Bất Diệt Thần Vương

Chương 696: Dâm Tặc Điền Chân

Ta đang chuẩn bị rời đi, tại sao ngươi lại trở về?

- Vương Khả? Tại sao ngươi lại ở đây?

Chu Hồng Y trừng mắt, hình như có sát khí.

Chúng đà chủ hiểu lầm, nhưng Chu Hồng Y không có hiểu lầm, tên Vương Khả này đâu có đi nằm vùng? Ngay cả Ma Tôn cũng đã nói, muốn bắt hắn lại, Vương Khả đã thật sự phản bội Ma Giáo, nhưng tại sao hắn lại ở nơi này?

Trương Chính Đạo ở một bên lập tức bị dọa cho khẽ run rẩy, toi rồi!

- Chu đường chủ, ngươi trở về thực sự là quá kịp thời!

Vương Khả lập tức tiến lên kích động nói.

Vương Khả kích động? Không, là kinh hãi! Nhưng càng là lúc này, Vương Khả càng phải thể hiện tố chất trong lòng. Ta không thể sợ hãi, một khi ta sợ hãi, Chu Hồng Y sẽ hạ sát thủ với ta, ta phải ổn định hắn!

Nằm vùng? Nằm vùng cái rắm! Nếu Vương Khả thực sự nằm vùng, làm sao Ma Tôn còn bảo chúng ta bắt hắn?

Vương Khả nhíu mày nói.

Chu Hồng Y:

- Chu đường chủ, thật ra lần này ta đặc biệt tới tìm ngươi!

- Có thể nói Vương huynh đệ vì chúng ta, đã không để ý sinh tử!...

- Ta đặc biệt tới tìm ngươi, dẫn huynh đệ Ma Giáo ứng phó đệ tử chính đạo chỉ là thuận tiện mà thôi!

- Đường chủ, lần này Vương huynh đệ đi Thiên Lang Tông nằm vùng, thực sự là tuyệt phẩm!

- A, ha ha ha, đặc biệt tìm ta? Vương Khả, không phải ngươi vừa mới nói với bọn hắn, ngươi tới giúp Ma Giáo ứng phó đệ tử chính đạo sao? Tại sao lại là đặc biệt tới tìm ta?

Một đám đà chủ Ma Giáo tán thưởng.

- Không sai, đường chủ, chúng ta đã biết Vương huynh đệ làm như thế là muốn dẫn đệ tử chính đạo tiến vào vòng mai phục của chúng ta!

Chu Hồng Y sầm mặt lại muốn vạch trần Vương Khả.

- Ồ?

-...

Tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả.

Chu Hồng Y khinh thường nói.

Vương Khả lập tức giải thích nói.

Chu Hồng Y khinh thường nói.

Vương Khả trịnh trọng nói.

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

- Nói đi! Ta xem ngươi thêu dệt thế nào, lần này ngươi phản bội Ma Giáo, ta xem ngươi còn nói ba hoa được đến đâu!

- Ha ha, ta cũng muốn nhìn một chút, ngươi làm sao gạt ta!

- Cứu Tử Bất Phàm?

Vương Khả lập tức nói sang chuyện khác.

- Chu đường chủ, ta có phản bội Ma Giáo hay không, chờ một lát hãy nói, ta muốn nói với ngươi chính là, ngươi nhanh đi cứu Tử Bất Phàm đường chủ đi!

- Đây là việc riêng tư, Chu đường chủ có thể đi ra chỗ khác nói chuyện được không?

Trong lúc nói chuyện, Chu Hồng Y đã vung tay lên, một cái cương tráo bao vây hai người, như vậy lúc hai người nói chuyện, người bên ngoài sẽ không nghe thấy.

Trương Chính Đạo ở một bên lộ ra vẻ lo lắng, Vương Khả, ngươi nhất định phải lừa gạt được Chu Hồng Y đấy, bằng không chúng ta sẽ thảm.

Bên trong cương tráo, Chu Hồng Y cười lạnh:

- A, ha ha ha, ngươi còn muốn gạt ta? Đi chỗ khác nói chuyện, để không vạch trần ngươi?

- Hừ, được, ta cho ngươi một cơ hội!

Vương Khả nhìn về phía Chu Hồng Y.

- Chu đường chủ, ta ở trước mặt ngươi, có thể lật ra bao nhiêu sóng gió, không phải là ngươi sợ bị ta lừa gạt chứ?

Chu Hồng Y cười lạnh nói.

- Ngươi không biết đâu? Trước đó không lâu Điền Chân Kim Ô Tông, đã hạ xuân dược với Tử Bất Phàm, muốn vũ nhục Tử Bất Phàm! Lúc ấy thiếu chút nữa đã được như ý, nếu không phải ta ở hiện trường, chỉ sợ Tử Bất Phàm đã không thể vì ngươi mà thủ thân như ngọc nữa!

Vương Khả lập tức phẫn hận nói.

- Ngươi nói cái gì? Điền Chân hạ xuân dược với Tử Bất Phàm?

Đột nhiên Chu Hồng Y sầm mặt lại.

Vương Khả thấy ánh mắt Chu Hồng Y bỗng nhiên biến hóa, liền biết có hiệu quả, mẹ nó, ngoài miệng thì nói không có quan hệ với Tử Bất Phàm, nhưng vừa nghe thấy chuyện này, đã phản ứng như thế, quả nhiên khẩu thị tâm phi!

- Đương nhiên, lúc trước Tử Bất Phàm bắt ta, đã đến địa cung bí mật của Điền Chân, việc này... !

Vương Khả miêu tả chuyện lúc trước sinh động như thật.

Theo Vương Khả miêu tả, quả nhiên lực chú ý của Chu Hồng Y bị dời đi hoàn toàn, trong lúc nhất thời, con ngươi bắn ra một cỗ sát khí ngút trời.

Vương Khả lo lắng nói.

- Là thật, hiện tại Điền Chân sắp ra tay với Tử Bất Phàm rồi, ngươi biết đấy, thực lực ta yếu đuối, đánh không lại bọn hắn, bây giờ lại không tiện mời những người khác đi cứu Tử Bất Phàm, nên chỉ có thể tới tìm ngươi, Chu Hồng Y, ngươi mau đi cứu Tử Bất Phàm đi, đừng uổng công nàng một lòng say mê ngươi!

Vương Khả thở dài, ta đương nhiên muốn lừa ngươi, làm sao ta có thể nghe được Tử Trọng Sơn và Điền Chân nói chuyện? Thế nhưng, dù sao cũng đã giội nước bẩn cho Điền Chân rồi, lại có thể giúp ta đạt được tự do, ta còn để ý cái gì.

Chu Hồng Y trừng mắt.

- Ngươi nói cái gì? Ngươi có gạt ta hay không?

Vương Khả tỏ vẻ phẫn hận nói.

- Không phải thật? Ta có thể ở trước mặt Tử Bất Phàm, Điền Chân đối chất! Không tin, ngươi dẫn ta đi tìm bọn hắn!

Vương Khả lập tức dùng giọng điệu kiên quyết nói.

Chu Hồng Y thở sâu, đè lửa giận trong lòng xuống:

- Được, ta đã nhớ kỹ ngươi giúp Tử Bất Phàm một lần, yên tâm, nếu Ma Tôn muốn giết ngươi, ta sẽ cố hết sức giúp ngươi lưu lại toàn thây!

- Không phải chứ, việc này còn chưa có đi qua, ngươi không biết đám người Tử Trọng Sơn, Điền Chân Kim Ô Tông và Mộ Dung Lục Quang đang đối phó Tử Bất Phàm sao, ngươi đã quên rồi à? Điền Chân mà tới... !

Vương Khả lo lắng nói.

- Vậy thì thế nào? Tử Bất Phàm cũng có chuẩn bị, không nhất định sẽ thua!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Ta chính là muốn nói cho ngươi biết, hai ngày trước ta vụng trộm nghe được, hình như Điền Chân và Tử Trọng Sơn đã đạt thành một cái hiệp định nào đó, lần này Tử Trọng Sơn muốn lấy thân phận huynh trưởng, lừa dối Tử Bất Phàm! Nói không quản Thiên Lang Tông bị diệt hay không, bọn họ chỉ muốn bắt Tử Bất Phàm trở về, mà Tử Trọng Sơn còn đáp ứng, đưa Tử Bất Phàm cho tên dâm tặc Điền Chân xử trí!

Chu Hồng Y tức giận nói.

- Mẹ nó, ta hỏi ngươi, có phải thật như vậy hay không!

Vương Khả lập tức làm ra vẻ hối hận.

- Tử Bất Phàm không nói cho ngươi biết chuyện này? Á, là ta lắm mồm!

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

- Vương Khả, ngươi sẽ không gạt ta chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận