Bất Diệt Thần Vương

Chương 1121: Giáo chủ Thân Long

Ma Tôn nói.

- Nhưng làm sao có ô tuyền?

Chu Hồng Y lo lắng nói.

- Thập Vạn Đại Sơn này rất thừa thải ô tuyền, ngươi sợ cái gì, cứ tìm kỹ xem! Long Huyết có thể tìm được, sao ngươi không tìm được?

Ma Tôn trầm giọng nói.

Chu Hồng Y: *... !"

Thập Vạn Đại Sơn thừa thải ô tuyền sao? Sao ta không biết?

- Ta hình như nghe nói, ở chỗ Long Hoàng có một ô tuyền thật lớn?

- Tìm thử xem, Thập Vạn Đại Sơn có ô tuyền, không nói xa, dưới chân Ma Long Đảo này còn có một ô tuyền, xem ngươi có nghị lực lấy ra hay không?

Mọi người kinh ngạc nói.

- Ách, ta chỉ là nói thôi!

- Dưới Ma Long Đảo có sao?

Ma Tôn trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Chu Hồng Y ở Thập Vạn Đại Sơn, vậy ta thì sao?

Vương Khả tò mò nói.

- Dạ, đa tạ Ma Tôn chỉ điểm!

Ngươi quả nhiên to gan lớn mật, vậy mà dám tính toán Long Hoàng.

- Ngươi có bản lĩnh, có thể giúp Chu Hồng Y thử xem!

Ma Tôn trầm giọng nói.

Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả hồi lâu:

Vương Khả cười khổ nói.

- Hiện tại ngươi ở Thập Vạn Đại Sơn, uy danh cũng không nhỏ!

Chu Hồng Y nhất thời cảm kích nói. Ngưng luyện cốt hải, tuy không trị được tận gốc nhưng vẫn tốt hơn không có biện pháp gì. Trước kia mình khí phái thế nào, hiện tại lại để Niếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm bôn ba vì mình, thể diện cũng không cần sao? Ta chính là nam nhân, ta cũng cần mặt mũi!

Vương Khả nhìn Ma Tôn.

- Ách, vận khí mà thôi!

Thần sắc Ma Tôn cổ quái nói.

- Ách, ta chỉ muốn làm chút việc nhỏ cho Ma giáo!

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Ách, đây không phải chỉ là nằm vùng thôi sao!

Ta còn phải nằm vùng?

Vương Khả trừng mắt.

- Hả?

- Ngươi nằm vùng lại đạt được địa vị này, ngươi cũng là người đầu tiên của Ma giáo!

Vương Khả cười khổ nói.

Ta vốn chỉ muốn chút công đức, ai ngờ có được ưu đãi này.

- Vương Khả, ngươi không cần theo ta ra ngoài, ngươi tiếp tục ở lại Thập Vạn Đại Sơn mấy năm, tìm cơ hội, từ Thiên Lang Tông mở rộng đến hoàng triều bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, ngươi tiếp tục nằm vùng ở chính đạo đi!

Ma giáo trước kia nhiều nằm vùng như vậy, sao không ai đường hoàng như ngươi? Còn có thể có tiếng tăm như vậy ở chính đạo!

Ma Tôn nhìn Vương Khả.

Ma Tôn nói đúng, hiện tại trong chính đạo, mình không nói nhất hô bách ứng, ngoài Độ Huyết Tự, Kim Ô Tông có mâu thuẫn với mình, tiên môn chính đạo nào ở Thập Vạn Đại Sơn không nể mặt mình? Không lâu nữa, đại điển đăng cơ của tiểu biểu ca, mình chỉ Tử Bất Phàm nói đỡ.

Vương Khả cười khổ nói.

- Nằm vùng là năng lực của ngươi! Có thể giúp ta rất nhiều chuyện, cứ như vậy đi! Ngươi tạm thời lưu lại, không cần theo ta ra ngoài, về sau mới hội hợp bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, đây lệnh bài ta cho ngươi!

Ma Tôn lấy ra một miếng lệnh bài, đưa cho Vương Khả.

Vương Khả đưa tay tiếp nhận, nhìn đóa hoa sen màu đen phía trên.

- Dạ! Tuân lệnh giáo chủ!

Vương Khả cung kính thi lễ.

Không cần ra ngoài? Như vậy cũng tốt, Thập Vạn Đại Sơn ta còn có vài chuyện chưa xử lý tốt.

- Ma Tôn, lần này ta ra ngoài, Thái Âm Ma Giáo làm sao đây?

Tử Bất Phàm hỏi.

- Thái Âm Ma Giáo vẫn là Thái Âm Ma Giáo, tự nhiên không thể chắp tay dâng cho người ta. Nơi này có thể bồi dưỡng nhân tài Ma giáo, đến lúc chúng ta ở bên ngoài khẳng định cần nhiều người hơn!

Ma Tôn hô lên.

- Vương Khả!

Không phải là hai giáo chủ thôi sau! Chuyện này cũng không sao cải Chỉ có thần sắc Vương Khả cổ quái, ta, ta thật sự trở thành giáo chủ Ma giáo rồi sao? Còn là giáo chủ Thần Long? Mẹ ôi, cái danh này sao ta chịu nổi! Ta nằm vùng lại thành lão đại, còn quay về được không?

Hai người Vương Khả, Chu Hồng Y, một người có lực ảnh hưởng đến lớn Ma giáo, một người có thực lực đệ nhất Ma giáo, vốn không ai phản đối. Huống chi, sau lưng bọn họ còn có chỗ dựa Tử Bất Phàm, Ma Tôn, ai dám phản đối?

Chúng đà chủ đã biết phải chọn ra vài người đi ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn. Thái Âm Ma Giáo về sau do hai đại giáo chủ cầm quyền.

Dưới an bài của Ma Tôn và Tử Bất Phàm, tất cả đệ tử Ma giáo bái lạy hai đại giáo chủ Thái Âm Ma Giáo.

Vương Khả lại mở to mắt, ta làm giáo chủ Ma giáo? Giáo, giáo chủ?

- Vương Khả, ngươi làm sao vậy? Còn không bái tạ Ma Tôn?

Tử Bất Phàm trừng mắt với Vương Khả.

Vẻ mặt Vương Khả cổ quái, cung kính bái lạy:

- Tạ ơn Ma Tôn!

Hiện tại mình là giáo chủ Thần Long của Ma giáo? Ta trở thành giáo chủ rồi? Chuyện này ta phải giải thích với sư tôn thế nào?

Chuyện này không thể nói rõ! Có ai nằm vùng mà trở thành lão đại hay không?

- Bái kiến giáo chủ, giáo chủ Ma Long tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!

- Bái kiến giáo chủ, giáo chủ Thần Long tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!

Chu Hồng Y khom người bái lạy.

- Tuân lệnh Ma Tôn!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Vương Khả, Chu Hồng Y ở lại, Tử Bất Phàm đi theo ta. Ma giáo không thể vô chủ, hai người các ngươi cùng nhau nhậm chức giáo chủ Thái Âm Ma Giáo. Vương Khả là giáo chủ Thần Long, Chu Hồng Y là giáo chủ Ma Long! Các ngươi mỗi người trấn một đảo, cùng nhau lãnh đạo Ma giáo!

- Dại Tử Bất Phàm gật đầu.

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Dại Vương Khả lập tức đuổi theo Ma Tôn.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm tự nhiên không đến quấy rầy.

Ma Tôn mang theo Vương Khả đi đến bờ biển, nhìn chướng hải trước mặt.

- Ma Tôn, người tìm ta làm gì?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

Ma Tôn đưa lưng về phía Vương Khả, trầm ngâm nói:

- Ta vừa rồi thấy ngươi tìm được đạo lữ?

- Người nói Trương Lý nhi sao? Đúng vậy, cũng không biết vì sao, từ khi đến thế giới này, chuyện tình cảm của ta luôn gặp trắc trở, mỗi lần tìm được bạn gái, đều bị chia rẽ uyên ương, cũng thật tà môn! Ta là bát tự khắc đào hoa sao?

Vương Khả buồn bực nói.

- Bát tự khắc đào hoa?

Ma Tôn cổ quái nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận