Bất Diệt Thần Vương

Chương 960: Lạm phát

Cả đám đồng thanh ứng tiếng.

Hai ngày sau. Chúng nhân tề tụ trong Kim Ô Điện.

Điền Sư Trung nhìn quả cầu công đức trong tay.

- Hai ngày nay, ta không thu thập được bao nhiêu công đức? Tiên thiên công đức giảm mạnh?

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Bởi vì Kim Ô tệ trong tay bách tính bị đệ tử các đại tiên môn tập trung lại, bách tính không đủ Kim Ô tệ lưu thông, tự nhiên không có công đức sinh ra!

Ô Hữu Đạo nhíu mày phân tích nói.

- Sư huynh, hai ngày qua, tình cảnh bên ngoài siêu thị Kim Ô càng loạn, ta cảm thấy, nếu vẫn không có lượng lớn Kim Ô tệ đi vào lưu thông, sợ rằng siêu thị Kim Ô sẽ sập tiệm mất. Bởi vì ta thấy, có số ít người đã bắt đầu rút hàng, chuẩn bị quay về siêu thị Thần Vương!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.

- Các ngươi cũng cảm thấy có thể in thêm Kim Ô tệ?

Điền Sư Trung hừ lạnh một tiếng.

Điền Sư Trung nhíu mày.

Hoàng Hữu Tiên sắc mặt khó coi nói.

- Sư huynh, sao lại không thể? Thứ này chỉ là giấy mà thôi, có thể làm thành tiền, người khác lại thừa nhận nó là tiền, vậy chẳng phải chúng ta muốn in bao nhiêu cũng được? Chúng ta cần gì phải nhìn sắc mặt Vương Khả?

- Hiện tại, những đệ tử tiên môn kia cực thiếu Kim Ô tệ, lúc này ở bên ngoài Kim Ô tệ đã bắt đầu tăng trị, rất nhiều người ra giá cao tranh mua, nhưng mà, càng nhiều người lại đang chuẩn bị từ bỏ siêu thị Kim Ô. Sư huynh, chúng ta không thể bị Vương Khả kẹp cổ như vậy được, nhất định phải bơm Kim Ô tệ vào để thị trường sống dậy!

- Tiền, tiền, tiền! Hừ, ta tưởng là Vương Khả thật muốn tốt cho siêu thị Kim Ô, thì ra là đang chờ điều này. Thế chấp vay nợ, giữ lại Kim Ô tệ của chúng ta, không cho Kim Ô tệ lưu thông ra ngoài thị trường. Chặt đứt đường lui của ta? Tiêu tan công đức của ta, làm sập siêu thị của ta? Hừ!

Dứt lời, đại điện bỗng chốc yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nhìn Điền Sư Trung.

Hoàng Hữu Tiên nói.

- Toàn bộ Kim Ô tệ dư thừa đều đang ở trong tay Vương Khả, ta đào đâu ra Kim Ô tệ bây giờ? Chẳng lẽ, lại in thêm?

Điền Sư Trung trầm ngâm thoáng chốc, cuối cùng gật đầu nói:

Ô Hữu Đạo nói.

- Sư huynh, ta cảm thấy cũng được, chúng ta phát hành Kim Ô tệ, bằng với nắm trong tay quyền tài phán cuối cùng. Chúng ta cũng không là vì kiếm tiền, mục đích sư huynh phát hành Kim Ô tệ là vì kiếm lấy công đức, chỉ cần có thể không ngừng thu hoạch công đức, những chuyện khác đâu còn quan trọng nữa?

- Vương Khả, bọn Điền Sư Trung chịu hết nổi, rốt cục đã bắt đầu in thêm Kim Ô tệ! Ta mới được đến tin tức, từng nhóm từng nhóm Kim Ô tệ đang được đưa đến ngân hàng Kim Ô, sắp lưu thông ra ngoài!

Điền Sư Trung lại khẽ nhíu mày, hắn cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Nhưng mà, nhất thời lại không cảm giác được làm thế có hại gì, rõ ràng là trăm lợi mà không một hại! Về phần Vương Khả, thứ Vương Khả cầm về chỉ là một đống giấy lộn, căn bản không sao cả!

- Được, ha ha ha, Vương Khả, mẹ nó, ngươi thực sự là thiên tài, loại thủ đoạn gài người thế này mà ngươi cũng nghĩ ra được!

- Được rồi! Chỉ cần có thêm ba ngàn ức Kim Ô tệ này, bên ngoài liền sẽ không thiếu tiền nữa!

- Vương Khả, các ngươi nói cái gì mà lạm phát, chiến tranh tiền tệ, ta nghe chẳng hiểu gì sất? Rốt cục là có ý gì? Ngươi vay nợ, cầm về một đống tiền giấy, thứ này thì có tác dụng mẹ gì? Ngươi gài Điền Sư Trung thế nào? Ta chẳng thấy Điền Sư Trung có gì tổn thất cả! Cùng lắm thì dẹp tiệm, đóng của siêu thị Kim Ô mà thôi, hắn đâu có tổn thất?

- Các ngươi nói không sai, vậy lại in thêm ba ngàn ức Kim Ô tệ, lập tức bơm vào trong thị trường?

- Đánh rắm, ngươi trọng sắc khinh bạn, thiên vị Trương Ly Nhi, đừng tưởng ta không biết!

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Không hiểu thì đừng nói nhảm! Ngươi nhìn Trương Ly Nhi đi, vừa chỉ điểm liền rõ ràng, lại nhìn ngươi xem, cái thứ đầu đất!

Hoàng Hữu Tiên vui vẻ nói.

Trương Ly Nhi vội kích động đi tìm đám người tiểu biểu tỷ để bắt tay hành động.

Vương Khả đen mặt lại, ngươi khen ta thì cứ khen ta được rồi, cái gì gọi là thủ đoạn gài người, đây hoàn toàn chỉ là thao tác tài chính bình thường.

Trương Chính Đạo ở bên thần tình cổ quái nhìn Vương Khả:

Gần như cùng lúc, ở cao ốc Thần Vương, Trương Ly Nhi kích động chạy đến trước mặt Vương Khả.

Vương Khả vui vẻ nói.

- Tốt, ha ha ha, tốt lắm, Điền Sư Trung? In tiền bơm vào thị trường chính là sẽ dẫn đến lạm phát, lần này, ta liền khiến ngươi biết rõ uy lực của lạm phát! Trương Ly Nhi, chiến tranh tiền tệ lần này ta sẽ nói cho ngươi biết cách thức xử lý, do ngươi tới thao tác, lập tức theo vào!

Trương Ly Nhi kích động nói.

Trương Chính Đạo cũng trừng mắt nhìn lại.

Chỉ là, giờ còn chưa nhìn thấy tiền, Trương Chính Đạo còn tính khắc chế, ngồi im đợi kết quả, không biết lần này Vương Khả có thể gài được Điền Sư Trung không.

Bốn tháng sau, Kim Ô Tông, Kim Ô Điện!

Điền Sư Trung nhìn quả cầu tiên thiên công đức trong lòng bàn tay, trong mắt lóe lên một tia hài lòng.

- Không sai, trả qua mấy tháng không ngừng bơm Kim Ô tệ vào thị trường, tiên thiên công đức rốt cục đã lần nữa tăng trưởng trở lại, Hoàng Hữu Tiên, ngươi làm tốt lắm!

Điền Sư Trung cười nói.

- Sư huynh, ta toàn làm theo yêu cầu của ngươi, là ta trước đó quá gấp gáp, không ngờ hiện tại siêu thị Thần Vương của chúng ta lại bùng nổ đến vậy!

Hoàng Hữu Tiên cảm thán nói.

- Nửa năm nay, tên Vương Khả kia thật đang toàn lực giúp siêu thị Kim Ô? Ta thấy siêu thị Thần Vương đã tiêu điều hơn xa nhiều?

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Ai nói không phải, cái tên Vương Khả kia chính là kẻ điên. Ha ha, sư huynh, hiện tại không chỉ phàm nhân chen lấn tranh đoạt Kim Ô tệ, ngay cả các đại tiên môn, chính ma lưỡng đạo đều đang tranh đoạt Kim Ô tệ!

Hoàng Hữu Tiên tự tin nói.

- Sau khi in thêm ba ngàn ức Kim Ô tệ, chúng ta đã dùng bao nhiêu?

Điền Sư Trung hỏi.

- Vì làm dịu Kim Ô tệ khan hiếm, ta cấp toàn bộ cho Tử thị Đại Tử vương triều phát triển, hiện nay đã lưu thông ra ngoài hai ngàn bốn trăm ức Kim Ô tệ, sáu trăm ức còn thừa lại có vẻ không quá cần thiết. Lại nói, nếu còn không đủ, chẳng phải vẫn có thể in thêm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận