Thái Giám Dỏm: Ta Chính Là Đại Minh Cửu Thiên Tuế

Chương 397: Ly Hồn khe bên trong dưỡng thần thông

Chương 397: Dưỡng thần thông trong khe Ly Hồn
Cửa thứ ba Long Trì, khe Ly Hồn.
Đây là một khu vực khe núi như một đường trời, xung quanh đều là sương mù màu xám trắng, gió không thổi nổi.
Dương Phàm vừa bước vào, liền cảm nhận được một luồng âm phong quét qua, mơ hồ bên tai nghe được những tiếng lẩm bẩm và gào thét không rõ, tựa như ngữ điệu của kẻ điên cuồng.
Nhìn kỹ lại, những âm phong này phần lớn đến từ phía trước trên đường, là từng cái vòng xoáy màu xám trắng lớn nhỏ! Chúng có đường kính không đến nửa thước, có cái lại tầm mấy chục trượng, chi chít khắp nơi phía trước, gần như chiếm hết phần lớn đường đi! Thêm vào đó, vòng xoáy xung quanh vặn vẹo tựa lỗ đen, căn bản khó tránh né.
Tuy nhiên, nhìn kỹ thì có thể phát hiện, chúng dường như di chuyển theo một quy luật đặc biệt nào đó, tuy sự di chuyển không rõ ràng, nhưng vẫn có cơ hội để né tránh.
"Xem ra, khảo nghiệm lần này là vượt qua những vòng xoáy này!"
Dương Phàm suy tư, khẽ đưa tay cẩn thận thăm dò vào vòng xoáy màu xám trắng gần nhất.
Vòng xoáy màu xám trắng đường kính không quá nửa thước, tự xoay tròn, nhìn qua có phần đáng yêu, nhưng khi Dương Phàm vừa chạm vào, vòng xoáy đột ngột hóa thành màu đỏ rực! Giống máu tươi, như muốn nhỏ giọt xuống.
"Đây là... tàn niệm yêu ma!"
Trong khoảnh khắc, từ trong vòng xoáy xông ra một đầu ác lang dữ tợn, một ảo ảnh tàn niệm cao khoảng một người xuất hiện, trực tiếp đụng vào cơ thể Dương Phàm.
Gào!
Dương Phàm chỉ cảm thấy tiếng sói tru vang vọng, ác lang đã xâm nhập vào không gian thần hồn của hắn!
"Ăn ngươi! Ăn sạch loài người!"
Một giây sau, tàn niệm ác lang vốn hung ác điên cuồng vô cùng, bỗng ngây ra tại chỗ. Nó nhìn thấy rõ ràng một gốc đạo thụ khổng lồ như che khuất bầu trời, một cành cây rủ xuống trên đó dường như còn lớn hơn nó.
"Ta có phải đến nhầm chỗ không..."
Ác lang cụp đuôi muốn lùi lại, nhưng quang cầu thần thông trên đạo thụ sáng lên, một sợi dây sắt vươn ra, kéo ác lang vào trong quang cầu. Chẳng mấy chốc, liền nghe thấy tiếng xé rách và nhấm nuốt từ bên trong truyền ra.
Dương Phàm chớp mắt, chợt hiểu ra. Những vòng xoáy màu xám trắng lớn nhỏ trong khe Ly Hồn này, rõ ràng là tàn niệm của yêu ma đã chết biến thành, một khi chạm vào sẽ xung kích tâm thần người ta.
Rõ ràng, mục đích của cửa ải này là rèn luyện tâm thần người! Phải biết, khi đạt đến chín lần hoán huyết Đại Tông Sư, linh nhục hợp nhất, sẽ hình thành ý chí võ đạo của riêng mình, trải qua sự rèn luyện ở đây, cánh cửa bước vào cảnh giới Đại Tông Sư sẽ giảm đi đáng kể!
"Nhưng đối với ta mà nói, đây lại là cơ hội tuyệt hảo để tăng cường thần thông!"
Lần trước biết thần thông không hoàn chỉnh, Dương Phàm vẫn suy tư cách nâng cấp. Làm thế nào để bù đắp thì chưa rõ, nhưng thôn phệ thần hồn khác có thể khiến thần thông mạnh hơn!
"Đây thật là phúc địa của ta!"
Hắn nhìn một vùng vòng xoáy xám trắng trước mặt, mắt sáng rực lên.
Xông lên!
Dương Phàm nhanh chân tiến về phía trước, quang cầu thần thông tỏa kim quang, dây sắt vô hình trong nháy mắt bắn ra, tùy tiện ôm lấy một vòng xoáy màu xám trắng, toàn bộ chui vào cơ thể hắn.
Hết cái này đến cái khác, trong thời gian ngắn, quang cầu thần thông đã nuốt vào mười vòng xoáy xám trắng.
Tuy nhiên, các vòng xoáy này không lớn, cái lớn nhất cũng chỉ khoảng chín trượng, rất nhanh, trước mặt Dương Phàm xuất hiện một vòng xoáy màu xám trắng lớn hơn hai mươi trượng! Bên trên còn hiện ra một ảo ảnh hình người!
Ảo ảnh đó có dáng vẻ trung niên, tầm vóc trung bình, mặt chữ điền, hai bên thái dương có tóc trắng, lúc này đứng chắp tay, cho người ta cảm giác độc đoán càn khôn.
Bá.
Ánh mắt hắn sắc bén, khi Dương Phàm đến gần, trong nháy mắt nhìn sang.
Và Dương Phàm cũng nhận thấy trong ánh mắt đối phương một ý chí võ đạo cực kỳ mạnh mẽ, như muốn dùng kim thiết đánh tan cả núi cao, vô cùng kiên định.
"Ý chí võ đạo thật mạnh!"
Sắc mặt Dương Phàm biến đổi. Dù đối phương không có động tác gì, hắn cũng cảm nhận được một cảm giác áp bức từ sâu thẳm tâm linh, tựa như nhìn thấy một ngọn núi hùng vĩ ngàn trượng sừng sững trước mắt!
"Tới đi, hóa thành chất dinh dưỡng cho thần thông của ta!"
Dương Phàm hít sâu một hơi, không hề lùi bước, một bước bước vào trong vòng xoáy.
Vòng xoáy rung mạnh, người đàn ông trung niên vừa rồi đứng trong vòng xoáy, đột nhiên lùi một bước, đồng thời duỗi tay nắm lại, thân hình như điện bắn đến.
Tàn niệm còn ở giữa không trung, trên ảo ảnh của hắn đột nhiên hiện ra một khí thế siêu tuyệt! Cả người trong khoảnh khắc phình ra lớn gấp bốn năm lần, cơ bắp cuồn cuộn, như mãng xà quấn quanh toàn thân, rõ ràng là một tàn niệm Nhục Kim Cương!
Oanh!
Một quyền của hắn giáng xuống, Dương Phàm cảm giác tâm thần chìm xuống, dường như sắp bị khí thế bá đạo này áp đảo!
"Khí thế thật hung lệ!"
Chỉ là tàn niệm mà đã có uy thế như vậy, có thể thấy khi còn sống đối phương cường hoành đến mức nào!
Dương Phàm hít một hơi thật sâu, quang cầu thần thông hiển hóa trước ngực, tám đầu long hồn tranh nhau chui ra, cùng nhau đánh về phía người đàn ông trung niên!
Bát Long Tác Mệnh!
Người đàn ông trung niên miễn cưỡng chống cự một lát, liền bị Kim Long cắn vào đầu, các Nghiệt Long khác cũng cắn vào tứ chi, sau một tiếng xé vải rách.
Xoẹt ———
Người đàn ông trung niên trong nháy mắt bị xé nát, sau đó bị bầy rồng xâu xé không còn!
Tám đầu long hồn phát ra tiếng long ngâm dữ dội, rõ ràng cũng được lợi không nhỏ, mỗi con đều to ra, vảy trên người càng tinh tế tỉ mỉ, nhất là con Kim Long! Phía sau ẩn hiện hai cái u lên, giống như có thứ gì muốn chui ra từ đó!
Dương Phàm tiếp tục tiến lên. Tám đầu long hồn hung ác dữ tợn hộ vệ trái phải, một đường gần như tiêu diệt mọi thứ, tàn niệm vòng xoáy trên đường đi đều bị hắn quét sạch.
Chỉ còn lại những vòng xoáy khổng lồ nhìn thôi đã khiến người kinh hãi! Mỗi cái đều lớn trăm trượng! Khi vòng xoáy xoay tròn, mơ hồ có thể cảm nhận được phong lôi ẩn hiện, nghiền ép tất cả, những vòng xoáy xung quanh dường như cũng tự giác tránh chúng ra! Một khi chạm vào, dù cả các vòng xoáy khác cũng bị chúng nuốt chửng!
Dương Phàm mặt mày trịnh trọng.
"Vòng xoáy hai mươi trượng đã là võ giả thiên quan bình thường, hoặc Yêu Ma Vương, những vòng xoáy lớn trăm trượng này, e là không thể coi thường!"
Trong mắt hắn hiện lên một tia tàn khốc. Gan lớn ăn no, gan nhỏ chết đói!
Thần thông của hắn đã trải qua một lượng lớn thôn phệ, đã có biến hóa không nhỏ, Dương Phàm mơ hồ cảm thấy thời cơ thuế biến đang ở trước mắt.
"Chỉ cần nuốt vào một cái...""Bát Long Tác Mệnh thần thông tuyệt đối có thể tiến thêm một bước thuế biến! Còn bản thân chỉ cần chịu một chút xíu mạo hiểm..."
Hắn nhìn vào vòng xoáy trăm trượng trước mặt, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
Thế là, hắn bước thẳng một bước vào trong vòng xoáy.
Bên trong vòng xoáy một mảnh tĩnh lặng, chỉ có vài ngọn núi thấp cao hơn mười trượng, vị trí của chúng hợp thành một đường thẳng, cũng không biết đại biểu cho cái gì.
Chẳng lẽ là núi linh?
Dương Phàm thử thôi thúc thần thông, móc sắt khổng lồ duỗi ra, thẳng tới những ngọn núi thấp đó, móc sắt dễ dàng cắm vào trong núi! Cùng lúc đó, tám đầu long hồn cũng đồng thời bay ra, long hồn khổng lồ dữ tợn cùng nhau phát lực, muốn nhổ toàn bộ núi thấp lên.
Nhưng khi Dương Phàm hành động, toàn bộ vòng xoáy rung chuyển. Núi thấp lại tự động cao lên.
Một mét, hai mét...
Một trượng, hai trượng...
Lúc này, Dương Phàm mới nhìn rõ, những ngọn núi thấp hơn mười trượng kia vừa rồi chẳng qua là mấy cái vây lưng nhô ra của con cự thú này!
Cuối cùng, một con cự thú khổng lồ mênh mông từ dưới đáy vòng xoáy chui ra, thân thể nó vượt quá ba trăm trượng, vừa xuất hiện, cả vòng xoáy gần như muốn sụp đổ!
Sau đó, vòng xoáy xám trắng phình ra với tốc độ cực nhanh, nuốt chửng mấy cái vòng xoáy trăm trượng xung quanh, trong chốc lát, biến thành vòng xoáy lớn năm trăm trượng!
Dương Phàm ngẩng đầu, cự thú cũng cúi đầu xuống.
Bốn mắt nhìn nhau.
Tám đầu long hồn vốn luôn bá đạo hung ác trong nháy mắt có động tác, chúng co rút lại thành tám nắm, rất biết điều rút thẳng về phía sau Dương Phàm.
". . ."
Giờ phút này, Dương Phàm đột nhiên cảm thấy thần thông của mình tạm thời không thuế biến cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận