Bất Diệt Thần Vương

Chương 1873: Bát Nhã Chư Phật

Tào Hùng lập tức nói với Viên Diệu La Hán.

Viên Diệu La Hán nghi ngờ nhìn Tào Hùng. Đúng như Vương Khả nói, ngươi lại đi lại với hoàng đế Luân Hồi?

- Viên Diệu La Hán, Tào Hùng nói đúng hay sai thì là chuyện của nhà ngươi, ngươi quay về mà hỏi hắn. Hiện tại ta chỉ muốn hỏi đồ đệ của ta Tây Môn Tĩnh, có phải bị ngươi bắt đến La Hán Điện?

Vương Khả hít sâu nói.

Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn Tào Hùng, lúc này mới nhìn về phía Vương Khả. Quả nhiên chuẩn bị đợi Vương Khả đi sẽ hỏi tội Tào Hùng.

Tào Hùng.

= uy Mẹ nó, chẳng lẽ muốn ta mời hoàng thượng đến mới chứng minh được sao? Nhưng hoàng thượng có thể đồng ý sao?

- Ngươi nói không sai, Tây Môn Tĩnh đang ở La Hán Điện!

Viên Diệu La Hán lắc đầu.

Vương Khả trầm giọng.

- Tây Môn Tĩnh đã xuất gia ở La Hán Điện, đã chặt đứt hồng trần.

- Tây Môn Tĩnh làm hòa thượng hay không tự hắn nói? Hắn không làm ngươi cũng nói được sao?

Ngươi cưỡng ép bắt người, có phải quá đáng quá không?

Vương Khả.

Viên Diệu La Hán trịnh trọng nói.

- Ngươi nói không sai, hắn muốn xuất gia là quyết định của hắn!

Vương Khả cau mày nói.

- Viên Diệu La Hán, Tây Môn Tĩnh là đệ tử của ta, là con trai của thừa tướng Đại Thiện, là một thành viên của Chiến Thần Điện.

Mặt Vương Khả biến sắc. Viên Diệu La Hán này còn không biết xấu hổ hơn so với mình tưởng tượng, nói như vậy của nói được?

- Ngươi không tin?

Không còn là đệ tử của ngươi, không còn là con trai của thừa tướng Đại Thiện, là một thành viên của Chiến Thần Điện nữa!

Viên Diệu La Hán nhìn về phía Vương Khả.

Viên Diệu La Hán gật đầu một cái.

— vui Ngươi đùa ta đấy à? Đây còn không phải là lời ngươi tùy tiện nói bừa sao?

Không chịu đi? La Hán Điện này là cái nơi nào vậy?

Viên Diệu La Hán nói.

Cửa lớn của tháp La Hán từ từ mở ra, có một người đàn ông mặc áo tăng đi từ bên trong ra, không ai khác chính là Tây Môn Tĩnh.

Vương Khả lắc đầu.

Tây Môn Tĩnh không nhìn về Vương Khả mà bỗng nhiên nhìn về phía Viên Diệu La Hán.

- Mặc kệ ngươi có tin hay không, dù sao ta cũng không tin.

- Hả?

Tây Môn Tĩnh nghiêm túc nói.

- Thủ tọa, không biết gọi ta đến đây có chuyện gì?

- Đã thế thì để Tây Môn Tĩnh ra đây, tự hắn nói cho ngươi, được không?

Tây Môn Tĩnh dậm chân bay đến bên cạnh.

- Tây Môn Tĩnh? Sao ngươi lại cạo trọc?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Vương Khả sững sờ, ngươi có ý gì? Để Tây Môn Tĩnh tự mình ra đây nói? Chẳng lẽ hắn đang luyện kiếm với một đám hòa thượng các ngươi, vui đến quên cả trời đất không muốn về nữa sao?

- Uỳnh!

Viên Diệu vẫy vẫy tay, một đám hòa thượng lập tức nhìn về phía tháp La Hán ở phía xa.

Vương Khả nghỉ ngở nhìn về phía Viên Diệu La Hán. Ngươi định để Tây Môn Tĩnh đi ra đây nói chuyện sao?

Con ngươi Vương Khả co rút lại.

Đây là Tây Môn Tĩnh sao? Sao lại bái kiến Viên Diệu La Hán?

- Vị này là Vương Khả, chắc ngươi cũng nhận ra. Hắn tới đón ngươi hoàn tục, ngươi nói với hắn đi!

Viên Diệu La Hân mở miệng.

- Vâng!

Tây Môn Tĩnh chắp tay trước ngực gật đầu một cái.

Tây Môn Tĩnh quay đầu nhìn về phía Vương Khả.

- Thí chủ Vương Khả, ta đã quy y Phật Môn. Xuất gia ở đây, về sau sẽ tu hành ở La Hán Điện, các người không cần lo lắng về ta nữa. Làm phiền ngươi trở về nói cho cha mẹ ta biết, nói ta đã quyết tâm ở đây tu Phật! Chuộc lại lỗi lầm lúc trước của mẹ ta!

Tây Môn Tĩnh nghiêm túc nói.

Sau đó tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Khả.

Tây Môn Tĩnh kỳ quái nói.

- Bảo tháp mà ta đang ở, sẽ nổ đúng không?

Viên Diệu La Hán nói ra.

- Cứ nghe theo lời Vương Khả nói!

Viên Diệu La Hán ở cách đó không xa cũng nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả, không hiểu được Vương Khả đang muốn xác nhận cái gì.

Vương Khả nhìn chằm chằm Tây Môn Tĩnh một lúc. Chuyện gì thế này? Ngươi để cho ta tùy tiện hỏi?

- Ta hỏi thế nào cũng được? Ngươi sẽ trả lời ta?

Vương Khả cau mày nói.

- A đi đà phật, không sai, ta có thể trả lời cho ngươi, ngươi hỏi đi!

Tây Môn Tĩnh gật đầu một cái.

Tây Môn Tĩnh này trước mắt có thần thái không hề giống với trước kia, giống như quỷ nhập vào người, nghĩ Vương Khả ta đây mù sao? Còn không nhìn ra ngươi có vấn đề?

- Ngươi nói theo lời của ta, nói "Bảo tháp mà ta đang ở, sẽ nổ đúng không?"

Vương Khả nói ra.

Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi đang hỏi cái chuyện gì đấy?

Tây Môn Tĩnh tự tin nói.

Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy!

- Bần tăng chính là Tây Môn Tĩnh, Vương Khả ngươi nghi ngờ thì có thể đặt câu hỏi. Bất kể chuyện gì liên quan đến ta, ta cũng có thể trả lời ngươi! Bao gồm cả lần thứ nhất đến Thập Vạn Đại Sơn bị ngươi bắt được, những điều phát sinh ở khoa cử Đại Thiện, đi với công chúa U Nguyệt chờ ngươi ở Âm Sơn, thậm chí giúp công chúa U Nguyệt trở thành nữ hoàng, trợ giúp Khương Bính trở thành hoàng đế Dạ Xoa. Tất cả, chi tiết tất cả ngươi có thể hỏi ta!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Viên Diệu La Hán, đây là thứ gì? Giả mạo đồ đệ của ta? La Hán Điện của ngươi bây giờ cũng đi gạt người rồi à?

Biểu cảm Vương Khả kỳ quái.

- Vương Khả, ngươi, ngươi đang làm cái gì thế?

Cung Vi trợn mắt nói.

- Giả, Tây Môn Tĩnh này là giả! Viên Diệu La Hán, ngươi giấu đệ tử của ta đi đâu rồi?

Vương Khả trừng mắt kêu lên.

- Vương Khả, hắn là Tây Môn Tĩnh!

Viên Diệu La Hán trợn mắt nói.

- Cái rắm! Đồ đệ Tây Môn Tĩnh của ta là cái miệng quạ đen, nói cái gì thì cái ý sẽ đến. Vừa rồi hắn nói bảo tháp La Hán sẽ nổ.

Không thấy nó nổ đâu, chứng tỏ không phải miệng quạ đen, đây không phải học trò của ta, ngươi đang gạt ta!

Vương Khả trợn mắt nói.

Viên Diệu La Hán.

— 2] Một đám hòa thượng cũng trợn mắt nhìn Vương Khả. Ngươi đang cố tình gây sự sao?

Viên Diệu La Hán như muốn nổi giận, Tây Môn Tĩnh kia quay đầu nói.

- Thủ tọa, Vương Khả nói cũng không phải là sai, trước khi ta xuất gia đúng thật là miệng qua đen đủi!

Viên Diệu La Hán.

—24. Ì Ngươi còn phối hợp với tên Vương Khả thần kinh này làm gì?

- Ngươi xem, hắn cũng thừa nhận rồi, đây không phải Tây Môn Tĩnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận