Bất Diệt Thần Vương

Chương 979: Ô tuyền? Dầu hỏa?

- Long Huyết là Huyết Ma, một trong những chủng loại tà ma có được tiên thiên thần thông, chúng có mặt ở khắp nơi, là loại tà ma ngoan cố nhất, bởi vì chỉ cần thực lực đạt tới Nguyên Thần cảnh trở lên, sẽ vô cùng khó giết! Đây không phải là chuyện nguy hiểm, mà chuyện nguy hiểm là, hình như nơi Long Huyết bị trấn áp có một cái ô tuyền, nếu như hắn luyện hóa cái ô tuyền này, thực lực sẽ mạnh đến mức để cho người ta sợ hãi! Nhiều năm trôi qua, nhưng chúng ta lo lắng nhất vẫn là tên Long Huyết này!

Lý Bắc Đấu giải thích nói.

- Ô tuyền? Là thứ gì?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Chỗ ta có một cái hộp, ngươi tự nhìn đi!

Trương Ly Nhi ở bên cạnh nói.

Vừa nói, Trương Ly Nhi vừa lấy ra một cái hộp ngọc, hộp ngọc mở ra, một mùi vị gay mũi bốc lên, chỉ thấy trong hộp ngọc có một loại chất lỏng đen kịt sềnh sệch, nhìn qua giống như có độc.

- Hộp ô tuyền này không nhiều, hơn nữa chưa được tế luyện, dễ dàng bốc cháy!

- Cái này, cái này không phải là dầu hỏa sao?

Mọi người nhìn về phía Vương Khả.

Lý Bắc Đấu giải thích.

- Dầu hỏa?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Là dầu hỏa đã thấy qua trên địa cầu, thế nhưng bởi vì trên địa cầu không có linh khí dồi dào, cho nên tác dụng của dầu hỏa không nhiều bằng ô tuyền ở trước mắt.

Trương Ly Nhi nói.

- Không đúng, so với dầu hỏa nhiều linh khí hơn một chút! Nhưng đây chính là dầu hỏa mà?

- Thiên hạ này, có nhiều chỗ uẩn dục linh thạch, nhiều chỗ uẩn dục loại ô tuyền này, ô tuyền bị những người khác nhau lợi dụng, có uy lực khác nhau, có thể hóa thành hỏa diễm ngập trời, đầm lầy vô tận, núi đá kiên cố, cũng có thể hóa thành huyết hải ngập trời! Đây chính là ô tuyền, một loại đồ vật kỳ diệu mà thiên địa sinh ra!

- Hả?

Vương Khả trợn mắt kinh ngạc nói.

Lý Bắc Đấu hiếu kỳ nói.

Vương Khả nhìn chằm chằm hộp ô tuyền một hồi lâu.

- À, nghe nói qua, nghe nói qua, đây vẫn là lần thứ nhất gặp!

Vẻ mặt Vương Khả trở nên cổ quái.

- Trước kia ngươi đã thấy qua?

Lý Bắc Đấu trịnh trọng nói.

Vương Khả gật đầu một cái, đây là tự nhiên, nhớ lại một vài ông trùm dầu mỏ trên địa cầu, có ai không phải là kẻ có tiền chứ.

- Sư huynh, hai cái vòng tay trữ vật này đưa cho ngươi, đây là cho sư tôn, ngươi giúp ta mang đến cho sư tôn, nói là đồ đệ hiếu kính!

- Ô tuyền chôn sâu trong lòng đất, nhưng là vật tư chiến lược to lớn, vì sao năm đó Long Hoàng chiếm lấy Thập Vạn Đại Sơn? Cũng là bởi vì dưới đất có ô tuyền, hộp ô tuyền này của Trương Ly Nhi không đáng bao nhiêu tiền, nhưng nếu là phô thiên cái địa, vô cùng vô tận ô tuyền, thì đó lại là tài sản to lớn!

- Cầm đi, đây là một chút tâm ý của sư đệ, còn đây là ta hiếu kính sư tôn!

Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.

Lý Bắc Đấu gật đầu một cái.

- Được, vậy ta sẽ không khách khí! Vương Khả, ngươi chú ý an toàn, ta sẽ nhắc nhở gia gia Mộ Dung Lục Quang, trở về nhất định phải trông nom tốt ngươi!

Vương Khả trợn mắt nói.

Lý Bắc Đấu nói.

Vương Khả lập tức lấy ra hai cái vòng tay trữ vật đưa cho Lý Bắc Đấu.

- Vương Khả, không cần! Chúng ta không thiếu tiền!

Lý Bắc Đấu cười nói.

- Khả năng bên trong sa mạc, có một cái tiểu ô tuyền, nhưng cho dù là tiểu ô tuyền, vậy cũng không tầm thường, chỉ sợ cực kỳ nguy hiểm! Hơn một trăm năm trôi qua, nếu như bị Long Huyết luyện hóa, sẽ là cực kỳ đáng sợ, cho nên lần này Độ Huyết Tự đại loạn, cực kỳ nguy hiểm, ta phải lập tức đi ra ngoài một chuyến!

Lý Bắc Đấu gật đầu một cái.

Vương Khả nói.

- Tốt, vậy sư huynh cẩn thận chút!

- Sư huynh đi đường cẩn thận!

Vương Khả trịnh trọng nói.

Lý Bắc Đấu gật đầu một cái:

- Yên tâm! Ta biết rồi, hiện tại bên ngoài rất loạn, nếu ngươi có thể thì mau chóng tăng cao tu vi, ta đã cảm nhận được Huyền Quan Chi Kiếp, nói không chừng lần sau gặp mặt, ta đã đột phá huyền quan, ngươi đừng rớt lại phía sau quá nhiều!

- Được!

Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.

Tăng cao tu vi? Ta không muốn tăng cao tu vi, mẹ kiếp, mỗi lần tăng lên một cảnh giới, là ly hỏa sẽ biến hóa một bước dài, ta còn chưa thu nhặt hết khu phàm nhân, cũng không đủ công đức, ta tăng lên cái rắm à!

Lý Bắc Đấu tạm biệt Vương Khả một phen, liền rời đi.

- Vương Khả, ngươi cho Lý Bắc Đấu bao nhiêu tiền vậy?

- Hả?

Phương Sân trợn mắt nói.

- An bài cái rắm, ai cần ngươi đi?

Mạc Tam Sơn trịnh trọng nói.

- Trụ trì, ngươi yên tâm, ta sẽ lập tức sắp xếp người, tiến đến trợ giúp Độ Huyết Tự!

Phương Sân chịu đựng thương thế nhìn Mạc Tam Sơn đưa tiễn mình.

Vương Khả trợn mắt nói.

- Không phải, là Lý Bắc Đấu rút Manh Thần Kiếm, ta không chạy chẳng lẽ để bị đâm sao? Lần trước ta đã bị đã đâm một lần rồi!

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Tốt rồi, đừng nói nhảm nữa! Nhìn xem tên tặc hòa thượng Phương Sân kia đã đi chưa!

Vương Khả trợn mắt nói.

Ba người nhìn tới, quả nhiên, Mạc Tam Sơn và Phương Sân đã biến mất.

- Trương Ly Nhi, đưa cái hộp dầu hỏa kia của ngươi, à không, cái ô tuyền gì đó, cho ta nhìn lại một chút!

Ánh mắt Vương Khả sáng lên nói...

Trong một mảnh sơn lâm bên ngoài Thiên Lang Tông.

- Đánh rắm, thời điểm Điền Sư Trung muốn đối phó ta, sư huynh ta là người thứ nhất nhảy ra muốn quần nhau với hắn, ngươi thì sao? Quay đầu chạy về cao ốc Thần Vương trốn tai họa! Có thể giống nhau sao?

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Thế nhưng Lý Bắc Đấu không giúp ngươi cái gì mà! Ta giúp ngươi bao nhiêu, ngươi lại cho ta chút tiền lương như vậy!

Vương Khả trợn mắt.

- Liên quan gì đến ngươi! Đây là tiền của ta!

Trương Chính Đạo hâm mộ nói.

Mạc Tam Sơn cau mày nói.

- Khẳng định Long Huyết sẽ thoát khỏi tù đày, ta gióng trống khua chiêng mời người đến, chính là vì làm chứng, thuận tiện đoạt sáu viên Định Hải Châu trong tay Vương Khả lại, kết quả, tên Vương Khả này lại khôn khéo như thế?

Phương Sân cau mày nói.

- Hắn không phải khôn khéo, là hẹp hòi, là thiết công kê!

Mạc Tam Sơn ở một bên giải thích nói.

- Cái gì mà thiết công kê? Ngươi cũng là, thời gian dài như vậy, ngươi cũng không tìm được Cung Vi, giao cho ngươi mấy việc nhỏ, ngươi đã làm xong chuyện nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận