Bất Diệt Thần Vương

Chương 1854: Miệng của lão Hàn

- Cuối cùng có thể kéo dài tính mạng một chút.

Vương Khả thở phào một hơi.

Bên khác, trong miệng Đại Nhật Nguyên Thần cuối cùng cũng có động tĩnh.

- Không xong rồi, vòng tay trữ vật bị cháy rồi!

Mặt Vương Khả biến sắc.

- Phụt!

Đại Nhật Nguyên Thần lập tức phun ra Vương Hữu Kiếm bị đốt đen lại. Đồng thời vòng tay trữ vật cũng bị nuốt xuống.

- A! Vương Khả, ta không cam tâm, ta không cam tâm!

- Nguyên Thần cảnh, tầng thứ năm.

- Xoetl Vương Khả không sao nhưng Hàn Băng Thần Trùng Vương quá thảm. Vương Khả đột phá tu vi lên thêm một tầng, miệng Hàn Băng Thần Trùng Vương lại bị xé rách một mảng lớn.

- Uỳnh!

Chân nguyên bên trong Vương Khả trong nháy mắt bị đốt cháy, may mà giờ phút này Vương Khả ôm Đạo Quả. Xem như Vương Khả không có vấn đề gì.

Cuối cùng Vương Hữu Kiếm bị đốt thành tro bụi. Dù sao vừa rồi nguyên thần cũng tự nổ, Vương Hữu Kiếm ở bên trong Thái Dương Chân Hỏa cũng không chống đỡ được bao lâu.

- Lão Hàn, ngươi nhịn một chút, sẽ qua nhanh thôi. Đợi công đức của Khương Bính tới, ta sẽ đột phá, sẽ ổn nhanh thôi.

Vương Hữu Kiếm cháy đen trong biển lửa kêu lên thảm thiết.

Hàn Băng Thần Trùng Vương.

Đại Nhật Nguyên Thần cũng về bên trong cơ thể của Vương Khả.

- Uỷnh!

Vẻ mặt Vương Khả đây đắng chát.

- Ùng ục ục!

Ngoài thân Vương Khả lần thứ hai cháy lên.

Hàn Băng Thần Trùng Vương mở to hai mắt nhìn. Ngươi, ngươi còn muốn đột phá cái gì? Vừa rồi ngươi đã xé miệng ta thành một mảng lớn rồi!

— 21 Con mẹ nó, ta thật là khổi Vương Khả và Đạo Quả chen nhau trong miệng Hàn Băng Thần Trùng Vương! Không còn cách nào khác, chỉ có nơi này mới có hơi lạnh! Miệng lão Hàn đau rồi thì đau thêm một chút có sao, ta không thể bị hoả táng được!

Vương Khả an ủi.

Đất rung núi chuyển?

Đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ lớn bên trong mộ kiếm.

- Quy tắc Thiên đạo? Quy tắc Thien đạo lưu lại dấu vết trên Đạo Quả đã trở ra rồi sao? Vậy bên ngoài chắc là đã khôi phục bộ dạng như cũ?

Vương Khả lo lắng nói.

- ầm ầm!

- Khương Bính cũng thật là. Nơi này là thần đô Dạ Xoa, hắn là hoàng đế sao còn không đưa cho ta công đức? Chẳng phải lúc trước đã nói rõ rồi hay sao, chẳng lẽ hắn muốn lật lọng?

Mắt Vương Khả sáng lên.

- Đến đi!

Một luồng ánh sáng bạc mang công đức từ trên trời lập tức giáng xuống, bay thẳng tới chỗ Vương Khả.

- Uỷnh!

Sắc mặt Vương Khả biến động.

Cũng vào lúc này, giọng nói khoan thai của Khương Bính cũng châm chậm tới.

- Trẫm Khương Bính, lấy Dạ Xoa ngự ấn làm chứng, trẫm có khả năng điều khiển công đức. Trao toàn bộ công đức cho lễ bộ thượng thư của Đại Thiện hoàng triều Vương Khải! Đi!

- Sao thế? Tiếng đánh lớn như vậy, bên ngoài xảy ra chuyện gì?

Lúc này, Vương Khả ôm Đạo Quả cũng run lên giống như có thứ gì đó tràn từ Đạo Quả ra nhưng không nhìn rõ là thứ gì, mộ kiếm rung chuyển kịch liệt rồi từ từ trổ lại như cũ.

- Uỳnh!

Vương Khả kinh ngạc nói.

Vương Khả nhắm mắt cảm nhận, công đức cuồn cuộn bay thẳng vào trong Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả.

Trong nháy mắt, toàn thân Vương Khả phóng ra sắc bạc.

Một lát sau, sắc mặt Vương Khả cứng đờ.

- Không đủ? Quả nhiên công đức của một nước vẫn không đủ!

- Còn chưa đủ! Thời gian ngắn quá, công đức Thần Vương của ta có đủ để bù vào không?

Sắc mặt Vương Khả rất khó coi.

Lúc Vương Khả đang vô cùng suốt ruột, đột nhiên một âm thanh quen thuộc truyền đến.

- Tử Liên hoàng triều, công đức của hoàng đế tặng hết cho Hồng Liên Thánh Sứ Vương Khả!

- Uỳnh!

Khương Bính kinh ngạc kêu lên.

- Ta cũng không biết, ta chỉ ban công đức ta nắm giữ ở Dạ Xoa hoàng triều cho Vương Khả, vừa rồi không liên quan đến ta!

Vương Hữu Lễ kinh ngạc kêu lên.

- Làm sao, làm sao lại có nhiều công đức như vậy? Khương Bính, ngươi làm sao mà làm được?

Lúc này, tất cả mọi người bên ngoài mộ kiếm đều mở to hai mắt nhi9nf.

Công đức cuồn cuộn nhập thể, ánh sáng bạc trong nháy mắt chiếu sáng toàn bộ biển lửa.

Một tiếng vang lớn nổ ra, vô số công đức từ trên trời giáng xuống lại bay thẳng về phía Vương Khả.

- Vẫn là Ma Tôn tốt với ta!

Vương Khả vừa sợ hãi vừa vui mừng.

Công đức của ba đại hoàng triều nhập thể, thêm công đức Thần Vương tích luỹ chắn chắn là đủ!

Nhưng vẫn chưa kết thúc. Lúc này, lại có ba phần công đức từ trên trời giáng xuống kèm theo ba cái tên quen thuộc.

- Bản Thánh Sứ Chu Hồng Y, có nhất phẩm hắc liên làm chứng, trao toàn bộ công đức Hắc Liên Thánh Sứ ta nắm giữ cho Hồng Liên Thánh Sứ Vương Khả!

- Bản Thánh Sứ Nhiếp Thanh Thanh, có nhất phẩm bạch liên làm chứng, trao toàn bộ công đức Bạch Liên Thánh Sứ ta nắm giữ cho Hồng Liên Thánh Sứ Vương Khải!

- Bản Thánh Sứ Tử Bất Phàm, có nhất phẩm tử liên làm chứng, trao toàn bộ công đức mà Tử Liên Thánh Sứ ta nắm giữ cho Hồng Liên Thánh Sứ Vương Khải!

- Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

- Uỳnh!

- Hắc Liên hoàng triều, công đức của hoàng đế tặng hết cho Hồng Liên Thánh Sứ Vương Khải!

Âm thanh của Ma Tôn vẫn chưa kết thúc.

Vương Khả sững sờ.

- Giọng của Ma Tôn? Sau khi Ma Tôn hợp nhất nhị phẩm Tử Liên thì có được công đức hoàng đế Tử Liên hoàng triều?

Một tiếng vang lớn nổ ra, vô số công đức từ trên trời giáng xuống bay thẳng về phía Vương Khả.

- Vừa rồi có ít nhất công đức của ba đại hoàng đế. Số lượng này có thể giúp Võ Thần cảnh đỉnh phong lên được Thành Tiên cảnh rồi. Rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì? Ánh sáng của công đức đã hoàn toàn đè Thái Dương Chân Hoả xuống?

Vương Hữu Lễ kinh ngạc kêu lên.

- Làm sao mà ta biết được.

Khương Bính cũng kinh ngạc.

- Không đúng, sao ta thấy biển lửa có vẻ đã yếu hơn?

Vương Hữu Lễ mờ mịt nhìn biển lửa.

- Ngươi bị hoa mắt à!

- Không, là thật. Số lượng Thái Dương Chân Hỏa là cố định, sao có thể giảm xuống được. Rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì?

- Nhìn bằng mắt không thể chính xác được, tự mình đi kiểm tra mới được. Hay là ngươi đi thử xem?

- Thử? Ngươi muốn ta đi chết à, sao ngươi không đi?

Vương Hữu Lễ trừng mắt nói.

Bên trong biển lửa.

Vương Khả lấy được vô số công đức cuối cùng cũng không còn sợ nữa. Nhưng giờ phút này vẫn ở trong miệng Hàn Băng Thần Trùng Vương, vẫn có vô số Thái Dương Chân Hỏa tràn vào trong cơ thể Vương Khả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận