Trùng Sinh 2011, Từ Đại Học Hạng Hai Trở Thành 985 Danh Giáo

Chương 363: Giao hàng theo giờ chiến lược, đường rẽ vượt qua! (3)

"Tốt, vậy ta sắp xếp thời gian, tổ chức đại hội thể dục thể thao công ty nhé?"
"Được!" Vương Dật gật đầu: "Việc đại hội thể thao cứ để cô sắp xếp, nói tiếp chuyện cô mua nhà."
"Chủ tịch, em xem nhà ở gần Quan thôn, không phải là kiểu phòng cũ tiện cho học khu, giá khoảng 25 nghìn đến 30 nghìn một mét vuông, còn phòng học khu thì đắt hơn chút, từ 30 nghìn đến 40 nghìn một mét vuông."
"Em định mua căn hộ rộng rãi hơn chút, loại hai phòng ngủ một phòng khách khoảng 70 mét vuông, thêm tiền thuế thì dự trù khoảng 1,8 triệu."
"Như vậy tiền đặt cọc ba phần là 550 nghìn. Bố mẹ em tìm người thân quen vay giúp được 150 nghìn, thêm 150 nghìn em tích góp được, còn thiếu 250 nghìn. Em... em..."
Giản Tử Nghiên nói đến đây, giọng nhỏ dần.
Nói thật, nàng còn chưa tốt nghiệp, không biết Vương Dật có sẵn sàng chi 250 nghìn cho nàng không.
Vào năm 2012, khi lương trung bình hơn hai nghìn tệ một tháng, thì 250 nghìn không phải con số nhỏ.
Vương Dật cau mày: "70 mét vuông dự tính 1,8 triệu, trừ thuế thì bình quân một mét vuông 25 nghìn, cô định mua phòng cũ rẻ nhất ở gần đây à?"
Giản Tử Nghiên gật đầu: "Vâng, có một căn để ở đã là rất tốt rồi, phòng tiện nghi kiểu này còn phải vay 1,25 triệu, lãi suất vay ở Đế đô cao, vay thương mại 6,8% thì mỗi tháng trả góp hơn bảy nghìn. Lương hiện tại của em hai vạn, nhận được 16 nghìn, trừ hơn bảy nghìn trả góp với chi tiêu, thì không dư được bao nhiêu. Với 250 nghìn này, em sẽ phải trả nợ rất lâu."
Giản Tử Nghiên càng nói giọng càng nhỏ.
Vương Dật khẽ mỉm cười: "Phòng rẻ nhất thì môi trường không tốt, không gian tăng giá cũng hạn chế. Với lại 70 mét vuông cũng hơi nhỏ."
"Không, không nhỏ đâu. 70 mét vuông là lớn lắm rồi, lúc đầu em định mua căn 40 mét vuông thôi..." Giản Tử Nghiên vội nói.
Ở Đế đô, 70 mét vuông đã là căn hộ lớn!
Vương Dật thì không để ý lắm, chỉ là mượn 250 nghìn, một hai năm là trả hết, có gì đâu?
Cô thư ký học tỷ này dùng khá là thuận tay, không lẽ chỉ để cô ta làm việc mười hai mươi năm à?
Vương Dật dứt khoát nói: "Nghe tôi này, đừng mua căn 70 mét vuông hai phòng, mua căn 120 mét vuông ba phòng ấy. Đừng mua loại nhà 25 nghìn một mét vuông rẻ tiền, mua nhà chất lượng 30 nghìn một mét vuông, ở thoải mái hơn."
Giản Tử Nghiên hoàn toàn kinh hãi: "Hả? 120 mét vuông, ba vạn một mét vuông... Chủ tịch, vậy thì lên tới 3,6 triệu, tiền đặt cọc đã là 1,08 triệu rồi! Trong tay em chỉ có 300 nghìn, tiền đặt cọc cũng không đủ. Vay 2,52 triệu, áp lực trả nợ lớn quá, em... em... em không gánh nổi."
Vương Dật xua tay, cười nói: "Không sao đâu, cô có 300 nghìn tiền đặt cọc, tôi cho cô mượn thêm 2 triệu, như vậy đủ 2,3 triệu tiền đặt cọc. Vay 1,3 triệu, trả góp mỗi tháng hơn bảy nghìn. Dùng quỹ công là gần năm nghìn, còn lại hơn hai nghìn thì không có áp lực."
"Cái này..." Giản Tử Nghiên kinh ngạc.
Lương Vương Dật trả cho nàng hiện tại là hai vạn, nhận được 1,6 vạn, thêm tiền thưởng cuối năm, quỹ công, năm nay kiếm được 300 nghìn không có áp lực.
Quỹ công hai bên 24% là 4800, trả góp hàng tháng hơn bảy nghìn, đúng là không có áp lực.
Nhưng vấn đề là Vương Dật cho nàng mượn 2 triệu, quá kinh khủng!
"Chủ tịch, trả góp thì không áp lực, nhưng mà anh cho em mượn 2 triệu, một năm em trả 200 nghìn thì cũng phải 10 năm mới trả xong, lại còn cả lãi nữa..."
"Tôi cho cô mượn thì không tính lãi. Một năm không cần trả 200 nghìn đâu, trả 100 nghìn thôi, 20 năm trả hết. Không thể vì trả nợ cho tôi mà làm giảm chất lượng cuộc sống của cô!" Vương Dật cười nói.
Hắn chính là muốn trói buộc cô ta, làm sao có thể để cô ta trả nợ xong sớm như vậy được?
Kiểu thư ký vừa không có ý đồ xấu, vừa có năng lực lại còn vừa mắt như vậy, cực kỳ khó kiếm.
Đổi một người khác, chưa chừng đã là nội gián do BAT phái tới.
"Em..." Giản Tử Nghiên ngỡ ngàng: "Em có gì chất lượng cuộc sống đâu, một năm trả 200 nghìn cũng được."
Vương Dật cười, Giản Tử Nghiên quả thật không phải kiểu con gái tiêu xài hoang phí.
Năm ngoái lương Giản Tử Nghiên chỉ có 10 nghìn, năm nay mới tăng lên 20 nghìn.
Thêm tiền thưởng cuối năm, trừ các chi tiêu cần thiết, có thể tích lũy được 150 nghìn, cơ bản là chưa hề tiêu tiền gì.
Cũng phải, ngày nào cũng 997 tăng ca, lấy đâu ra thời gian mà tiêu xài?
Lại còn trẻ, đẹp, nhan sắc cao, đến trang điểm cũng không cần.
Quần áo mặc thường ngày cũng đều mua từ trong Mỹ Dữu, Chân Dữu, đúng là người phát ngôn có trách nhiệm.
Cô thư ký này, được đấy.
"Không sao, công việc quan trọng, hưởng thụ cuộc sống cũng quan trọng, cứ theo lời tôi. Mua căn nhà lớn, tôi cho cô mượn 2 triệu, không tính lãi, mỗi năm trả 100 nghìn, 20 năm trả hết."
"Cái này... Được!" Giản Tử Nghiên đồng ý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: 'Nợ chủ tịch 2 triệu, còn trả trong 20 năm, vậy 20 năm tới sẽ không bị đuổi việc rồi?'
'Tốt quá, mình có thể làm thư ký cho chủ tịch 20 năm!'
Vương Dật cũng vui vẻ trong lòng: 'Cô thư ký này khó thoát rồi!'
Sau đó nói: "Hay là tôi cho cô mượn thêm 1 triệu nữa, cô mua căn nhà ở khu có trường học tốt?"
Giản Tử Nghiên vội vàng xua tay: "Không cần, chủ tịch, thật sự không cần đâu. Em... em... thật ra em cũng không cần khu học xá."
"Vì sao?" Vương Dật hơi khó hiểu.
Người có tầm nhìn đều sẽ cân nhắc chuyện nhà ở khu có trường học tốt.
Giản Tử Nghiên hít sâu một hơi, tay xoa bóp cho Vương Dật càng nhẹ nhàng hơn, như thể lấy hết dũng khí: "Em sẽ không kết hôn sinh con với người khác đâu, nếu như... Anh ấy bắt em sinh... Thì cái chuyện nhà ở khu trường học, em cũng không cần tính toán nữa rồi..."
Nói xong, Giản Tử Nghiên đang đứng sau lưng Vương Dật, hai gò má đã đỏ bừng đến tận mang tai.
Vương Dật trầm mặc: "..."
Sao lại không nghe ra lời ám chỉ của Giản Tử Nghiên được?
Chỉ là nghe hiểu thì sao chứ?
Trong nhà hai người kia đã đủ, không có thời gian mà đối phó thêm người thứ ba.
Chỉ có thể yếu ớt nói: "Đưa số tài khoản cho tôi, tôi sẽ chuyển tiền cho cô."
"Cảm ơn chủ tịch." Giản Tử Nghiên bình tĩnh nói, nhưng trong lòng lại hơi thất vọng.
'Mình không cần thể diện, tôn nghiêm, đã lấy hết can đảm nói thẳng như vậy rồi, danh phận gì cũng không cần, anh vẫn không chịu gật đầu một tiếng, hừ!'
Giản Tử Nghiên có chút không vui, là thư ký của Vương Dật, không có oán thán gì mà vẫn làm thêm giờ, chuyện gì cũng giúp Vương Dật giải quyết, cái gì cũng làm một cách hoàn mỹ, thật sự không chỉ vì mỗi tiền lương.
Nhưng mà tiếc là Vương Dật hình như không có ý gì với mình.
'Để một cô thư ký nhan sắc thế này anh cũng không để ý, đúng là lão Đổng vòng bại hoại!'
Giản Tử Nghiên mím môi, trong lòng lẩm bẩm: 'Bất quá không sao, còn có quan hệ nợ nần 20 năm mà!'
Những ngày sau đó, hệ thống giao hàng theo giờ của Tinh Dật hậu cần đang nhanh chóng triển khai.
Thêm vào việc "đói bụng sao" đã bị Vương Dật toàn tư thu mua trở thành công ty con, thương thành Mỹ Dữu, thương thành Tinh Dật đều là đơn vị anh em, lại là dự án do chính Vương Dật đề xuất, tiến triển cực kỳ thuận lợi.
Mỗi ngày đều có tiến triển lớn, cứ đà này, cuối tháng là có thể chính thức thử nghiệm giao hàng theo giờ ở bốn năm chục thành phố đã khai trương!
Cùng tốc độ triển khai, còn có thẻ Ngạ Liễu Yêu và thẻ Cao Đức, cùng với thẻ Tinh Thần.
Thẻ Tinh Thần, do đại khu China Unicom tỉnh Lỗ chịu trách nhiệm, tiến triển thần tốc.
Còn thẻ Ngạ Liễu Yêu và thẻ Cao Đức thì do các tỉnh phụ trách riêng, tình hình các tỉnh khác nhau, tốc độ triển khai cũng không hoàn toàn giống nhau.
Đối với cái này Vương Dật cũng đành chịu, nhưng vẫn có thể cho ra mắt trước cuối tháng.
Ngược lại thì các gói cước hợp đồng của China Unicom, tiến độ phân phối hàng lại rất nhanh.
Dù sao cũng là dự án kiếm tiền, sau tỉnh Lỗ thì các tỉnh khác cũng điên cuồng triển khai, quảng bá các gói cước điện thoại Tinh Dật của China Unicom.
Thấy các gói cước điện thoại Tinh Dật của China Unicom bán chạy, các gói cước điện thoại Tinh Dật của di động và điện tín cũng đang nhanh chóng được phân phối.
Không có bất kỳ bất ngờ nào, trong cả tháng tư, lượng tiêu thụ điện thoại Tinh Dật ngày càng cao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận