Thái Giám Dỏm: Ta Chính Là Đại Minh Cửu Thiên Tuế

Chương 981: Lưu Huyền ba bước đi chiến lược!

Chương 981: Chiến lược ba bước của Lưu Huyền!
Dương Phàm chẳng buồn để ý đến ý nghĩ của Khương Uyển Nhi. Dù sao thì mặt mũi cũng đã giáp mặt cả rồi, bất kể là trên hay dưới, trái hay phải, thậm chí trước sau thì chắc đối phương cũng ngại nhắc đến chuyện này.
Dương Phàm lấy cớ có việc liền muốn dẫn Hàn Thiến Vân rời đi, thế nhưng Hàn Thiến Vân lại không yên tâm về Khương Uyển Nhi, nên quyết định ở lại.
Dương Phàm đành phải rời đi một mình.
Trong phòng.
Hàn Thiến Vân cẩn trọng quan sát sắc mặt của Khương Uyển Nhi, rụt rè hỏi: "Sư phụ?"
"Không có gì, Dương Lâm... hắn rất tốt, rất tốt."
Khương Uyển Nhi hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng.
Quần áo bị hư là ngoài ý muốn, nếu đối phương không cho nàng thay thì khả năng đến lúc đó giữa hai người càng thêm xấu hổ, lựa chọn coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra, có lẽ mới là lựa chọn tốt nhất.
Thế nhưng trong lòng Khương Uyển Nhi vẫn tức giận!
Hóa ra là nàng cứ vậy mà bị nhìn không công à?
Hàn Thiến Vân nghe Khương Uyển Nhi nói người trong lòng của mình "Rất tốt" thì lập tức đôi mắt cong cong thành hình trăng khuyết: "Nghe sư phụ nói vậy, vậy đệ tử an tâm!"
Khương Uyển Nhi khoát tay, ánh mắt lóe lên rồi nói.
"Bất quá, Dương Lâm dù sao cũng là đệ tử của thánh nhân, thực lực cao thâm, thực lực của con lại có phần không bằng, khó tránh khỏi bị chê là trèo cao! Vậy đi, vi sư truyền cho con một môn bí pháp, tranh thủ sớm ngày tăng lên tới cảnh giới Tổ Thiên Sư!"
"Đa tạ sư phụ!"
Hàn Thiến Vân vội vàng bái tạ.
Khương Uyển Nhi vung tay lên, một quyển trục màu xanh rơi xuống trước mặt Hàn Thiến Vân, chỉ thấy trên bìa viết——《Thái Âm Luyện Hình Chân Công》!
"Tu luyện pháp này, có thể dùng lực lượng Thái Âm luyện thành chân hình đạo thể, rất phù hợp với căn cốt của con! Bất quá, khi chưa thành công viên mãn thì không được phép cùng phòng."
Khương Uyển Nhi nói lời đầy ý nghĩa, "Vi sư biết một lòng của con đều đặt lên người Dương Lâm, bất quá, loạn thế sắp đến, nếu không có thực lực, con nhất định sẽ trở thành gánh nặng của hắn!"
"Đệ tử hiểu! Sau khi trở về đệ tử nhất định sẽ tu luyện tốt môn pháp này, đa tạ sư phụ!"
Hàn Thiến Vân cầm công pháp, lần nữa bái tạ.
Kỳ thật nàng cũng cảm thấy thực lực của mình tiến triển chậm chạp, so với Dương Phàm thì kém xa, nhất là lần này xảy ra chuyện ở Nam Xương phủ, nàng căn bản không giúp được Dương Phàm một chút nào.
Việc này càng làm nàng kiên định quyết tâm tu luyện công pháp này.
Ai ngờ Khương Uyển Nhi lại khoát tay: "Không cần trở về tu luyện, con cứ tu luyện ngay tại đây, vi sư giúp con nhập môn trước, đến lúc đó rồi hãy rời đi."
"Vâng, sư phụ."
Hàn Thiến Vân vội vàng đáp ứng.
Nhưng không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy sư phụ tỏ vẻ quá tha thiết khi truyền thụ phương pháp này, rõ ràng có khác biệt so với ngày xưa.
Đợi đến khi Hàn Thiến Vân thành công nhập môn, Khương Uyển Nhi mới cho rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của Hàn Thiến Vân, khóe miệng Khương Uyển Nhi cuối cùng cũng nhếch lên nụ cười đắc ý.
"Thái Âm Luyện Hình Chân Công có tất cả chín tầng, muốn tu luyện toàn bộ ít nhất cũng phải ba mươi năm! Họ Dương, đến lúc đó muốn ăn cũng không được, tức chết ngươi!"
Mà ở một bên khác.
Dương Phàm không hề rời khỏi Tập Hiền Uyển, mà lại đi tới nơi ở của Lưu Huyền.
"công tử!"
Lưu Huyền thấy Dương Phàm đến, nhanh chóng nghênh đón vào trong.
Dương Phàm gật đầu, ngồi vào vị trí chủ tọa, còn Lưu Huyền thì ngồi ở vị trí bên cạnh.
"Không biết công tử đến đây, có chuyện gì cần dặn dò?"
Lưu Huyền hỏi.
Dương Phàm nói: "Lại có một chuyện muốn thương lượng với tiên sinh."
"công tử cứ nói."
"Ta đã xác định người đoạt xá thân phận của Chu Triệu Nguyên, đúng như tiên sinh đã đoán, chính là Chu Doãn Văn!"
Dương Phàm nghiêm nghị nói, "Hiện giờ Lục Trì bị bắt, tâm học, lý học, đạo môn, phật môn, cùng tam giáo cửu lưu, cơ hồ đều tụ tập ở Nam Xương phủ. Xin hỏi tiên sinh, ta nên làm sao để đạt được lợi ích?"
Lưu Huyền mỉm cười.
"Thần có vài lời, mời công tử lắng nghe!"
"Đầu tiên, được lòng người! Lục Trì giết người, chỉ có một bản « Mạnh Tử tập chú » làm bằng chứng phạm tội, nhưng xác của Chu Huyên ở đâu? Không có xác chết, mà lại muốn xét xử một vị Bán Thánh, chẳng phải nực cười sao? Vậy nên, dựa vào nội tình cùng thế lực của tâm học, chỉ cần công tử vung tay hô hào, cứu Lục Trì tự nhiên dễ dàng! Về phần lợi ích của công tử, nằm ở Lục Trì, nằm ở Nga Hồ Thư Viện."
"Tiếp theo, có được danh tiếng! Các phái, các đạo đều tề tựu ở Nam Xương phủ, mưu đồ của Chu Doãn Văn chắc chắn không chỉ ở mỗi Lục Trì, mà còn nhằm vào các phái các đạo! Đến lúc đó, công tử thừa cơ vạch trần thân phận Chu Doãn Văn, đoạt lấy đại nghĩa! Có thần vì công tử chạy chữa, nhất định có thể hợp tung liên hoành, tính kế thâm sâu! Lợi này, nằm ở việc ban ơn cho mọi phía, vang danh thiên hạ!"
"Cuối cùng, giành được vận số! Muốn diệt vong thì tất khiến cho điên cuồng! Chu Doãn Văn đoạt xá Chu Triệu Nguyên, một lần nữa có được cơ sở thể chế, hưởng mồ hôi nước mắt của người dân, đã rơi vào tranh long chi cục, tất không thể rút lui nữa! Việc hắn điều động gần như toàn bộ Chu Tử Thánh tộc đủ để thấy rõ dã tâm của hắn, nhất định sẽ có ý định quét sạch phương nam!"
Lưu Huyền nói giọng đầy trang nghiêm, "Thần có pháp trảm long, nếu hợp tác với Tề Vương Phi, nhất định có thể phá vận số ở thời khắc mấu chốt, đến lúc đó, công tử một khi nuốt hết long khí của Chu Doãn Văn, chắc chắn sẽ làm cho long khí trong cơ thể tiến thêm một bước! Đồng thời, còn có thể trả lại bình yên cho Nam Xương phủ, báo đáp nhân quả mà ngày độ Suy Kiếp đã kết cùng với mấy trăm vạn quân dân Nam Xương!"
"Hay cho một câu, trước được người, sau được tiếng, cuối cùng đến vận!"
Dương Phàm cũng không nhịn được mà liếc nhìn Lưu Huyền thêm vài lần.
Lưu Huyền không hề nhận công, ngược lại tiếp tục trầm giọng nói: "Bất quá, kế sách này còn có hai biến số, một ở chỗ Chu Tử, hai ở chỗ Dương Minh tiên sinh! Một vị là thánh nhân tiền bối, một vị là thánh nhân đương thời, đều khó có thể lường trước, đều có thể dùng lực để phá cục, nhưng mà hai người này lại hình thành một sự cân bằng vi diệu, cho nên kế sách của thần không bị ảnh hưởng gì."
Dương Phàm gật gật đầu: "Đã như vậy, vậy cứ theo kế hoạch của tiên sinh!"
Hai người cùng nhau thương định các chi tiết, sau đó Dương Phàm liền rời đi.
Rất nhanh, Lưu Huyền đã tung tin tức ra.
Đương thời thánh nhân quan môn đệ tử Dương Lâm, đã đến Nam Xương phủ.
Trong khoảnh khắc, môn nhân tâm học lập tức hành động, trong đó có một người dẫn đầu, chính là đệ tử của Dương Minh tiên sinh, Nhiếp Báo, Nhiếp Văn Úy! Bán Thánh thực sự của tâm học!
"Không ngờ tiểu sư đệ cũng đã đến Nam Xương phủ!"
Nhiếp Báo cười một tiếng, nói với mọi người xung quanh, "Sư phụ còn từng gửi thư nhắc tới tiểu sư đệ này, khen người có thiên tư trác tuyệt, hiếm thấy trên đời, tương lai chắc chắn sẽ thành đại khí, các ngươi tuyệt đối không được lơ là."
"Vâng, sư phụ (sư tổ)!"
Mọi người xung quanh vội vàng đáp lời.
Một đoàn người liền lên đường đi tìm Dương Lâm.
Mà Dương Phàm giờ phút này đã trở về tiểu viện ở khách sạn, Hàn Thiến Vân lúc này cũng đã trở về.
Nhìn thấy giai nhân ở bên cạnh, Dương Phàm lại không kìm được mà muốn nhúc nhích.
Nhưng mà ai ngờ, Hàn Thiến Vân lại từ chối hắn, nhìn vẻ mặt nghi hoặc của hắn, Hàn Thiến Vân mới đem chuyện mình nhận được « Thái Âm Luyện Hình Chân Công » từ Khương Uyển Nhi kể ra.
"Sư phụ dặn dò, trước khi tu thành đạo thể thì không được cùng phòng."
Hàn Thiến Vân nhìn Dương Phàm, ánh mắt thoáng lộ vẻ xin lỗi.
"Dương Phàm làm sao mà không biết đó là Khương Uyển Nhi cố tình, thầm nghĩ, nữ nhân quả nhiên lòng dạ hẹp hòi. Chẳng phải chỉ là xem ngươi có mấy lần, cần phải thế sao?
Bất quá, cho dù ngươi giảo hoạt đến đâu thì sao thoát khỏi được lão thợ săn là ta chứ!
Thế là, Dương Phàm nắm chặt tay Hàn Thiến Vân, khẽ nói bên tai nàng: "Yên tâm, không cùng phòng, chúng ta cũng có thể làm chuyện khác..."
Khương Uyển Nhi a Khương Uyển Nhi, trách ngươi hiểu thủ đoạn của thiếu gia quá ít!
Bạn cần đăng nhập để bình luận