Trùng Sinh 2011, Từ Đại Học Hạng Hai Trở Thành 985 Danh Giáo

Chương 217: Toàn bộ mạng oanh động, doanh thu đại bạo!( Cầu nguyệt phiếu )

Chương 217: Toàn bộ m·ạ·n·g oanh động, doanh thu đại bạo! (Cầu nguyệt phiếu)
Trở lại đế đô, đã là hơn bốn giờ chiều ngày 17 tháng 10.
Vương Dật vừa về c·ô·ng ty, Giản t·ử Nghiên liền t·h·e·o một đường nhỏ chạy tới: “Lão bản, có chuyện phải nói với ngài.”
“Chuyện gì?” Vương Dật có chút hiếu kỳ: “Chuyện thông tin chuyên gia sao?”
“Không phải.” Giản t·ử Nghiên lắc đầu: “Là Tống Quang Diệu, tổng đại lý cuối cùng của HM ở Tinh Châu tới, đợi ngài hơn một ngày......”
“À, việc này!”
Lúc này Vương Dật mới nhớ ra, trước đó Giản t·ử Nghiên từng nói tổng đại HM Tinh Châu liên hệ Meiyou, nói muốn mời Vương Dật ăn cơm......
Vương Dật đoán ra tâm tư đối phương nên đã đồng ý.
Nhưng không ngờ Tống Quang Diệu hôm qua đến đế đô, Vương Dật lại đi Đài Đ·ả·o.
Dù sao chuyện thu mua đ·ộ·c quyền CDMA quan trọng hơn.
“Lão bản, Tống Quang Diệu nói hắn tùy thời chờ ngài, lúc nào ngài rảnh đều được. Ngài xem......”
“Đi, vậy hẹn tối nay đi.” Vương Dật thản nhiên nói.
Nếu có thể thành c·ô·ng hợp tác với Tống Quang Diệu, vậy thì HM tại thị trường Tinh Châu coi như xong đời!
Đây chính là rút củi dưới đáy nồi!
“Được, lão bản, ta sẽ thông báo Tống tổng ngay.” Giản t·ử Nghiên nói rồi đi ra ngoài gọi điện thoại:
“Tống tổng, xin lỗi, lão bản của chúng tôi vừa về, ngài xem tối nay có thuận t·i·ệ·n không?”
Tống Quang Diệu mừng rỡ nhướng mày: “Thuận t·i·ệ·n, quá thuận t·i·ệ·n, ta đến ngay!”
“Được, không cần vội.”
Giản t·ử Nghiên cúp điện thoại, trở lại văn phòng, thần sắc có chút phức tạp:
“Lão bản, hàng hóa khác phần lớn là nhãn hiệu cúi đầu, đi tìm kh·á·c·h hàng lớn. Nhưng Meiyou chúng ta lại có kh·á·c·h hàng lớn tự tìm tới cửa cầu hợp tác.”
“Càng kỳ quái hơn là, ngay cả kh·á·c·h hàng lớn của đối thủ cạnh tranh cũng p·h·ả·n· ·b·ộ·i, bỏ gian tà th·e·o chính nghĩa. Meiyou chúng ta thật lợi h·ạ·i!”
Giản t·ử Nghiên cảm khái mãi.
Hiện tại Meiyou, mặc kệ là đại lý cấp tỉnh, cấp thành phố hay cửa hàng liên minh đều rất kh·á·c·h khí, xem Meiyou như bên A.
Hàng hóa khác thì cần bộ kinh doanh thúc giục kh·á·c·h hàng chuyển tiền, thậm chí nhân viên kinh doanh còn mang quà tới tận nơi cầu kh·á·c·h hàng đặt nhiều.
Nhưng Meiyou thì khác, mỗi lần đặt hàng kh·á·c·h hàng lớn đều tranh nhau chen lấn mà chuyển tiền, đặt trước thật nhiều.
Việc làm của phòng thị trường Meiyou cũng thuận lợi hơn nhiều.
Đi đến đâu cũng có kh·á·c·h mời ăn ngon uống sướng để cầu được gia nhập Meiyou!
Đúng là từ bên B biến thành bên A!
Hoàn toàn không còn lý lẽ nào nữa.
Vương Dật lại nhíu mày: “Nhãn hiệu mạnh, làm ăn dễ, là chuyện tốt, nhưng cũng dễ sinh ra tiêu cực. Phải tăng cường giám sát. Nhỡ đâu có chuyện ăn hối lộ thì lại phiền phức.”
Nụ cười tr·ê·n mặt Giản t·ử Nghiên tắt lịm, cũng ý thức được vấn đề này.
Trên thực tế rất nhiều nhãn hiệu lớn đều gặp phải vấn đề tương tự.
Quản lý thị trường nhãn hiệu lớn, chủ quản kinh doanh ăn hối lộ, ép đại lý thương mỗi năm phải cống nạp......
Mời người ăn cơm, chơi gái, một cuộc điện thoại là kh·á·c·h hàng phải t·r·ả tiền!
Hễ kh·á·c·h hàng không đồng ý là sẽ dùng quyền lực trong tay để t·r·ả đũa.
Cuối cùng khiến cho đại lý thương và nhãn hiệu từ đối tác chiến lược trở thành cừu đ·ị·c·h.
Như vậy bán tốt hàng mới lạ.
Giản t·ử Nghiên nhíu mày: “Lão bản, có nên để tổng giám đốc Tống thành lập bộ phận thanh tra để điều tra nghiêm ngặt những chuyện này không ạ?”
Đây là nghiệp vụ của Meiyou, theo lý thì vẫn do Tống Tư Ngưng xử lý.
Nhưng Vương Dật lại lắc đầu: “Không, không dùng người của Meiyou Tế Châu, mà dùng người của Tinh Dật khoa học kỹ t·h·u·ậ·t!”
Nếu dùng người của Meiyou Tế Châu để điều tra thì có thể sẽ là người quen, dễ bao che cho nhau.
Cuối cùng có khi 10 vụ có vấn đề thì chỉ tra ra 3, còn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có gì......
Nhưng nếu dùng người của Tinh Dật khoa học kỹ t·h·u·ậ·t ở đế đô đi điều tra nghiệp vụ của Meiyou Tế Châu thì vấn đề sẽ nhỏ hơn.
Mọi người không quen biết, không việc gì phải bao che cho người lạ để rồi ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.
Tương tự như vậy, sau này phòng thị trường của Tinh Dật khoa học kỹ t·h·u·ậ·t cũng sẽ bị bộ phận thanh tra của Meiyou Tế Châu đốc tra.
Cứ để người từ nơi khác đến thanh tra lẫn nhau thì càng đảm bảo hiệu suất và c·ô·ng bằng.
“T·ử Nghiên, cô âm thầm thành lập bộ phận thanh tra, bí mật điều tra phòng thị trường, bộ tài vụ của Meiyou các kiểu. Nếu không có sâu mọt thì tốt nhất, còn nếu có thì tuyệt đối không nhân nhượng.”
“Tham ô bao nhiêu thì phải nhả ra hết. Tình tiết nhẹ thì cho nghỉ việc, đưa vào sổ đen, vĩnh viễn không tuyển dụng.”
“Tình tiết nghiêm trọng thì tống chúng vào tù để g·iết một người răn trăm người!”
“Kh·á·c·h hàng là đối tác chiến lược của Meiyou, đáng lẽ phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau có lợi!”
“Không thể vì những sâu mọt này mà khiến cho nội bộ đồng đội chúng ta lục đục, trở thành đ·ị·c·h nhân!”
“Vâng, lão bản.” Giản t·ử Nghiên khắc ghi trong lòng, việc này quá nghiêm trọng.
Có thể nói bất cứ xí nghiệp nào cũng đều tồn tại vấn đề này.
Và đều gây ảnh hưởng sâu rộng.
Thậm chí rất nhiều nhãn hiệu suy tàn cũng bắt đầu từ sự mục ruỗng từ bên trong!
Vương Dật thở dài: “Meiyou p·h·át triển quá nhanh là chuyện tốt nhưng cũng là chuyện x·ấ·u. Những quy tắc cũ không theo kịp sẽ dễ xuất hiện đủ loại t·h·iếu sót, sinh sôi mục nát. Cần phải làm một đợt thanh tra nội bộ, hễ ai có vấn đề gì thì đều phải bị xử lý nghiêm khắc!”
“Vâng, lão bản.”
“Ngoài ra, chuyên viên thị trường phụ trách khu vực thị trường thì cứ 3 tháng phải luân chuyển ngẫu nhiên một lần. Quản lý thị trường thì nửa năm phải luân chuyển một lần. Không thể để họ ở lì một chỗ quá lâu rồi trở thành thổ hoàng đế!”
Vương Dật nhìn Giản t·ử Nghiên: “Những chuyện này giao cho cô sắp xếp. Lập sẵn quy tắc cụ thể chi tiết rồi báo cáo xin tổng giám đốc Tống p·h·ê duyệt!”
Tống Tư Ngưng có quá nhiều việc phải phụ trách nên Vương Dật định bồi dưỡng Giản t·ử Nghiên thành trợ lý cho Tống Tư Ngưng.
Như vậy mọi việc ở đế đô xinh đẹp đều có Giản t·ử Nghiên xử lý, Tống Tư Ngưng cũng có thể nắm kh·ố·n·g.
Bây giờ trong nội bộ Meiyou có sâu mọt không?
Chắc chắn là có!
Nhưng có lẽ không nhiều.
Nếu bây giờ kịp thời ra tay, g·iết một người răn trăm người thì vẫn có thể kiềm chế được.
Còn nếu mặc kệ thì những người khác cũng sẽ nhao nhao làm theo, dẫn đến sự mục ruỗng ngày càng nhiều.
Hiệu ứng cửa sổ vỡ chính là như vậy.
Giản t·ử Nghiên biết sự tình nghiêm trọng nên vội vàng đi sắp xếp.
Nhưng lại bị Vương Dật gọi lại: “Đúng rồi, chuyện chuyên gia thông tin tiến triển đến đâu rồi?”
“Lão bản, đều xong rồi ạ. Công ty săn đầu người đã giới thiệu năm vị chuyên gia thông tin và họ đã nhậm chức tại Tinh Dật khoa học kỹ t·h·u·ậ·t. Danh sách thu mua đ·ộ·c quyền LTE đợt đầu cũng đang được xem xét kỹ càng, đoán chừng ngày mai hoặc ngày kia là có kết quả.”
Có rất nhiều đ·ộ·c quyền LTE, đâu là cốt lõi, đâu là số lượng, đâu là đ·ộ·c quyền cơ bản, đâu là có thể lách được với sai số lớn.
Rất nhiều xí nghiệp trong nước hễ động một tí là một năm xin mấy ngàn bằng đ·ộ·c quyền, nhìn thì có vẻ ghê gớm nhưng trên thực tế không có bao nhiêu đ·ộ·c quyền cốt lõi có giá trị.
Phần lớn là đủ số và có thể lách hoặc không có ý nghĩa gì nhiều.
Còn đ·ộ·c quyền cốt lõi và đ·ộ·c quyền cơ bản thì rất khó lách, giá trị cũng cao gấp mười mấy lần, thậm chí hơn trăm lần.
Đây mới là trọng điểm thu mua của Vương Dật.
Đ·ộ·c quyền thứ này không phải cứ nhiều là tốt.
Một cái đ·ộ·c quyền cơ bản mà ai cũng không thể lách được bù lại được 10 cái đ·ộ·c quyền cốt lõi, 1 vạn cái đ·ộ·c quyền phổ thông, 10 vạn cái đ·ộ·c quyền góp số lượng!
Giản t·ử Nghiên tiếp tục: “Viện sĩ Bùi và ba vị giáo sư bên kia cũng đang xem xét, đoán chừng khoảng ngày kia cũng có thể cầm được danh sách đợt đầu.”
Vương Dật gật đầu: “Tốt lắm, đến lúc đó so sánh rồi sắp xếp người đi thu mua!”
“Vâng.”
Sự chuẩn bị đ·ộ·c quyền là chìa khóa mở ra thị trường Âu Mỹ.
Không có đủ số lượng đ·ộ·c quyền mà cứ đi bán ở Âu Mỹ thì kết cục của điện thoại di động Tinh Dật cũng chỉ là HTC thứ hai mà thôi.
Sau đó Giản t·ử Nghiên nhận được tin báo của bảo vệ: “Lão bản, Tống tổng đến đón ngài.”
“Được.” Vương Dật gật đầu rồi lại đi ra ngoài.
Quan hệ giữa Meiyou và HM bây giờ đã đến mức nước lửa không dung.
Vậy thì càng cần phải thu phục đại lý thương Tinh Châu của HM.
Vương Dật rất rõ ràng con đường p·h·át triển của Meiyou.
Hiện tại thị trường online, thị trường trong nước là thị trường chủ lực của Meiyou.
Tương lai thị trường offline và thị trường nước ngoài mới là điểm tăng trưởng kéo dài không ngừng của Meiyou!
Vào giữa tháng mười, ngoại trừ thị trường nhiệt đới thì quần áo phong cách thuần dục đều ế ẩm toàn diện.
Doanh thu của trung tâm mua sắm Meiyou hay doanh thu mỗi cửa hàng thực tế đều bắt đầu giảm xuống.
Dù có tăng trưởng từ áo thu đông và đồ ngủ phong cách thuần dục cũng không thể ngăn được đà trượt dốc.
Nhưng doanh thu cuối cùng của Meiyou chẳng những không giảm xuống mà n·g·ư·ợ·c lại còn kéo dài tăng trưởng!
Nguyên nhân chính là trong một tháng qua số lượng cửa hàng thực tế của Meiyou trong nước tăng mạnh.
Các cửa hàng thực tế ở Tinh Châu, Châu Úc và các nước khác cũng thường xuyên được mở.
Cộng thêm doanh thu của trung tâm mua sắm quốc tế Meiyou tăng tr·ê·n diện rộng.
Vậy là doanh thu cuối cùng của Meiyou chẳng những không giảm mà còn tăng trưởng vững chắc!
Điển hình là doanh thu mỗi cửa hàng giảm xuống thì số lượng cửa hàng đến bù vào!
Doanh thu online giảm thì doanh thu offline bù vào!
Doanh thu trong nước trượt thì doanh thu nước ngoài bùng nổ!
Kế tiếp chỉ cần p·h·át triển mạnh thị trường nước ngoài, vững bước tăng số lượng cửa hàng thực tế trong và ngoài nước thì doanh thu và lợi nhuận của Meiyou đều có thể duy trì tăng trưởng ổn định.
Và đều có thể cung cấp dòng tiền liên tục không ngừng cho Vương Dật.
Dù thị trường Tinh Châu có Lý Tông Dương là tổng đại lý nhưng nếu lại thu phục được Tống Quang Diệu, c·ắ·t đ·ứ·t thị trường Tinh Châu của HM thì sẽ hoàn toàn thắng lợi!
Vương Dật đi ra cửa thì Tống Quang Diệu vội vàng tiến lên đưa tay ra:
“Vương đổng, ngài khỏe, tôi là Tống Quang Diệu, cảm ơn Vương đổng đã đến.”
“Chào anh, mấy hôm nay tôi bận chút việc nên ra ngoài một chuyến, để anh chờ lâu.” Vương Dật cười nói.
“Vương đổng ngài nói quá lời, tôi ở lại đế đô chờ thêm hai ngày vừa hay được tiếp thu sự hun đúc văn hóa của đế đô. Đây quả là một thành phố vĩ đại.” Tống Quang Diệu vừa nói vừa cảm khái.
Biết Vương Dật đi công tác nên hôm qua anh ta đã đi leo Vạn Lý Trường Thành, dạo Cố Cung và học được rất nhiều điều.
“Mong là anh sẽ t·h·í·c·h thành phố này.” Vương Dật cười nói.
“Nhất định sẽ t·h·í·c·h!” Tống Quang Diệu nói rồi mở cửa xe: “Vương đổng, mời ngài!”
“Được.”
Vương Dật lên xe thì Tống Quang Diệu lại mở cửa xe bên kia mời Ngô Sương lên xe.
Khi gặp một kh·á·c·h hàng lạ của đối thủ thì Ngô Sương, người vệ sĩ, sẽ tự nhiên đi theo bảo vệ.
Sau đó hai bên đến một kh·á·c·h sạn năm sao mà Tống Quang Diệu đã đặt phòng trước.
Sau ba tuần rượu, Tống Quang Diệu bắt đầu kể khổ:
“Vương đổng à, ngài không biết đâu, bây giờ tôi th·ả·m và khốn khó quá.”
“Đều tại cái HM đáng c·h·ết, dám đạo văn t·h·iết kế phong cách thuần dục của Meiyou! Bây giờ thì hay rồi, nhãn hiệu HM mất uy tín nên chẳng ai mua cả. Cửa hàng HM do tôi làm đại lý cả ngày chẳng có mấy người.”
“Lạnh tanh, chẳng có chút buôn bán nào. Doanh thu và lợi nhuận còn không bằng trước kia!”
Nói rồi Tống Quang Diệu lấy ra một văn kiện từ trong cặp: “Vương đổng, ngài xem này!”
“Trước khi đạo văn Meiyou thì 25 cửa hàng HM của tôi mỗi ngày còn có tổng doanh thu hơn 2 triệu đô-la.”
“Dù không k·h·ủ·n·g· ·b·ố như 30 cửa hàng của Meiyou với doanh thu 10 triệu đô-la mỗi ngày, nhưng ít nhiều vẫn có thể thu hồi vốn và có lợi nhuận.”
“Nhưng bây giờ ngài xem này, doanh thu một ngày chỉ có mấy vạn đô-la!”
“Không phải một cửa hàng mấy vạn, mà là tổng cộng 25 cửa hàng HM chỉ có mấy vạn doanh thu!”
“Đừng nói là k·i·ế·m tiền, tiền thuê cửa hàng còn không đủ, tiền lương nhân viên cũng không đủ!”
“Hoàn toàn không làm n·ổi nữa rồi!”
Nghe vậy, Vương Dật cũng choáng váng.
Hắn đã nghĩ đến doanh thu của HM sẽ tệ, nhưng không ngờ lại tệ đến mức này.
Nói thẳng ra là mọi người vẫn không ưa gì nhãn hiệu đạo văn, trừ phi đặc biệt rẻ.
Ví dụ như Adidas bán 500 tệ, Adidas vương bán 50 tệ thì chắc là Adidas vương vẫn bán được.
Nhưng khi Adidas vương cũng bán 500 tệ thì sao người ta không mua Adidas?
Thêm vào đó là vụ đạo văn nên hình ảnh nhãn hiệu HM giảm đi nhiều và bị xem là nhãn hiệu đạo văn nên những trang phục khác cũng không bán được.
Dù sao người tiêu dùng nữ đều cần sĩ diện, ai lại chịu bỏ ra không ít tiền để mua một nhãn hiệu đạo văn chứ?
Vậy là mấy ngày nay cửa hàng HM vắng tanh, ngày nào Tống Quang Diệu cũng hao tổn và thua lỗ đến phát khóc!
“Tống tổng, tôi rất thông cảm với những gì anh phải chịu đựng.”
Vương Dật thở dài: “Đây là c·hiến t·ranh giữa HM và Meiyou, không ngờ lại khiến anh bị vạ lây.”
Tống Quang Diệu khoát tay: “Vương đổng, cũng không thể trách ngài được, đều tại lũ ngốc của HM, t·h·iết kế đã x·ấ·u lại còn đi đạo văn Meiyou, có ngày hôm nay cũng đáng đời!”
“Mà đại diện HM tôi thật sự không làm n·ổi nữa rồi, tôi đang nghĩ đến việc k·i·ệ·n HM và ngừng toàn bộ việc làm đại diện HM.”
“Nhưng những cửa hàng này không thể cứ b·ỏ t·r·ố·ng không như thế được, Vương đổng có thể cho tôi một cơ hội kéo tôi lên được không? Tôi chắc chắn sẽ không làm ngài thất vọng!”
Tống Quang Diệu thành khẩn nói.
Bây giờ người có thể cứu anh ta chỉ có Vương Dật.
Các mặt hàng khác đều không k·i·ế·m ra tiền và đều có đại lý thương riêng nên cũng khó mà làm được.
Vương Dật nhíu mày: “Meiyou chỉ có một đại diện duy nhất tại Tinh Châu là Lý Tông Dương. Còn việc có đại diện nhãn hiệu Zhen Z You hay không thì lại chưa chắc.”
Lý Tông Dương đã ký hợp đồng làm đại diện duy nhất của Meiyou vào tháng 9, nhãn hiệu Zhen Z You thì mới được công bố vào ngày 1 tháng 10.
Dù Lý Tông Dương cũng đang bán Zhen Z You nhưng đúng x·á·c là anh ta không có quyền đại lý duy nhất của Zhen Z You.
Mà Vương chưởng quỹ ở Đài Đ·ả·o ký hợp đồng đại diện và ký cả Meiyou lẫn Zhen Z You.
Dù sao Vương Dật dùng nghiệp vụ và CDMA cơ bản trị giá 510 triệu tệ để đổi lấy quyền đại lý trong 3 năm thì chỉ cấp cho một nhãn hiệu quảng cáo cũng thấy ngại.
Mỗi năm chỉ 170 triệu và 50 triệu tiền đại diện, ít hơn gấp ba lần.
“Đại diện Zhen Z You cũng được mà!” Tống Quang Diệu mừng rỡ nhướng mày, vừa tưởng là có hy vọng thì lại nghe Vương Dật chuyển giọng:
“Nhưng ở Tinh Châu đã có năm cửa hàng hàng đầu Meiyou, ba mươi cửa hàng Meiyou rồi, anh lại mở thêm 25 cửa hàng nữa thì có hơi bão hòa không?”
“Cái này......” Tống Quang Diệu trầm mặc rồi lấy điện thoại di động ra tìm kiếm thông tin và mừng rỡ nhướng mày:
“Vương đổng, sẽ không bão hòa đâu. Ngài xem này, Adidas đã mở hơn 60 cửa hàng tại Tinh Châu, Nike mở hơn 40 cửa hàng. Những nhãn hiệu đồng nhất như vậy mà còn mở được hơn 100 cửa hàng, huống hồ Meiyou lại có phong cách thuần dục riêng biệt, cộng thêm Zhen Z You thì hai nhãn hiệu mới chỉ có 60 cửa hàng, không nhiều đâu ạ!”
Sợ Vương Dật không đồng ý, Tống Quang Diệu tiếp tục: “Vương đổng, Tinh Châu được coi là một quốc gia du lịch, đừng nhìn cư dân chỉ có năm triệu người, mà còn có số lượng lớn du kh·á·c·h nước ngoài và những cư dân chưa có thẻ xanh nữa. Những người này đều không được tính vào!”
Cũng giống như đế đô, chỉ có một số người có hộ khẩu, còn lại là phần lớn dân bắc phiêu không có hộ khẩu, du kh·á·c·h và người nước ngoài.
Tinh Châu cũng tương tự vậy, một năm lượng khách du lịch còn vượt quá 1 ngàn mấy trăm vạn người, còn nhiều hơn cư dân Tinh Châu.
“Vương đổng, Tinh Châu có gần trăm trung tâm thương mại, chúng ta mới mở sáu mươi cửa tiệm thì đâu có nhiều. Rất nhiều trung tâm thương mại còn chưa có ai mở ở đó.”
Vương Dật trầm tư: “Việc này có thể cân nhắc, nhưng tiền đại diện Zhen Z You là 100 triệu đấy nhé.”
“Không vấn đề!” Tống Quang Diệu mừng rỡ nhướng mày và quả quyết đồng ý.
“Về phương thức đại diện thì có hai phương án. Phương án thứ nhất là Meiyou và Zhen Z You tách biệt hoàn toàn. Sau này anh chỉ được làm đại diện của Zhen Z You, không được tiêu thụ sản phẩm của Meiyou. Lý Tông Dương thì chỉ làm đại diện của Meiyou, không được tiêu thụ sản phẩm của Zhen Z You.”
“Phương án thứ hai là quy định phân cấp. Anh là đại lý cấp Pomero của Zhen Z You, giá nhập hàng của Zhen Z You là 50% giá bán lẻ. Đồng thời kiêm nhiệm đại lý cấp hai của Meiyou, nhưng giá nhập hàng sẽ là 60%.”
“Tương tự như vậy, Lý Tông Dương là đại lý cấp Pomero của Meiyou với 50%. Kiêm nhiệm đại lý cấp hai của Zhen Z You, giá nhập hàng của Zhen Z You là 60%.”
“Cụ thể như thế nào thì đợi anh xử lý tốt mọi việc bên này, chúng ta sẽ quyết định sau.” Vương Dật đầy ẩn ý nói.
Bây giờ chỉ là hứa suông, có ký hợp đồng hay không thì còn phải xem biểu hiện của Tống Quang Diệu sau này.
Nếu biểu hiện tốt thì cho làm đại diện để cùng k·i·ế·m tiền.
Còn biểu hiện không tốt thì ra ngoài kia húp gió mà sống!
Việc đại diện điện thoại Tinh Dật thì không cần t·h·iế·t.
Điện thoại khác với trang phục, năm triệu dân ở Tinh Châu thì một năm cũng không bán được bao nhiêu điện thoại.
Đến lúc đó điện thoại Tinh Dật mở năm cửa hàng hàng đầu và m·ạ·n·g lưới dịch vụ hậu mãi tại Tinh Châu là đủ rồi.
Ngay cả Apple cũng chỉ có sáu, bảy cửa hàng tại Tinh Châu mà thôi.
“Được, tôi nghe cả hai phương án, lão bản cứ quyết định!”
Tống Quang Diệu đáp quả quyết và hiểu ý Vương Dật:
“Lão bản cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong tư liệu k·i·ệ·n cáo rồi, lát nữa tôi sẽ k·i·ệ·n HM và ngừng việc đại diện.”
“Đó là chuyện của anh.” Vương Dật mỉm cười.
Chuyện đại lý thương p·h·ả·n· ·b·ộ·i quá thường gặp.
Nhưng có Tống Quang Diệu bạo kích HM thì chắc HM cũng không dễ chịu gì đâu.
Về phương thức đại diện của hai bên thì Vương Dật vẫn có xu hướng để Meiyou và Zhen Z You tách biệt hoàn toàn.
Dù sao Meiyou tại Tinh Châu có đơn giá từ 100-300 đô-la, Zhen Z You thì có đơn giá 600-1000 đô-la.
Cả hai hoàn toàn không cùng đẳng cấp, cứ bán chung trong một cửa hàng sẽ không tốt cho Zhen Z You.
Lâu dần sẽ kéo thấp vị thế của nhãn hiệu Zhen Z You và ảnh hưởng đến việc đưa Zhen Z You lên tầm cao hơn!
Chi bằng cứ tách ra hoàn toàn!
Đến lúc đó người muốn tiêu dùng hàng cao cấp thì đến Zhen Z You, muốn tiêu dùng hàng cấp thấp thì đến Meiyou.
Một bên truy cầu lợi nhuận, một bên chạy theo số lượng.
Bao gồm cả Đài Đ·ả·o nữa, tuy đại diện Meiyou và Zhen Z You đều là Vương chưởng quỹ, nhưng các cửa hàng cũng tách biệt hoàn toàn.
Cửa hàng Meiyou là cửa hàng Meiyou, cửa hàng Zhen Z You là cửa hàng Zhen Z You.
Thị trường trong nước sau này cũng sẽ tách biệt hoàn toàn.
Chờ sau khi các cửa hàng hàng đầu và cửa hàng Zhen Z You được mở, sản phẩm Zhen Z You trong các cửa hàng và cửa hàng hàng đầu Meiyou sẽ được gỡ bỏ hết.
Như vậy thì hai nhãn hiệu sẽ hoạt động độc lập và phân biệt rõ ràng.
Sau khi ăn xong, Vương Dật trở lại nhà trọ của Viện khoa học kỹ t·h·u·ậ·t Tinh Dật.
Vừa rửa mặt xong thì thấy cuộc gọi nhỡ của Tống Tư Ngưng.
Vương Dật gọi lại: “Sao vậy, nhớ anh rồi à?”
“Lão bản, 《 Bảo vệ trái bưởi 》 hot quá, số người dùng đã đột p·h·á 50 triệu rồi!”
“???” Vương Dật có chút bất ngờ: “Nhanh vậy sao?”
《 Bảo vệ trái bưởi 》 lên mạng vào 8 giờ tối ngày 14, chỉ được quảng bá trong nội bộ APP Meiyou.
20 giờ sau thì đột p·h·á 10 triệu người dùng, tổng cộng 13 triệu người dùng trong ngày đầu tiên.
Hôm nay là ngày 17, tức là ba ngày sau đó thì có hơn 30 triệu người dùng đã là chuyện bình thường.
Nhưng ngay lập tức mà đạt được 50 triệu thì Vương Dật rất bất ngờ.
Dù sao số lượng người dùng của APP Meiyou cũng mới chỉ hơn 50 triệu, không thể nào ai cũng đi chơi 《 Bảo vệ trái bưởi 》 được.
“Tư Ngưng, chúng ta không hề quảng bá ra bên ngoài, sao số người dùng lại tăng nhanh đến vậy? Chẳng lẽ đều là do danh tiếng truyền miệng sao?”
Vương Dật rất hiếu kỳ: “Không đúng, lẽ ra là do leo lên bảng xếp hạng cửa hàng ứng dụng!”
“Bingo!”
Tống Tư Ngưng cười nói: “Để phòng ngừa số lượng người dùng tăng quá nhanh khiến cho server không theo kịp, nên chúng ta đã tạm thời không quảng bá ra bên ngoài theo chỉ thị của anh. Dù chỉ quảng bá trong nội bộ APP Meiyou thì cũng đã có hơn 30 triệu người dùng tải xuống, sáng nay đã xông thẳng lên top 3 bảng xếp hạng cửa hàng ứng dụng IOS. Bây giờ là top 1 rồi. Bên Android cũng tương tự vậy, sáng sớm còn top 4, bây giờ đã là top 1 rồi.” "Thêm vào đó, doanh thu cũng rất đáng kể, cả hai bảng tiêu thụ đều vọt lên vị trí đầu, thế là hoàn toàn bùng nổ." Vương Dật không nhịn được cười, một khi đã lọt vào bảng xếp hạng tải và bảng tiêu thụ, đó chính là cách tuyên truyền tốt nhất. Huống chi lại còn vọt thẳng lên top 3, thậm chí vị trí đầu! Đặt ở vị trí đầu bảng xếp hạng trò chơi, không cần phải nói, ai thấy cũng sẽ click vào xem, rồi sau đó lún sâu không dứt ra được, tải về rồi nghiện. "A, còn bên Nokia nữa, 《 Bảo vệ trái bưởi 》 của chúng ta hôm qua đã lên hạng nhất rồi!" Tống Tư Ngưng cười nói. Vương Dật: "......" Khi lưu lượng đã đến, cản cũng không nổi. Kiếp trước 《 Bảo vệ trái bưởi 》 bắt đầu từ con số không, mà người dùng vẫn có thể phá ức. Lần này, có Meiyou với mấy ngàn vạn người dùng làm nền tảng, Vương Dật không cần tuyên truyền ra bên ngoài, vẫn cứ bùng nổ. Hết cách, trò chơi này mà đặt vào năm 2011, nhất định sẽ hot không thể nghi ngờ! Dù sao, đầu năm nay smartphone muốn chơi game cỡ lớn như 《 Nguyên thần 》 là không kham nổi! Mấy trò chơi nhỏ mang tính giải trí như 《 Bảo vệ trái bưởi 》 mới là bá chủ tuyệt đối ngay lúc này. "Chuẩn bị thêm server đi, tuyệt đối đừng để sập." Vương Dật dặn dò. "Yên tâm, ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi, không có vấn đề gì." Tống Tư Ngưng tràn đầy tự tin, nhưng Vương Dật vẫn lo lắng: "Tiếp tục thêm nữa đi, ta đoán chừng không đến ba ngày là có thể vọt lên 80 triệu người dùng, thậm chí hơn ức đấy!" "K·h·ủ·n·g b·ố vậy sao?" Tống Tư Ngưng giật mình. Vương Dật gật đầu: "Chắc chắn có thể, thêm nhiều server vào, tiếp theo e là sẽ lên hot search đấy." Kiếp trước 《 Bảo vệ củ cải 1》 chỉ có hơn 1 ức người dùng, phần lớn chỉ là người dùng trong nước, hơn nữa chỉ có bản IOS và Android, không có phiên bản Symbian. Nhưng lần này, mục tiêu người dùng của 《 Bảo vệ trái bưởi 》 không chỉ giới hạn trong 14 ức người dùng ở trong nước, mà là toàn cầu 70 ức người dùng. Không chỉ có người dùng quả táo và người dùng Android, còn có hơn 2 ức người dùng smartphone Nokia! Ngay lúc này, người dùng Nokia có hơn 30 ức, nhưng người dùng smartphone Nokia có thể tải 《 Bảo vệ trái bưởi 》 chỉ có hơn 2 ức. Cũng đủ kinh khủng rồi! Những máy Nokia mới sản xuất sau năm 2005 phần lớn là smartphone, đều có thể chơi mấy trò chơi nhỏ này. Có thể tưởng tượng được, một khi lên hot search, số lượng người dùng 《 Bảo vệ trái bưởi 》 còn có thể tăng vọt nhanh chóng. Nếu mà lên hot search quốc tế, nói không chừng có thể nhanh c·h·ó·ng tăng đến một mức độ k·h·ủ·n·g b·ố! Ai ngờ, nghĩ gì tới đó. "Lão bản, ta vừa xem, 《 Bảo vệ trái bưởi 》 thật sự lên hot search trong nước rồi!" Tống Tư Ngưng hoảng hốt nói: "Không nói nữa, ta phải đi thêm server ngay đây!" "Ha ha, đi đi!" Vương Dật cười nói. Bỗng nhiên lướt mở trang tin tức nhỏ, một tin đã xông lên vị trí thứ bảy của bảng hot search: 【《 Bảo vệ trái bưởi 》 ba ngày số lượt tải về p·h·á 5000 vạn, Meiyou khoa học kĩ thuật lại dốc hết sức làm!】 Vương Dật không nhịn được cười: "Đừng đùa, số liệu của mấy cơ quan điều tra nghiên cứu này tính ra vẫn chuẩn ghê." Lúc này, số lượng người dùng của 《 Bảo vệ trái bưởi 》 vừa đột p·h·á 5300 vạn! Đầu hot search này oanh động toàn m·ạ·n·g, rất nhanh đã gây nên sóng to gió lớn, bình luận phía dưới đều náo nhiệt cả lên: "Hàng của Meiyou sản xuất, nhất định thuộc hàng tinh phẩm, để tui đi tải về chơi đây." "Chơi rồi, không tệ lắm, quá mẹ nó cuốn, chơi là không dừng được!" "Không sai, trò chơi là trò hay, chỉ là hơi tốn người. Tuyên bố ba ngày, thức ba đêm, quầng thâm mắt đã rõ. Nhưng ta đã chơi đến ải ẩn rừng rậm rồi nhé!" "Bọn tui mới bắt đầu chơi rừng thôi!" "Ải ẩn chân trời ta vẫn chưa qua, quái còn chưa gom đủ." "Các vị lợi h·ạ·i thật, tui mẹ nó đ·á·n·h không lại Copy thú!" "Đúng đó, tui cũng đ·á·n·h không lại nè, xin cao nhân chỉ điểm!" "Copy thú sẽ phục chế, giống HM, ác tâm vậy đó, sao qua được a! Muốn k·h·ó·c rồi nè!" "Bạn gì ơi ở tr·ê·n lầu, thêm bạn tốt đi, ta cho bạn hướng dẫn bảo thạch, qua ổn áp luôn!" "Cảm ơn ca ca, tài khoản của em 781*****." "Đã nạp, tài khoản Meiyou kết nối với nhau đi, tiện liên hệ, hắc hắc hắc." "Meiyou gì chứ? Ta là nam, dùng cái đó làm gì?" "Móa, ngươi là nam hả? Ta nạp cho nam tận 3000 bảo thạch? Phi! Quá xui xẻo. Chúc ngươi vĩnh viễn đ·á·n·h không lại Copy thú!" "Người này sao nói chuyện ác đ·ộ·c vậy?" "Ha ha ha, trò chuyện tr·ê·n lầu gặp lật xe, c·hết cười tui rùi!" "Ra là có nhiều người chơi 《 Bảo vệ trái bưởi 》 vậy á, tui OUT quá rồi, giờ tải về liền đây." "Kể từ sau khi Meiyou thuần dục phong bị HM đạo văn, Meiyou đã tung ra 《 Bảo vệ trái bưởi 》 hô hào mọi người ủng hộ chính bản, bảo vệ Meiyou thuần dục phong." "Đúng rồi, Meiyou còn làm ra con quái thú có dung mạo rất giống 'HM' LOGO, tên là 'COPY thú', kỹ năng chính là phục chế!" "Ha ha ha, đây không phải chỉ thẳng HM đạo văn sao? C·hết cười tui ." "Meiyou biết làm trò thật đó, chỉ vì cái này, tui cũng phải tải 《 Bảo vệ trái bưởi 》 về." "Trò chơi hay dở không quan trọng, tui chủ yếu là muốn đ·á·n·h 'COPY thú'!" "Không sai, nghe nói 'COPY thú' khó đ·á·n·h lắm, để tui tải về xem sao!" Rất nhanh, đầu hot search này xông lên vị trí đầu bảng. Số lượng người dùng của 《 Bảo vệ trái bưởi 》 cũng tăng vọt nhanh chóng. Vương Dật mở số liệu hậu trường, xem xét doanh thu của 《 Bảo vệ trái bưởi 》. Trong ba ngày, số lượng người dùng của 《 Bảo vệ trái bưởi 》 đã đột p·h·á 5300 vạn, người dùng t·r·ả tiền khoảng 2000 vạn, tỉ lệ t·r·ả tiền không đủ 40%. Doanh thu đột p·h·á 2 ức, số tiền nạp trung bình vào khoảng 10 tệ. Tỉ lệ người dùng t·r·ả tiền của game điện thoại vẫn rất cao, thông thường có thể đạt tới 60%. Giống như 《 Vương giả vinh quang 》 hay Nguyên thần ở kiếp trước, người dùng t·r·ả tiền đều vào khoảng 60%. 《 Bảo vệ trái bưởi 》 mới ra mắt ba ngày, tỉ lệ t·r·ả tiền gần 40% vẫn là rất tốt, sau này vẫn còn có không gian để tiến bộ. Riêng cái con 'COPY thú' kia thôi cũng đã khiến rất nhiều người chơi muốn nạp tiền để qua ải rồi. Phần đông người chơi chọn nạp 10 tệ, một số nạp 5 tệ, cũng có người nạp 15 tệ. Với tỉ lệ này, chỉ cần 《 Bảo vệ trái bưởi 》 mở rộng quy mô, đạt tới cấp độ mấy ức người dùng, cũng có thể trở thành con b·ò sữa hái ra tiền, có thể liên tục tạo ra lợi nhuận. Tương lai đầy hứa hẹn! Mấy cái trò chơi này vẫn là rất k·i·ế·m tiền. Nghĩ đến đây, Vương Dật vội vàng gửi email cho bộ phận trò chơi, muốn bọn họ chuẩn bị kỹ càng việc nâng cấp lên phiên bản 1.1 của 《 Bảo vệ trái bưởi 》. Đợi đến khi 10% người dùng thông qua tất cả các hình thức, sẽ tung ra bản nâng cấp, đưa ra chủ đề mới, bản đồ mới để người chơi tiếp tục t·r·ả tiền, tiếp tục chơi tiếp. Chỉ có k·é·o dài thời gian nghiện của người chơi mới có thể có nguồn lợi nhuận không ngừng. Chương mới ra hơi muộn, mọi người sáng sớm xem lại nhé. Xin nguyệt phiếu, gần cuối năm bận nhiều việc, sẽ cố gắng viết thêm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận