Bất Diệt Thần Vương

Chương 2166: Không gian Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ

Trong nháy mắt, sức mạnh cuồn cuộn giống như sông nước hội tụ bay thẳng tới biển mây công đức ở Thiện Thần Đô, sau đó cùng với một tiếng rồng ngâm vang lên, biển mây công đức ngưng tụ tạo ra một con Kim Long khổng lồ, mang theo sức mạnh của dân chúng, hòa vào thân thể của Thiện Hoàng.

Bùm!

Ngay lập tức, quanh người Thiện Hoàng bộc phát ra một luồng khí cực, vừa vung tay lên, Thiện Thần Kiếm trong nháy mắt bay vào trong tay hắn, một luồng khí tức mạnh mẽ đến tột cùng bộc phát ra, khiến cho hai đại tiên nhân biến sắc.

Chết tiệt, bọn ta đang uy hiếp Vương Khả, ngươi kích động làm gì vậy?

- Thiện Hoàng, bọn ta không tìm ngươi!

Ma Nhị trừng mắt nói bằng vẻ phiền muộn.

- Ngươi muốn giết con dân của trẫm, thế mà bảo là không trêu chọc trẫm sao? Nếu như hôm nay đã tới đây, vậy thì đừng đi nữa, Ma Nhị, hãy nhận lấy cái chết đi, chém!

Thiện Hoàng hét lớn một tiếng.

ầm ầm bùm!

Ma Nhị ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, quan sát trận chiến giữa Thiện Hoàng cùng Ma Tam, hai mắt híp lại.

Trẫm nhìn ngươi rất ngứa mắt!

Bên trong Thiện Thần Đô tự động mở ra đại trận.

Ma Tam trong lúc gấp gáp lại bị một kiếm đánh tới, trừng mắt lên hét lớn.

Tuy rằng lúc này Thiện Hoàng rất hung mãnh, ngay cả Ma Tam cũng bị đánh cho lui về phía sau liên tục, nhưng, Ma Nhị không sợ, bởi vì Thiện Hoàng không thể kéo dài.

Âm!

- Thiện Hoàng? Cửu trọng Thành Tiên Cảnh? Điều động sức mạnh của một quốc gia? Sức mạnh này thật sự có thể đối kháng với Ma Tam rồi, tuy nhiên sức mạnh của ngươi là sức mạnh đi mượn, không bao lâu nữa sẽ tiêu hao cạn kiệt rồi, nếu đánh thêm một trận nữa? Đánh một lúc, thực lực của ngươi sẽ giảm xuống, hừ, như vậy mà cũng dám hỗn láo với bọn ta ư?

- Không phải ngươi chém Ma Nhị sao? Sao đột nhiên kiếm của ngươi lại chuyển hướng chém về phía ta như vậy chứ?

Thiện Thần Kiếm phóng ra, trong nháy mắt một tia Kim Quang xuyên qua bầu trời, chém mạnh một kiếm lên người Ma Tam.

Trong nháy mắt, trận đại chiến giữa Thiện Hoàng và Ma Tam nổi lên, lúc này, gió lốc kinh khủng xông thẳng lên trời. Hai người càng đánh càng lên cao. Cú va chạm khủng kiếp khiến cho toàn bộ Thiện Thần Đô bị chấn động mạnh mẽ.

- Vương Khả, ngươi không nghe thấy những lời ta nói hả? Nếu còn không đi ra, ta sẽ tàn sát toàn thành đấy, đến lúc đó, đừng hòng một người nào có thể sống sót, ngươi muốn trơ mắt nhìn dân chúng của Thiện Thân Đô chết vì ngươi sao?

Thiện Hoàng hô lên.

Ma Nhị hét lên đây hung dữ, tiếp tục uy hiếp Vương Khả.

Ma Nhị tỏ vẻ khinh thường nhìn về phía Thiện Hoàng.

Ma Nhị không tới giúp đỡ Thiện Hoàng, mà tiếp tục cúi đầu nhìn về phía Thiện Thần Đô.

^ Am! Ma Nhị bị một kiếm mạnh mẽ của Thiện Hoàng chém bay ngược trở lại, Tiên Kiếm vội vàng lấy ra từ trong tay cũng nổ tung vỡ vụn trong nháy mắt.

- Gì thế này?

Chuyện này thật là khó hiểu, một tiên nhân mà lại biến mất đi đâu rồi? Làm sao có thể như vậy được chứ? Ta vừa cúi đầu một lát, người đã biến đâu mất rồi? Ma Tam là tiên nhân đấy, là tiên nhân đấy!

Tiếng gào thét của Thiện Hoàng truyền đến.

Ma Nhị lại tiếp tục lấy ra một thanh trường kiếm, nghênh đón công kích dày đặc của Thiện Hoàng.

- Ma Nhị, đồ thần kinh nhà ngươi, ngươi không nghe thấy những lời trẫm vừa nói hay sao hả? Toàn bộ Thiện Thần Đô này đều là địa bàn của trẫm, ngươi uy hiếp Vương Khả làm gì thế hả? Ngươi thật sự không để trẫm vào mắt đúng không?

Không, không!

Lẽ nào Chính Đạo thật sự có thể tùy ý chém giết Thiên Ma sao?

- Ngươi giết Ma Tam rồi ư? Không, không, làm sao có thể chứ?

Ma Nhị vốn đang khinh thường, nhưng, đột nhiên một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt chém lên đỉnh đầu hắn.

- Đợi ta chém ngươi xong, ngươi sẽ biết!

Thiện Hoàng dữ tợn nói.

^ Am! Ngay ập tức, một kiếm tiếp theo chém bay Ma Nhị ra ngoài.

Mặt Ma Nhị biến sắc.

Ma Nhị hoảng sợ hét lên.

- Ma Tam đâu rồi?

Ma Nhị nhìn về phía Thiện Hoàng cách đó không xa với về không thể tin nổi, không phải vừa rồi ngươi đang giao chiến với Ma Tam ở trên không trung sao? Ma Tam đâu rồi? Người đi đâu rồi? Sao lại chỉ có một mình ngươi đi xuống vậy?

Ma Nhị gào thét đầy hoảng sợ.

Lúc này, Ma Nhị thật sự rất sợ hãi, Ma Tam cứ chết một cách lặng lẽ như vậy rồi ư? Ta còn chưa nhìn thấy chuyện gì xảy ra, vậy mà đã chết rồi?

Bây giờ, Ma Nhị cảm thấy tê tái cả da đầu, quay đầu muốn bỏ chạy.

- Thiện Thần Đô là nơi ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Ở lại đây cho trẫm!

Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

Bùm!

Lại là một kiếm, trong nháy mắt đánh cho Ma Nhị bay thẳng lên trời.

- Không thể nào, không thể nào, lực lượng của ngươi tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng Ma Tam không thể nào bị giết trong tích tắc như vậy được, sao ngươi có thể làm được chứ, không thể nào!

Ma Nhị sợ hãi kêu gào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận