Bất Diệt Thần Vương

Chương 2218: Tiểu nhân vật

Cũng không biết trải qua bao lâu, Vương Khả mở mắt ra.

- Oanh!

Lấy Vương Khả làm trung tâm, một cơn lốc xoáy bao phủ bốn phương.

- Địa Tiên cảnh!

Vương Khả còn chưa kịp cao hứng, đột nhiên có bóng dáng đâm vào chính mình.

- Phanh!

Hét thảm một tiếng, Trần Thiên Nguyên toàn thân đẫm máu, hộc máu đánh vào người Vương Khả.

- Sư tôn!

- Khụ khụ khụ, Vương Khả, ngươi là hậu nhân của Quỷ Cốc Tử?

- Sư tôn, trước kia đều là ngươi che chở đồ nhi, hôm nay, để đồ nhỉ tới che chở ngươi. Không sai, Quỷ Cốc Tử là tổ gia gia của ta, vừa rồi thời điểm độ kiếp, tổ gia gia còn liên hệ với ta, tổ gia gia nói, Đại Ma Vương này chỉ là tiểu nhân vật, ta có thể tiện tay xử lý hắn!

- Trần Thiên Nguyên? Vì bảo hộ tên đồ đệ như hắn, ngươi thật liều mạng, ngươi không phải đối thủ của ta, bản thân có thể trốn, ngươi lại không trốn, cho dù tâm mạch vỡ nát, tất cả đều dựa vào một cỗ khí thế chèo chống đến bây giờ?

Trần Thiên Nguyên chịu đựng suy yếu, hắn nhìn về phía Vương Khả.

Trần Thiên Nguyên kinh hỉ nhìn về phía Vương Khả.

Trần Thiên Nguyên không nhịn nổi liền phun ra một ngụm máu tươi.

Sắc mặt Vương Khả biến đổi, hắn đỡ lấy Trần Thiên Nguyên toàn thân đẫm máu.

Vương Khả gật gật đầu.

Nơi xa, Đại Ma Vương tay cầm Thiên Đạo Thần Kiếm, hắn đã tới gần rồi.

- Khụ khụ khụ, Vương Khả, ngươi thành Địa Tiên?

Ngươi có thể đối phó hắn không?

- Liên hệ với Quỷ Cốc Tử? Vậy ngươi bao hắn tới? Hừ, hiện giờ, ta đã chấp chưởng Thiên Đạo Thần Kiếm, để hắn tới đi!

Bản thể Đại Ma Vương cười lạnh nói.

Sắc mặt Đại Ma Vương trầm xuống, quát.

- Ách? Tiểu nhân vật?

Nếu Đại Ma Vương là tiểu nhân vật, chúng ta phản kháng Đại Ma Vương tính là cái gì? Có phải là tiểu tử thúi hay không?

- Lão Hàn, ngươi sợ cái gì? Ta còn ở nơi này đấy, ngươi sợ thành như vậy làm gì? Ta ở đây, ai dám động ngươi?

Nơi xa, một con con bướm bay tới lần nữa. Bắt lấy Trần Thiên Nguyên liền chạy đi, cũng không dám nói thêm một câu với Vương Khả.

Vương Khả trừng mắt nhìn Đại Ma Vương.

Vương Khả hét lớn.

- Đừng vô nghĩa, một người chết mà thôi, còn dám nói xàm trước mặt ta, nhanh đánh đi!

- Lão Hàn? Lão Hàn lại đây, mang sư tôn ta đi xuống nghỉ ngơi!

- Trần Thiên Nguyên, ngươi đúng là lợi hại, lại có thể kiên trì lâu như thế trước mặt bản thể Đại Ma Vương!

Nơi xa, lão Hàn lắc lắc run run mang theo Trần Thiên Nguyên bay đến chỗ Vương Cô Sơn, hiện tại, tại vị trí của Vương Cô Sơn có Thiện Hoàng, Ác Hoàng, Long Đế. Ác Hoàng đỡ Vương Cô Sơn, Thiện Hoàng tiến lên đỡ lấy Trần Thiên Nguyên, Long Đế đỡ lão Hàn, tất cả cùng nhìn về nơi xa.

Vương Khả quát lớn.

- Hô!

- Hai binh giao chiến, không chém sứ giả, ngươi muốn đánh nhau, cứ tới tìm ta, động vào lão Hàn làm gì? Vương Khả trừng mắt nói.

- Hừ, ta chỉ cho nó một chút giáo huấn, nhưng mà, Vương Khả, nếu ngươi không kêu Quỷ Cốc Tử tới đây, hôm nay không ai có thể cứu ngươi!

Đại Ma Vương lạnh lùng nói.

Vương Khả trừng mắt nhìn lão Hàn mang đi sư tôn, sửng sốt một chút.

- AI Con bướm tao ngộ một kích bị thương nặng, lung lay bay xa.

Con bướm còn không có mở miệng, đột nhiên có hào quang sáng ngời bao phủ con bướm.

Vương Khả lườm con bướm sắp bay xa.

Thiện Hoàng cảm thán nói.

- Cuối cùng cũng hoàn thành, Vương Khả vừa rồi nói, hắn đã liên hệ với Quỷ Cốc Tử, Quỷ Cốc Tử nói Đại Ma Vương là tiểu nhân vật, nói Vương Khả đạt tới Địa Tiên, tùy thời có thể xử lý!

Trần Thiên Nguyên kích động nói.

- Cái gì? Vương Khả hiện tại tiện tay là có thể xử lý Đại Ma Vương?

Mọi người kinh hỉ, cùng nhau nhìn ra nơi xa.

- Oanh!

Hai người bên kia đã ra tay, một tiếng nổ lớn vang lên, bản thể Đại Ma Vương đứng tại chỗ, Vương Khả bị Đại Ma Vương một chưởng đánh bay đi ra ngoài. Nơi xa còn nghe tiếng kêu thảm thiết của Vương Khả:

Trần Thiên Nguyên:...

Đám người Thiện Hoàng:...

- Trần Thiên Nguyên, ngươi có nghe lầm hay không? Rốt cuộc ai có thể tiện tay xử lý ai?

Sắc mặt Vương Cô Sơn khó coi nói.

Trần Thiên Nguyên trầm mặc, cũng không nói chuyện! Hắn hiện tại cũng lo lắng.

- Địa Tiên nhất trọng? Hừ, không chịu nổi một kích!

Đại Ma Vương cười nói.

- Oanh! Vương Khả bị đánh bay, cũng không có bị thương, thân thể lắc lư, một cổ gió lốc bao phủ bốn phương sinh ra.

- Địa Tiên cảnh nhị trọng? Hô, hữu kinh vô hiểm, làm ta sợ muốn chết, Đại Ma Vương, ngươi muốn ra tay, cũng nên nói trước một câu chứ? Ngươi đánh lén? Ngươi không biết xấu hổi Vương Khả tức giận quát lớn.

Đại Ma Vương nhìn thấy Vương Khả không có việc gì:

- Không, không có khả năng!

Nơi xa, Trần Thiên Nguyên lại thở phào, bàn tay nắm chặt:

- Hảo!

Vương Khả bị đánh bay, nhưng, đám người Trần Thiên Nguyên biết Vương Khả có thần công thần diệu, hắn càng đánh càng mạnh, hắn có thể chịu được một kích đầu, cũng có thể chịu được kích thứ hai nha?
Bạn cần đăng nhập để bình luận