Thái Giám Dỏm: Ta Chính Là Đại Minh Cửu Thiên Tuế

Chương 624: Cẩu gia nuốt long

Lớn như vậy miếu Bạch Giang Long Vương, giờ phút này đã hóa thành một vùng phế tích. Ngoại trừ kia một tượng thần giao long kỳ dị, những thứ còn lại có thể đập đều bị đập nát, đương nhiên, những thứ đáng tiền thì trực tiếp vào trong túi của đám lão thái giám.
Khi Bạch Giang Long Vương tỉnh lại thần hồn từ trong tượng thần, thấy cảnh tượng này, mắt hắn như muốn trào máu.
Còn chưa kịp nổi giận, hắn đã cảm giác có một móng vuốt lông xù tựa hồ đang du tẩu trên người mình.
Tuy nói đây chỉ là một tượng thần, nhưng vẫn gánh chịu một đạo thần hồn cùng hương hỏa nguyện lực của hắn, cho nên có cảm giác rất nhạy bén.
Khá lắm!
Hắn chỉ cảm thấy trên dưới người mình gần như bị ma sát đến sáng bóng cả lên. Nếu là nhục thân, chỉ sợ không cào rách da thì cũng phải sưng vù!
"Đáng chết!"
Hắn đột nhiên điều động tượng thần chi lực, một cái đuôi quất mạnh về phía chủ nhân của móng vuốt kia.
Thế mạnh lực nặng, hung hăng tàn bạo, lại độc ác.
cẩu gia phản ứng cực kì nhanh, đứng thẳng người lên, nhanh chóng phi thân lùi lại, nhưng lại liên lụy đến mấy lão thái giám đứng bên cạnh, bị đánh bay ra ngoài, tiếng xương cốt gãy răng rắc.
"cẩu gia ta đã bảo là tượng thần là đồ sống rồi! Các ngươi còn không tin!"
cẩu gia cười lớn, tránh được cú quất đuôi kia, bốn chân trong nháy mắt chạm đất, hai chân sau mạnh mẽ đạp mạnh một cái, mặt đất bỗng sụp xuống, sau đó hắn bất thình lình nhào về phía tượng thần.
Mặt hắn đầy tà dị và dữ tợn, cái miệng chó to há rộng để lộ những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Trên người cẩu từng khối cơ bụng cũng lộ ra, vung móng vuốt về phía đầu tượng thần, gào thét kình phong xé rách không khí vang lên những tiếng nổ đùng đoàng!
"Tốc độ mạnh lên của con chó này cũng nhanh quá!"
Đáy mắt Dương Phàm lóe lên một tia kinh ngạc.
Bởi vì khí tức trên người đối phương gần như sắp vượt qua lúc ở trên Hồ Tâm đảo ngày đó, hoàn toàn có thể so sánh với cường giả cấp bậc Chân Vương võ đạo!
Mang hắn đi Giang Nam, quả thật là đúng rồi.
Đánh nhau hắn quả là giỏi!
Thời khắc mấu chốt còn có thể làm bao máu để bồi bổ!
Dương Phàm càng xem càng hài lòng.
Mà lúc này, cẩu gia dốc hết hỏa lực gần như là nghiền ép tượng thần mà đánh.
Bạch Giang Long Vương trong lòng cảm thấy thật uất ức.
Tượng thần này của hắn bất quá chỉ là khôi lỗi thu thập hương hỏa, hắn căn bản không thể vận dụng hương hỏa nguyện lực này, ngày thường dùng để lừa gạt chút bách tính thì được, căn bản không thể nào so sánh với nhục thân của hắn dùng tốt!
Hắn chỉ có thể thúc giục nhanh chân thân tới nhanh một chút.
Rất nhanh, trong nước sông, chỉ thấy một đợt sóng bạc cuốn lên, một con giao long vọt ra khỏi mặt nước, trong nháy mắt nhào tới cẩu gia cắn xé.
"Ra tay!"
Đám lão thái giám Đông xưởng thấy thế, nhao nhao hiện ra chân hình Cốt Tu La.
Có hình như gấu, có hình như cốt long, có hình như voi ma mút, có hình như chim dữ, yêu ma khí trên người bọn họ phóng lên tận trời.
Nơi này trong nháy mắt hóa thành bạch cốt chi quốc!
Hai mươi tôn Cốt Tu La đứng cùng nhau, cảm giác mãnh liệt trực diện đánh thẳng vào hắn, gần như khiến hắn cảm giác như đang ở Địa ngục bạch cốt.
Cận chiến vô địch, Cốt Tu La!
Bọn hắn phô trương bộ xương trắng hếu trên người, gào thét nhào tới chân thân của Bạch Giang Long Vương, xương trắng trên người chính là vũ khí mạnh nhất của bọn hắn!
"Bạch cốt dưới núi, bạch cốt trên sông, bạch cốt làm thân, ác Tu La!"
Dương Phàm đứng ở phía xa, ánh mắt sinh ra dị quang.
Không hổ là Cốt Tu La!
Đủ hung, cũng đủ ác!
Hắn nhìn ra được, trên người những lão thái giám này đều tồn tại số lượng chân cốt không đồng nhất, mà cách bọn hắn bước vào ngụy cảnh thiên quan chính là bị chân cốt của yêu ma đồng hóa, hình thành xương thân khác biệt!
Nếu như kết hợp với luyện nhục, gần như có thể tái hiện một tôn yêu ma thân!
"Cút!"
Bạch Giang Long Vương vung cự trảo, một kích đánh nhào một lão thái giám.
Sau đó bị những lão thái giám khác như dòng lũ xương trắng vây quanh.
"Trảm yêu trừ ma, ngay tại hôm nay!"
"Cùng nhau xông lên, thịt cái con yêu ma này, xương cốt mỗi người có phần! Nói trước, vảy ngược của con giao long này, là của Lão tử!"
Từng lão thái giám cười gằn, toàn thân mọc ra từng dãy gai nhọn, tựa như con nhím.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, tràn ngập khí thế yêu ma hung ác, lực phá hoại vô cùng kinh khủng, khiến cho Bạch Giang Long Vương nhất thời khó có thể đột phá vòng vây của bọn hắn.
Điều này khiến cho Bạch Giang Long Vương tức giận vô cùng!
Khá lắm, nhìn một chút bộ dạng của chúng ta này, ai mẹ nó mới giống yêu ma hơn hả?
"Tiểu Phàm tử, tượng thần này cho ngươi!"
Lúc này, cẩu gia nhìn thấy chân thân của giao long đã đến.
Nào còn thời gian quản cái tượng đất tượng thần này nữa, hắn liền dùng một móng vuốt quét tượng thần đến bên Dương Phàm, sau đó vội vã nhào tới con giao long to lớn kia.
"Tránh hết ra, cẩu gia ta đến đây!"
"Hôm nay cẩu gia ta phải cưỡi cái con giao long này cho đã!"
cẩu gia hóa thành một cơn gió đen, xông qua mấy lão thái giám chắn đường, bay thẳng về phía Bạch Giang Long Vương.
Phanh.
Tượng thần giao long rơi xuống bên cạnh Dương Phàm, khinh thường nhìn hắn một cái, thân hình nhảy lên liền muốn đi trợ giúp chân thân.
Nhưng mà, đột nhiên một bàn tay từ phía sau đưa đến, ấn mạnh xuống đuôi của nó.
Cái gì đang xảy ra vậy?
Nó bỗng giật mình, vậy mà không thể nhúc nhích tí nào!
Hô!
Sau đó, lúc nó còn chưa kịp phản ứng, cái đuôi liền bị một lực lượng cường đại bắt lại, xoay tròn quăng mạnh lên mặt đất.
Phanh phanh phanh!
Liên tiếp mười mấy cú, tượng thần sắp vỡ nát.
Đạo thần hồn ký sinh trong tượng thần tức khắc bị nện cho hôn mê.
"Ta là ai, ta ở đâu, ta đây là thế nào?"
Hắn còn chưa kịp phản ứng thì nghe bên tai truyền đến hai chữ nhàn nhạt - "thiên uy!"
Một cỗ lực lượng bá đạo cường hoành thoáng qua rồi biến mất.
Đạo thần hồn của hắn liền bị hung hăng ép diệt.
Cùng với một ý thức khổng lồ vốn muốn thức tỉnh trong tượng thần cũng không cam lòng mà bị thiên uy chi lực hung hăng ép diệt!
Sau đó, một bàn tay lớn hung hăng chụp vào bên trong tượng thần.
Lực lượng khí huyết hừng hực như hình thành một vòng xoáy khổng lồ, hút trực tiếp hết tất cả hương hỏa nguyện lực tích súc bên trong.
Tựa như cá voi hút nước, trong chớp mắt không còn sót chút gì!
Mà trong cơ thể Dương Phàm, một khí huyết khiếu trong nháy mắt bị thần hóa, một vị thần dị chậm rãi ngưng kết thành.
Rõ ràng là một con giao long làm mưa làm gió!
Vị thần thứ hai.
Vào chỗ!
Dương Phàm nhìn những mảnh vỡ tượng thần vỡ vụn trên mặt đất, hài lòng phủi tay.
Hắn ra tay quá nhanh.
Trong mắt Lưu Quân Thành bọn người, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, tượng thần liền vỡ vụn, căn bản không nhìn ra chuyện gì xảy ra, chỉ cho là tượng thần vốn đã bị cẩu gia đập nát, Dương Phàm chỉ thu lại đuôi.
"Rống!"
Mà ngay lúc này, Bạch Giang Long Vương đang bị vây công cũng cảm thấy đạo thần hồn kia của mình đã bị tiêu diệt, phát ra một tiếng gầm gừ đau khổ.
Một đạo thần hồn tan biến, trong nháy mắt làm thần hồn của hắn trở nên bất ổn.
cẩu gia thấy được cơ hội, nhảy lên một cái, trực tiếp cưỡi lên lưng rồng.
"Ta cưỡi! Ta cưỡi! Ta cưỡi, cưỡi, cưỡi!"
Lớp da chó của cẩu gia bắt đầu vặn vẹo lớn dần, bề ngoài dọc theo thân thể của Bạch Giang Long Vương bắt đầu lan tràn mở rộng, cưỡng ép đem một nửa thân thể của nó quấn vào trong đó!
Sau đó, Bạch Giang Long Vương chỉ cảm thấy một trận đau đớn!
Sau khi thần hồn bị trọng thương, nhục thể cũng bị đả kích cực lớn!
Những sợi gân đen lớn cùng những cái râu thịt đâm rách vảy giáp của hắn, đâm vào trong cơ thể hắn!
"Vậy mà không phải con long cái?!"
cẩu gia kinh ngạc kêu lên một tiếng.
"Đồ chó hoang, ngươi khi dễ long quá đáng!"
Bạch Giang Long Vương tức giận đến điên cuồng, thân thể giãy dụa kịch liệt, thân thể giao long to lớn bất thình lình va vào bờ, gần như muốn làm sụp bờ sông.
Nhưng mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào, vẫn không thể thoát khỏi lớp da chó như cao dán kia trên người!
"Đã không phải cái, vậy thì ngươi cứ chết đi!"
cẩu gia bất mãn gầm nhẹ một tiếng.
Bề ngoài lại lần nữa khuếch trương, càng đem toàn bộ Bạch Giang Long Vương nuốt vào trong cơ thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận