thì giới thiệu tôi với!”
Hứa Minh Đạt: “…”
Gã này giống mình...
Hứa Minh Đạt nghĩ nghĩ: “Tôi gửi số học tịch cho cậu, nhanh c·h·ó·n·g an bài. Trưa ngày 2, Vương lão bản tại kh·á·c·h sạn hoàng cung, cùng đi nhé!”
“Được, tốt. Ha ha.”
Rất nhanh, Vương Dật nhận được tin nhắn của Hứa Minh Đạt: “Vương lão bản, sự tình xong rồi, đã an bài vào lớp 1 ban 11 của tr·u·ng học Văn Hiên, lớp thí nghiệm hàng không vũ trụ! Mai cứ trực tiếp đến nhập học là được! Bất quá học tịch đã đóng băng rồi, tạm mượn thân ph·ậ·n học sinh cấp 3 năm đầu, năm sau lại chuyển học tịch qua!”
Vương Dật mỉm cười, gửi tin nhắn cho đại bá: “Xong rồi, ban một, ban hàng không vũ trụ! Mai đưa cháu đến nhập học đi!”
“Được, cảm tạ Tiểu Dật. Cảm tạ cháu.” Đại bá rất là xúc động.
Đại nương cũng liên tục nói lời cảm tạ.
“Đại bá, đại nương, khách khí quá, người một nhà cả mà!” Vương Dật khoát tay, không để ý chút nào.
Vì đại bá nghĩ cho cậu, giúp cậu giải quyết tai họa ngầm là Tam thúc, chuyện của nhà đại bá, Vương Dật đều sẽ giúp đến cùng!
Cậu là người có ân báo ân, có cừu báo cừu, tuyệt không hàm hồ.
Sau đó, đại bá trở lại phòng, lấy ra thẻ ngân hàng, đưa cho Vương Dật: “Tiểu Dật, ta biết việc này, đều cần dùng nhân tình, còn phải dùng tiền. Trong này có 10 vạn, không biết có đủ không, nếu không đủ thì coi như ta nợ cháu, ta nhất định sẽ trả đủ!”
10 vạn mà có thể đưa con vào Văn Hiên, Vương Khánh Tường cảm thấy rất đáng.
Huống chi còn là ban hàng không vũ trụ!
Tỷ lệ đỗ đại học top đầu của Nhất Tr·u·ng huyện chỉ là 20%, bảy tám năm nay chưa có ai đỗ Thanh Hoa Bắc Đại.
Tỷ lệ đỗ đại học top đầu của tr·u·ng học Văn Hiên là 85%, một năm có rất nhiều người đỗ Thanh Hoa Bắc Đại, còn được cử đi 985 thì vô số kể!
Sự khác biệt giữa trường bình thường và trường danh tiếng hàng đầu lớn như vậy đó.
Quan trọng hơn là, ở Văn Hiên loại trường này, phần lớn học sinh không cần thi đại học, đều được cử đi học!
Chỉ có những người được cử đến top 9 không hài lòng, muốn vào Thanh Hoa Bắc Đại mới thi đại học.
Cơ hội này, người khác có 30 vạn cũng không mua được!
Vương Dật khoát tay: “Đại bá khách khí, việc này thật không có dùng tiền, một cuộc điện thoại là xong rồi, không cần phải vậy.”
“Không được, không dùng tiền thì cũng là dùng ân tình của cháu, nhất định phải nhận!”
Vương Dật thở dài: “Đại bá, hai ta không cần khách khí như thế, tiền bá cứ giữ lấy, mà bồi dưỡng cho tốt thằng xa, cố gắng vào một trường top 985 nhé!”
“Ta… Được!”
Vương Khánh Tường thấy Vương Dật khăng khăng không chịu nhận, không biết làm sao hơn, đành đồng ý.
Đại nương lại có chút lo lắng: “Tiểu Dật, thằng xa vào Văn Hiên, có theo kịp không?”
Vương Dật khoát tay: “Tổng điểm thi cấp 3 là 570, thằng xa học trong cái trường dở tệ ở huyện còn thi được 510, chứng minh khả năng học tập tốt. Đến Văn Hiên, chắc không đến mức không theo kịp đâu. Với cả, có áp lực mới có động lực!”
“Đúng, có cơ hội tốt như vậy, thằng xa nhất định phải cố gắng lên!” Đại bá cười nói.
Vương Dật thầm thở dài trong lòng: “Kiếp trước thằng xa ở Nhất Tr·u·ng huyện mà không học theo thói hư tật xấu thì cũng có thể vào một trường top đầu. Bây giờ vào Văn Hiên, thì vào 211 không thành vấn đề, cố gắng thì có thể vào 985! Đương nhiên, khả năng cao là được cử đi.”
Một bạn học cấp hai của Vương Dật, dự t·h·i bằng cách tự chiêu mộ đã đỗ trường điểm của tỉnh, trước khi tốt nghiệp cấp hai nửa năm, liền nhận được 4 thông báo trúng tuyển: Nhân Đại, Chiết Đại, Giao Đại, Nam Khai.
Chọn một trong bốn, căn bản không cần thi đại học!
Đường đệ của cậu cũng vậy, Vương Dật bày hết mọi thứ ra rồi, kết quả thế nào thì phải xem bản thân nó nữa thôi.
Sáng hôm sau, Vương Dật đến tòa nhà cao tầng Meiyou, gặp Chu Đông Đông.
Lúc này, Chu Đông Đông đang trang điểm, mặc trên người chính là kiểu quần áo Star-001 phong cách thuần dục mới nhất của Meiyou, còn chưa ra mắt!
Kiểu đầu tiên giá 999 tệ, minh tinh Meiyou mặc cùng kiểu!
Quả thật, dáng người của Chu Đông Đông không đủ nóng bỏng, nhưng chính là sự quyến rũ thời trang không kén dáng người!
Dù Chu Đông Đông mặc thì cũng rất sáng chói!
Chu Đông Đông vẫy vẫy tay, ra hiệu cho thợ trang điểm dừng lại, sau đó đứng dậy đi về phía Vương Dật, cười đưa tay ra: “Vương lão bản, anh thật tài giỏi, chiếc váy này rất h·ợ·p với tôi, như thể may riêng cho tôi vậy!”
Vương Dật cười nói: “Không tệ, chính là may riêng cho cô đấy! Ha ha!”
Hết cách, quần áo phong cách thuần dục khác, Chu Đông Đông mặc không nổi.
Chỉ có váy tiên nữ thuần dục này là không kén dáng người, nên mới h·ợ·p với cô.
“Cả kiểu trang điểm thuần dục này cũng rất h·ợ·p với tôi, cảm tạ anh, quá cảm tạ!”
Nhìn chính mình trong gương rạng rỡ hẳn lên, Chu Đông Đông vô cùng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g.
Nghe lời Từ Thúy, ban đầu cô chỉ đến bộ phận sự nghiệp minh tinh của Meiyou thử một lần thôi, ai ngờ không ngờ thành công đến vậy!
“Khách khí, đây là việc bộ phận sự nghiệp minh tinh của Meiyou nên làm.”
“Đúng rồi, Vương lão bản, lát nữa anh có phải đến Bắc Hàng báo danh không?”
“Ừ, hôm nay phải báo danh.”
“Vậy đi cùng đi, hóa trang xong thì tôi cũng muốn đến điện ảnh Bắc Kinh báo cáo, ngay đối diện trường các anh thôi!” Chu Đông Đông cười nói.
Vương Dật lúc này mới biết, Chu Đông Đông cũng sinh năm 92 và cũng báo danh năm nay!
“Tốt, vậy tôi xin đi nhờ xe!”
“Vậy anh đợi tôi một lát, tôi mau c·h·ó·n·g trang điểm xong!” Chu Đông Đông vui mừng nhướng mày.
“Được, không vội.” Vương Dật thản nhiên nói.
Vương Dật không mấy hứng thú với Chu Đông Đông.
Nhưng nếu thông qua cô mà tiếp xúc với điện ảnh Bắc Kinh, làm quen với mấy hạt giống tốt, thì cũng không tệ.
Nếu nhãn hiệu Meiyou thành công, sau này Vương Dật phải đẩy mạnh những nhãn hiệu khác.
Ví dụ như game, cũng không cần phải treo dưới danh nghĩa Meiyou, đổi sang nhãn hiệu khác cũng tốt.
Đến cả điện thoại thì càng cần nhãn hiệu mới.
Nếu phân tán ra như vậy, một khi có cần thì có thể an bài một vài nghiệp vụ độc lập đưa ra thị trường đầu tư!
Có nhãn hiệu mới thì phải tìm người p·h·át ngôn mới.
Nếu sớm quen biết với người của điện ảnh Bắc Kinh thì không nghi ngờ gì là sẽ thuận t·i·ệ·n hơn rất nhiều.
Lâm Thư thì ngày mai mới trở về trường, hơn nữa còn có phụ mẫu đi cùng.
Vương Dật không muốn gặp phụ mẫu cô ấy vào lúc này, dù sao thì cậu vừa mới mang con gái bảo bối của người ta bỏ t·r·ố·n, một khi thấy mặt thì chắc chắn không có kết cục tốt đẹp.
Tốt hơn là nên để thời gian xoa dịu hết mọi thứ, để Lâm Thúc bớt giận, thời gian còn dài.
Sau đó, Vương Dật đến bộ phận IT và bộ phận game xem tiến độ của họ.
Nhưng bây giờ bận rộn nhất vẫn là phòng thị trường vừa mới thành lập, hay chính là bộ phận cửa hàng thực tế.
Đơn vị kinh doanh Meiyou chịu trách nhiệm về trung tâm thương mại Meiyou và cửa hàng đầu não trực tuyến, còn phòng thị trường thì chịu trách nhiệm về cửa hàng đầu não ngoại tuyến, cửa hàng bán lẻ.
Cửa hàng đầu não đầu tiên chỉ một thời gian ngắn nữa là xong, phòng thị trường đang bận tối tăm mặt mũi.
May mà Trần Truyện Thanh đã moi móc được mấy nhân tài chuyên nghiệp, đang huấn luyện nhân viên!
Về phần cửa hàng trưởng của cửa hàng đầu não thì là Vu Thu Diễm, một đại tướng của Hàn Lưu.
Khi Trần Truyện Thanh đi đào người còn nghĩ là sẽ gặp chút trắc trở, dù sao Vu Thu Diễm năng lực rất mạnh, mấy nhãn hiệu đều đang đào cô!
Nhưng không ngờ Trần Truyện Thanh mới mở miệng thì Vu Thu Diễm vui vẻ đồng ý và lập tức nhảy việc!
Chỉ có thể nói Hàn Lưu ngày càng lụn bại, ngay cả những nhân viên cấp cao cũng đang tìm nhà mới.
Mà Meiyou đang p·h·át triển không ngừng nên là mục tiêu lý tưởng nhất để thay đổi công việc của rất nhiều người!
Ngoài ra, Vu Thu Diễm còn mang đến một vài nhân viên đắc lực và tài nguyên.
Hai cửa hàng đầu não có thể xây dựng nhanh chóng như vậy thì cô cũng đã trợ giúp rất lớn.
Cả cửa hàng trưởng cửa hàng đầu não 002 cũng là do cô tiến cử, người này cũng rất tài giỏi.
Đào một đại tướng thì mang đến một đội quân!
Thảo nào mọi người đều t·h·í·c·h đào người, chỉ có thể nói là hiệu suất quá cao!
Ví dụ như chụp ảnh của Tiểu Mễ trước đây rất kém.
Từ sau khi có được đội ngũ tính toán ảnh chụp của Mĩ Đồ, chụp ảnh của điện thoại Tiểu Mễ nhanh chóng trở thành hàng đầu.
Router của Tiểu Mễ trước đây cũng vậy, rất kém.
Nhưng sau khi có đội ngũ phỉ báng của mạng lưới di động, router Tiểu Mễ lập tức nghịch tập và trở thành hàng đầu!
Trước khi đi, Vương Dật tìm Tống Tư Ngưng: “Meiyou giao cho cô đó, Tống đồng học.”
Tống Tư Ngưng nhếch miệng: “Yên tâm đi, tôi sẽ giúp anh trông nom Meiyou cho tốt!”
“Được, thưởng cho cô một cái ôm.” Vương Dật dang rộng hai tay.
Tống Tư Ngưng nhẹ nhàng ôm lên, cẩn t·h·ậ·n ôm lấy Vương Dật: “Đến trường nhớ chăm sóc bản thân nhé.”
“Yên tâm đi, tôi đâu phải trẻ con. Cô cũng chú ý sức khỏe, đừng tăng ca suốt, tuyển thêm vài trợ lý, giao việc cho họ làm! Cô nắm toàn bộ cục diện là được.” Vương Dật dặn dò.
“Ừm.” Tống Tư Ngưng gật gật đầu.
Sau đó, Vương Dật kéo vali, lên xe Elfa của Chu Đông Đông và đi thẳng đến đế đô.
Đi tàu cao tốc thì có thể nhanh hơn, nhưng tính cả thời gian đi đến trạm tàu, thời gian đợi xe, thời gian đổi xe, thì cũng gần như vậy thôi.
Chi bằng ngồi xe Alphard đi thẳng đến đế đô.
Không thể không nói, xe của minh tinh rất thoải mái, rất rộng rãi, lại còn có mát xa.
Vương Dật và Chu Đông Đông ngồi cùng một chỗ và trò chuyện.
“Vương lão bản, sao anh không học chuyên ngành thiết kế thời trang?”
“Tôi không có hứng thú lắm với chuyên ngành đó.” Vương Dật thành thật nói.
“Nhưng những chiếc váy phong cách thuần dục Meiyou đẹp như vậy đều là anh thiết kế, rõ ràng là anh có t·h·i·ê·n phú về lĩnh vực này!”
Vương Dật khoát tay: “Thật ra tôi có t·h·i·ê·n phú về nhiều lĩnh vực, nhưng tôi chỉ có thể chọn một chuyên ngành, đúng không?”
Chu Đông Đông trầm mặc: “…”
Nếu người khác nói vậy thì cô sẽ cảm thấy rất giả tạo.
Nhưng Vương Dật nói vậy thì cô cảm thấy rất hợp lý.
Vương Dật không chỉ rất tài năng trong thiết kế thời trang, còn vô cùng lành nghề trong khởi nghiệp, trong giới kinh doanh, và quản lý xí nghiệp!
Chỉ có thể nói người ưu tú thì là thực sự ưu tú, mọi mặt đều ưu tú!
“Vương lão bản…”
“Cứ gọi tôi là Vương Dật đi, mình coi như là bạn học cùng trường!”
“Được.” Chu Đông Đông gật gật đầu: “Vương Dật, tiếp theo anh định làm gì, chuyện huấn luyện quân sự có xin phép nghỉ không?”
“Điện ảnh Bắc Kinh các cô cũng phải huấn luyện quân sự à?” Vương Dật có chút bất ngờ.
“Cũng phải huấn luyện quân sự, tôi lo quá.” Chu Đông Đông thở dài.
Vương Dật cũng có chút nhức đầu: “Bắc Hàng cũng phải huấn luyện quân sự, hơn nữa còn tính điểm. Dù năm nay tôi xin phép nghỉ không huấn luyện quân sự, năm sau hoặc năm sau nữa vẫn phải cùng năm nhất tham gia lại lần nữa!”
“t·h·ả·m vậy sao, thế thì xin nghỉ cũng t·r·ố·n không thoát rồi.”
“Đúng vậy, để tôi xem tình hình đã, tranh thủ xin nghỉ mấy ngày, rồi cố gắng cho qua đợt huấn luyện quân sự.” Vương Dật có tính toán.
Dù sao cũng t·r·ố·n không thoát, nếu có việc gì thì xin nghỉ mấy ngày, huấn luyện ít hơn mấy ngày là được.
“Cũng là một biện p·h·áp.” Chu Đông Đông nhớ kỹ trong lòng: “Tôi cũng cố gắng cho qua vậy!”
“Cô học nhanh thật.”
“Thật không? Ha ha ha.” Chu Đông Đông cười vô tư.
Sau bốn tiếng, Chu Đông Đông đưa Vương Dật đến Bắc Hàng trước.
“Cảm ơn cô, hôm khác tôi mời cô ăn cơm.” Vương Dật xuống xe, tài xế vội vàng lấy vali ra.
“Được, tôi chờ đấy.” Chu Đông Đông không ngừng vẫy tay với Vương Dật.
Vương Dật khoát khoát tay, đi về phía Bắc Hàng.
Cậu ta đi rất tiêu sái, nhưng những học sinh đi ngang qua xung quanh đều n·ổ cả lên:
“Nhìn kìa, người kia là ai, có giống một minh tinh nào đó không!”
“Không giống, rõ ràng chính là!”
“Là Chu Đông Đông kìa! Người đóng Cây Sơn Trà Chi Yêu đấy!”
“Cmn, thằng nhóc kia cấp bậc gì, mà có minh tinh đích thân tiễn đến trường!”
“Có minh tinh tiễn đến trường, lợi h·ạ·i thật!”
“Mà nói, quan hệ giữa cậu ta và Chu Đông Đông thế nào nhỉ? Chẳng lẽ là…”
“Bất kể là quan hệ gì, có minh tinh tiễn đi thì chứng tỏ cậu ta thực sự lợi h·ạ·i đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận