Thái Giám Dỏm: Ta Chính Là Đại Minh Cửu Thiên Tuế

Chương 32: Trần Phi tắm rửa

Chương 32: Trần Phi tắm rửa Sau buổi sáng tu luyện, mấy tiểu thái giám tranh thủ thay quần áo xong xuôi rồi đến Trường Thanh Cung hầu hạ.
Vì sự kiện ám sát, trong cung có chút hoang mang lo sợ, không khí ngột ngạt hơn hẳn ngày thường, điều này khiến tâm tình Trần Phi nương nương cũng có chút phiền muộn.
Chỉ một buổi sáng, đã có vài cung nữ vì thế mà bị đánh bằng gậy.
Điều này càng khiến người trong cung thêm bất an.
"Tất cả cẩn thận hầu hạ cho ta, nếu không, cẩn thận cái đầu của các ngươi!" La quản sự từ trong cung đi ra, mặt cũng khó đăm đăm.
Hắn phụ trách nhân sự trong cung, mấy cung nữ liên tiếp bị trách phạt vì làm việc sơ ý khiến Trần Phi nương nương không vui, đương nhiên hắn cũng bị liên lụy theo.
Lúc này, hắn nhìn thấy Dương Phàm bọn người thong thả đến chậm, giận không có chỗ phát tiết.
"Đã trễ thế này mới đến, các ngươi đi đâu chơi? Thật sự coi mình là chủ tử rồi? Đến chút quy củ mà cũng không hiểu!"
Hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn bọn họ, giọng nói lại càng thêm lạnh lẽo.
Tiểu Liên tử vội vàng nói: "La quản sự, chúng ta buổi sáng luyện võ, hơi chậm trễ một chút ạ..."
"Luyện võ?"
La quản sự đánh giá Tiểu Liên tử từ trên xuống dưới, đột nhiên vung tay đánh ra, Tiểu Liên tử không kịp trở tay bị đánh trúng ngực, cả người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, lăn xuống đất, trên ngực quần áo xuất hiện năm dấu tay!
La quản sự này ra tay thật nặng!
"Chỉ chút công phu mèo cào của ngươi mà cũng đòi luyện võ cái gì! Chậm trễ chính là chậm trễ, còn dám trước mặt ta mạnh miệng giải thích!"
La quản sự phất tay áo một cái, quay đầu nhìn ba người Dương Phàm, lại vung tay tát tới.
Dương Phàm bọn người giật mình.
Không ngờ La quản sự lại khó đối phó như vậy, đánh bị thương Tiểu Liên tử chưa tính, vậy mà lại ra tay với cả ba người bọn họ.
Đừng thấy La quản sự này thân hình gầy gò, trông có vẻ chỉ là một ông lão nhỏ bé, nhưng thực lực lại mạnh đến bất ngờ.
Thấy hắn liên tiếp đánh ngã Tiểu Trụ tử và Tiểu Linh tử, rồi lại đánh một chưởng tới, Dương Phàm theo bản năng đưa hai tay lên che, bị đối phương một chưởng đánh vào cánh tay, lập tức khí huyết cuồn cuộn, lảo đảo lui về sau mấy chục bước, loạng choạng mãi mới đứng vững được thân hình.
Võ Sư!
Lão già này chắc chắn là một Võ Sư!
Dương Phàm lập tức cảm giác được, bất quá để che giấu sự đột phá của mình, hắn vẫn giả vờ té lăn ra đất.
"Hừ, thật đúng là một lũ phế vật!"
Cũng may vị La quản sự này chỉ muốn cho bọn hắn một bài học, cũng không thật sự đuổi tận giết tuyệt, trút giận xong, tự nhiên buông tha bốn người bọn họ.
Thấy hắn rời đi, bốn người nhìn nhau, sắc mặt khó coi.
Mỗi người một bạt tai, khiến bọn họ một lần nữa ý thức được địa vị của mình, đừng thấy họ luyện võ, lại trở thành người hầu của Trần Phi nương nương, nhưng ở trong cung này cũng vẫn chỉ là tầng lớp thấp nhất.
Dương Phàm nhìn vết đỏ trên cánh tay, càng âm thầm ghi hận La quản sự trong lòng.
"Đừng ngây ra đó, Trần Phi nương nương muốn tắm rửa, các ngươi còn không mau đi lấy nước."
Lúc này, một cung nữ từ bên trong bước nhanh ra, thấy Dương Phàm bọn người, lập tức lên tiếng.
"Vâng."
Dương Phàm bọn người còn chưa kịp thay quần áo, vội vàng tiến đến múc nước.
Bên trong nội đình của Trường Thanh Cung có một bể tắm chuyên dụng, dài khoảng năm mét, rộng ba mét, được lát bằng ngọc thạch trắng muốt, xung quanh có rèm che kín mít.
Từng thùng nước nóng đổ xuống, phải đến hơn trăm thùng mới đầy, phía trên còn được cung nữ thả một lớp cánh hoa hồng, tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
Trần Phi nương nương quấn một thân khăn tắm màu trắng bước tới, Dương Phàm bọn người vội vàng mang theo thùng nước xuống dưới.
Mấy người vừa bị La quản sự chỉnh đốn một phen, lại phải một mình ôm mấy chục thùng nước nóng, bộ dáng trông hơi chật vật, chỉ có Dương Phàm là đỡ hơn một chút.
Sau khi đột phá một lần hoán huyết, mấy công việc này cũng chẳng là gì.
Trần Phi nương nương nhíu mày liếc nhìn: "Để một người ở lại, hầu hạ bản cung, những người khác lui đi!" Nàng tiện tay chỉ một người lại trúng vào Dương Phàm.
Dù sao trong bốn người này cũng chỉ có hắn là nhìn còn tỉnh táo nhất.
"Vâng, nương nương."
Dương Phàm giật mình, cũng không dám từ chối.
Hắn đem thùng nước đưa cho những người khác, trong khi Tiểu Liên tử bọn người tỏ vẻ "cầu phúc cho ngươi", hắn cúi đầu nhìn mũi chân, ở lại.
Hầu hạ Trần Phi tắm rửa.
Nhiệm vụ này có chút khó khăn à!
Dương Phàm âm thầm lẩm bẩm trong lòng.
Lúc này, mấy tiểu cung nữ hầu hạ Trần Phi cởi bỏ khăn tắm, trong ánh mắt liếc ngang của Dương Phàm hiện rõ một bóng hình hoàn mỹ.
Làn da trắng như tuyết, thân ngọc ánh lên vẻ mềm mại, trưởng thành quyến rũ, đầy đặn hấp dẫn, thêm một chút thì béo, thiếu một chút thì gầy, tựa như tiên nữ giáng trần lỡ bước vào chốn hồng trần.
Quả là một giai nhân tuyệt sắc, thật là mỹ diệu.
Dương Phàm liếc mắt hai cái, trong lòng cũng không dám chủ quan, đẹp thì đẹp thật đấy, nhưng tính tình hỉ nộ vô thường, hắn không muốn giây sau đã bị người ta khiêng ngang ra ngoài.
Rào rào.
Tiếng nước vang lên.
Trong nháy mắt, Trần Phi chỉ còn đầu và vai nhô lên bên trên mặt nước, nàng tựa vào thành bể, mái tóc dài xõa xuống, nhẹ nhàng thở một hơi.
Giọng nói mềm mại mà lười biếng:
"Ngươi qua đây, xoa bóp vai cho bản cung."
Trần Phi đã có lệnh, Dương Phàm tự nhiên không dám không theo.
Bước đến sau lưng Trần Phi nương nương, làn da trắng mịn gần ngay trước mắt, tựa như ngọc thạch lấp lánh ánh sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh nhạt.
Dương Phàm đặt một chiếc khăn mặt lên vai nàng, mới cẩn thận ấn xuống.
Cũng may kiếp trước đã từng có kinh nghiệm tương tự, kiếp này học theo dùng cũng có thể khiến người khác lóa mắt, có thể rõ ràng nhìn ra ban đầu Trần Phi đang nhíu chặt mày dần dần thả lỏng ra.
"Thủ pháp không tệ, ngươi tên là... Tiểu Phàm tử?"
Trần Phi nương nương nhắm mắt, có vẻ đang đắm mình trong kỹ thuật xoa bóp của Dương Phàm.
"Vâng ạ."
"Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Mười sáu."
"Thế mà lại lớn hơn một chút so với muội muội của bản cung, nghe nói nó đã lén đưa «Qùy Ngưu Tướng» cho ngươi?"
Trần Phi nương nương vừa nói ra lời này, tựa như một tiếng sét đánh vào tim Dương Phàm, hắn bỗng dưng dừng động tác, lúc nhìn lại Trần Phi, chỉ thấy đôi mắt xinh đẹp kia đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Bình tĩnh không có chút gợn sóng nào, lại khiến cho Dương Phàm từ đáy lòng ẩn ẩn phát lạnh.
Ban đầu còn tưởng rằng lần này bị giữ lại hầu hạ là tình cờ, bây giờ xem ra có lẽ Trần Phi nương nương cố ý như vậy!
Một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm trong nháy mắt tràn đến.
Hắn nén xuống sự xao động trong lòng: "Đều là Ngũ tiểu thư quá ưu ái."
"Muội muội của bản cung tuổi còn nhỏ chưa hiểu chuyện, nhưng ngươi đã vào cung, thì nên biết cái gì nên cầm, cái gì không nên cầm..."
Giọng Trần Phi nhu hòa, nhưng lại gây ra áp lực cực lớn cho Dương Phàm.
Trán Dương Phàm không khỏi chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh.
Dù là đang trong bể tắm, nhiệt độ khá cao, nhưng lưng hắn lại một mảnh lạnh toát, biết rõ mình nếu ứng phó không tốt, thì hạ tràng chỉ sợ vô cùng thê thảm.
"Ha ha."
Ngay lúc Dương Phàm đang do dự có nên cá chết lưới rách hay không, Trần Phi nương nương lại đột nhiên cười, giọng nói mềm mại đáng yêu lần nữa vang lên.
"Bất quá, muội muội đã đưa cho ngươi, vậy cũng coi như vận mệnh của ngươi."
"Nghe Lý công công nói tinh thần ý chí của ngươi rất mạnh, có hi vọng trong thời gian ngắn hoàn thành hoán huyết, nếu vậy thì bản cung sẽ cho ngươi một cơ hội, trong vòng ba ngày đúc thành Qùy Ngưu Tướng, vậy bản cung sẽ không truy cứu chuyện của ngươi nữa, nếu không, bản cung cũng sẽ không khách khí."
Trần Phi nương nương ngâm mình trong nước, sương mù nhàn nhạt vây quanh người nàng, khiến gương mặt nàng lộ ra có mấy phần mơ hồ.
Xem ra, Trần Oánh Ngọc cũng không có nói cho nàng biết chuyện mình đột phá!
Dương Phàm trong lòng không khỏi vui mừng.
"Vâng, Trần Phi nương nương, ta nhất định toàn lực ứng phó."
"Hi vọng ngươi đừng làm bản cung thất vọng!"
Trần Phi nhìn Dương Phàm đang cúi đầu đáp lời, khóe miệng nở ra một tia biểu lộ mỉa mai.
"Qùy Ngưu Tướng" là khí huyết tướng tu luyện ngưu lực cấp cao nhất, không phải dễ dàng tu thành như vậy, riêng việc đúc thành lúc đó phải có cả ngàn mạch khí huyết vận hành đồ tu luyện đã cực kỳ khó khăn, chưa kể còn phải trong lúc quan tưởng áp chế một tia Qùy Ngưu chân linh!
Dù là ở trong Hầu phủ, số người thực sự tu thành khí huyết tướng này cũng chỉ rải rác vài người mà thôi!
"Tiểu muội, đừng trách Nhị tỷ vô tình, ta cũng là vì tốt cho ngươi."
"Chỉ là một tiểu thái giám, căn bản không xứng vào mắt ngươi, chỉ là do ngươi ít trải sự đời, hiểu lầm thế giới này nhỏ bé, mới nảy sinh hứng thú với loại thái giám này thôi."
"Bất quá, nếu như hắn thật sự tu thành Qùy Ngưu Tướng, chứng tỏ hắn có chút khả năng bồi dưỡng, ta cũng không ngại đem hắn bồi dưỡng một phen rồi cho ngươi..."
Trần Phi thầm nói trong lòng.
" ...Để bảo vệ cho ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận