Thái Giám Dỏm: Ta Chính Là Đại Minh Cửu Thiên Tuế

Chương 392: Một trận nháo kịch

Chương 392: Một màn náo loạn
Hắc lao đại loạn!
Toàn bộ chiến bộ trong nháy mắt hành động, từng đám người khoác áo chỉnh tề, tay cầm đao, lưng đeo cung thái giám từ các nơi tràn ra, giống như thủy triều tập trung tại trước hắc lao.
Hắc lao đa phần nằm dưới mặt đất, muốn thoát ra chỉ có một lối đi duy nhất là cửa chính.
Sau cánh cửa hắc lao, một đám phạm nhân bị giam giữ, người thì dài hạn, người thì ngắn hạn, khi nhìn thấy cảnh này thì trong mắt đều lộ ra vẻ hung ác.
"Đám Yêm cẩu kia chặn cửa rồi! Nên làm gì?"
"Xông ra ngoài, g·iết sạch đám Yêm cẩu này!"
Trong hắc lao, những người của chiến bộ đã bị bọn chúng liên thủ quét sạch, dính m·á·u vào người xong, đám người này gần như muốn bùng nổ hết cả hung tính.
Mà cẩu gia trúng Ly Hồn Đan vẫn đang chạy nhảy vui đùa khắp dưới đáy hắc lao, nhà giam bị p·h·á hỏng hơn phân nửa.
Đương nhiên, không ít phạm nhân cùng thành viên chiến bộ Đông xưởng cũng bị cẩu gia cắn c·hết hoặc giẫm c·hết trong quá trình này, thậm chí nhiều nơi còn bốc cháy dữ dội.
"Để con ch·ó kia xung phong, chúng ta thừa cơ xông ra, người sống c·h·ết có số, giàu sang tại trời!"
Một giọng nói trầm thấp đột ngột vang lên.
Mọi người nhìn theo tiếng gọi thì thấy một ông lão gầy gò, toàn thân dường như không còn mấy cân thịt, nhưng tinh thần lại vô cùng minh mẫn, đôi mắt trong veo có thần.
Có thể thấy dưới lớp áo tù rách nát kia, từng đốt xương lộ ra rõ ràng!
"Lại là hắn! Đông Hải Kình Long Bang Hải Long Vương!"
Có người kinh ngạc hét lên!
Rất nhanh, mọi người liền biết thân ph·ậ·n của hắn, trên Đông Hải có rất nhiều băng đảng lớn sinh sống ven biển, nói là băng đảng, kỳ thật chính là bọn giặc trên biển!
Năm xưa Kình Long Bang thuộc loại băng đảng đỉnh cấp, có hai người đứng đầu, đại đương gia biệt hiệu Kình Long Vương, nhị đương gia là Hải Long Vương, nghe nói đã có cơ duyên trên hải ngoại chư đảo, cả hai đều bước vào thiên quan.
Trong đó, Hải Long Vương tu theo Quỷ Tu La chi đạo.
"Không sai, chính là lão phu!"
Hải Long Vương nhìn xung quanh rồi nói, "Lão phu bị rút mất chân xương, thực lực giảm sút không ít, chỉ sợ còn phải tìm thêm mấy người bạn cùng ra tay mới được!"
"Vậy chúng ta cùng ra tay đi."
Rất nhanh, mấy người lại chui ra từ trong đám đông.
Vậy mà đều là cao thủ cấp bậc thiên quan, sơ qua nhìn cũng có đến hơn chục vị, lần này nhà giam bị p·h·á hoại, bọn hắn cũng thừa cơ chui ra.
Trong số đó, có người là đại khấu ở đâu đó, có người là thành viên cấp cao của các giáo phái tà ác, còn có một số là tướng lĩnh xuất thân từ triều đình và các s·át thủ đỉnh cấp.
"Nếu không thì thả hết mấy tên hung nhân dưới tầng bốn ra thì sao. . ."
"Không được!"
Có người đề nghị, nhưng lập tức bị ngăn lại.
Hải Long Vương cười lạnh nói: "Đừng nói đến việc chúng ta có thể xuống tầng bốn hay không, cho dù có thể xuống, ai muốn đi? Đám hung nhân ở đó sớm đã không còn nhiều lý trí, ai muốn đi thì đi, dù sao lão t·ử không muốn đi tìm c·h·ết!"
Không ít phạm nhân đều im lặng.
Dù sao, Long Môn ngăn cách tầng bốn, một khi mở ra, nguy hiểm thật khó lường.
Xông ra hắc lao thì còn đường sống, nếu thật sự thả ra đám hung nhân ở tầng bốn và Yêu Ma Vương trong truyền thuyết thì lúc đó bọn hắn sẽ càng th·ê t·h·ảm hơn.
Hải Long Vương mỉm cười nhìn bọn hắn một cái rồi trực tiếp cùng các cao thủ thiên quan tiến lên.
Rất nhanh, bọn họ đã bàn bạc xong kế hoạch và triển khai hành động, trực tiếp dẫn theo một nhóm phạm nhân tông sư trở lên để dẫn cẩu gia xông ra khỏi hắc lao.
Cẩu gia lúc này đang trong trạng thái mất hết lý trí, bị những người này liên thủ t·ấ·n c·ô·n·g thì lập tức nổi giận.
Bì Ma Vương, hiển hóa!
Con chó to lớn như đám mây đen gào thét rồi xông về phía trước, mặt Hải Long Vương tái mét, vốn tưởng chỉ là một con Yêu Ma Vương bình thường, ai ngờ lại là Thiên Cẩu trong truyền thuyết.
Thực lực của đối phương vượt xa Yêu Ma Vương!
"Không xong, chạy mau!"
"Nhanh chóng dẫn nó đến cửa vào tầng một!"
Hắn không hề do dự, xoay người bỏ chạy ngay.
Một số người khác cũng tán loạn như chim muông, nhưng dù vậy, vẫn có vài cao thủ thiên quan bị cẩu gia đang p·h·át c·u·ồ·n·g nuốt chửng!
Trên đường đi, gần một nửa phạm nhân dưới thiên quan bị thương vong, tất cả đều trở thành đồ ăn của cẩu gia, sau đó mới thành công dẫn được cẩu gia đến cửa hắc lao tầng một.
Oanh!
Cẩu gia bổ nhào xuống phía dưới, liền xông ra hắc lao.
Mọi người xung quanh nhìn nhau, biết thời cơ không thể bỏ lỡ, trong nháy mắt đuổi theo.
Vừa ra khỏi hắc lao, người xung quanh liền tản ra bốn phía.
Nhưng mà, chiến bộ đã sớm chờ sẵn làm sao có thể để bọn họ rời đi, mưa tên dày đặc trút xuống, thậm chí còn sử dụng cả cự long sàng nỏ!
Mỗi một mũi tên dài đến một trượng, to cỡ bắp đùi người lớn!
Một khi bắn ra, gần như thần quỷ khó thoát!
Từng đóa huyết hoa n·ổ tung trong đám người, Đại tổng quản chiến bộ Kim Tuệ ngáp một cái đầy nhàm chán: "Một đám ngu xuẩn, chút ý mới cũng không có."
Nhưng mà, khi thấy cẩu gia p·h·át c·u·ồ·n·g xông tới, đám tiểu thái giám xung quanh Kim Tuệ đồng loạt biến sắc.
"Đại tổng quản!"
Bọn họ kinh hô từng tiếng.
Âm thanh non nớt, trong trẻo nghe rất sợ hãi.
Mà tiểu thái giám đang dìu Kim Tuệ tuy cũng sợ hãi run rẩy, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nhưng vẻ mặt lại muốn trấn tĩnh hơn những người xung quanh không ít.
"Không sao, có ta ở đây, trời có sập cũng không sao."
Kim Tuệ véo mặt tiểu thái giám bên cạnh, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn của đối phương lập tức in một dấu tay đỏ ửng.
"Dạ, Đại tổng quản"
Tiểu thái giám run rẩy cúi đầu xuống.
Bá bá bá.
Cùng lúc đó, mấy lão thái giám đi theo Kim Tuệ cũng đồng loạt ra tay, đánh về phía cẩu gia, cùng với những phạm nhân đang đuổi theo sau lưng cẩu gia!
"G·i·ết bọn chúng!"
Hải Long Vương hét lớn một tiếng.
Đám phạm nhân này cũng biết đến thời khắc liều m·ạ·n·g, trong nháy mắt bùng nổ toàn lực, đừng nhìn khí huyết bị rút mất hơn nửa, chân xương cũng bị rút gần hết, nhưng nếu dốc toàn lực, cũng vô cùng đáng sợ!
Tạch tạch tạch!
Cốt Tu La, N·h·ụ·c Kim Cương!
Thậm chí còn có cả một Huyết Võ Thánh hiếm thấy!
Chỉ thấy xung quanh Huyết Võ Thánh hiện lên khí huyết lò luyện giống như núi lửa, sau đó nhanh chóng thu lại vào người, tạo thành một bộ giáp màu đỏ tươi!
Trên giáp máu có những đường vân máu, trông rất sắc bén và bá đạo, giống như ngọn lửa, vừa mới xông lên thì quần áo và tóc của những người xung quanh đã trở nên khô héo, một giây sau thì bắt đầu bốc cháy!
Hô!
Vào khoảnh khắc này, hai bên cũng rốt cục giao chiến.
Tiếng động như sấm rền, từng luồng khí huyết bốc lên trời, sát ý c·u·ồ·n·g b·ạ·o xé toạc cả tầng mây trên cao.
Máu tươi văng khắp nơi, tay chân đứt lìa bay tứ tung!
Hỗn chiến, giao phong!
Là tổng bộ chiến bộ, số lượng cao thủ ở đây rất nhiều, các phạm nhân trong hắc lao nhanh chóng nhận ra hiện thực, bọn chúng căn bản không thể trốn thoát!
Bao gồm cả Hải Long Vương, những cao thủ thiên quan kia còn có thể miễn cưỡng giãy dụa, những phạm nhân bình thường khác thì không ai trốn ra khỏi hắc lao quá vài trượng, liền hoàn toàn biến thành th·i t·hể.
"Tê."
Dương Phàm nấp ở phía sau cùng khi nhìn thấy cảnh này thì âm thầm hít một hơi khí lạnh.
Hắn thuần thục c·ở·i chiếc áo tù trên người, thay lại bộ chấp sự chế phục của mình, sau đó nhanh nhẹn đi qua hành lang hắc lao, về lại nhà tù.
"Thật là yên tĩnh a."
Sao không yên tĩnh cho được, người ở tầng này xông ra gần như đã c·h·ết sạch cả rồi.
"Thật là một màn náo kịch."
Dương Phàm thở dài một hơi rồi nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận