Bất Diệt Thần Vương

Chương 1258: Đệ nhất bài thi thứ hai

Trên khán đài.

- Trương Chính Đạo, tình huống gì vậy? Hình như ta nghe thấy tên Vương Khả? Chẳng lẽ các quan văn cố ý chế nhạo Vương Khả?

Mộ Dung Lão Cẩu dụi dụi con mắt khó hiểu nói, hiển nhiên vừa rồi không có nghe rõ.

Giờ phút này, Trương Chính Đạo cũng trực tiếp cắn đứt bánh hấp trong tay.

- Đệ nhất? Vương Khả lại là đệ nhất? Con mẹ nó, là giả sao?

Trương Chính Đạo sợ hãi kêu lên.

- Bốp bốp!

- Á, Trương Chính Đạo, ngươi đánh tay ta làm gì?

Trương Chính Đạo trợn mắt kêu lên.

Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.

Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.

- Ngươi dám phun ta? Ngươi tự tìm cái chết, còn đệ nhất? Ta là người đệ nhất giết chết ngươi! Đệ nhất, đệ nhất?..., ngươi nói ai đệ nhất?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

Đột nhiên Mộ Dung Lão Cẩu giật mình, Vương Khả đệ nhất? Con mẹ nó ta đang nằm mơ à?

Mộ Dung Lão Cẩu bị đánh lập tức tỉnh lại.

- Vương Khả khảo thí, Vương Khả lại đệ nhất, con mẹ nó chuyện này thật kỳ quái, bên kia đang nháo kia kìa!

- Để ta đánh ngươi thử xem, có thể không đau sao?

- Đau không?

Sau khi kích động, cả ngụm bánh hấp phun lên mặt Mộ Dung Lão Cầu.

- Tại sao lại là Vương Khả? Tại sao có thể là Vương Khả? Không phải là Tây Môn Tĩnh sao?

- Đệ nhất, Vương Khả lại giành được đệ nhất!

Giải Binh Giáp là người thứ nhất nhảy ra sợ hãi kêu lên.

Trương Chính Đạo chỉ nơi xa kêu lên.

Chỉ thấy, một đám giám khảo trên đài giám khảo rối loạn lên.

Một đám giám khảo chất vấn nhìn bài thi kia.

- Nhưng, làm sao Vương Khả có thể biết rõ sự tình Âm Sơn Chi Chiến? Hơn nữa, các loại số liệu bên trong quân đội đều viết chính xác như thế?

Mộ Dung Lão Cấu tức giận nói.

- Đúng vậy, bút tích này và bút tích của Vương Khả không giống nhau, có phải nhầm rồi hay không?

- Mẹ nó, không muốn sống à? Ai dám đạp ta?

Bài văn này, rõ ràng là bản thân sắp xếp cho Tây Môn Tĩnh, tại sao lại trở thành tên Vương Khả?

- Đánh đám các ngươi còn nhẹ đấy, mau dậy làm việc, mẹ nó, một đám người bắt nạt đến trên đầu Chiến Thần Điện chúng ta, còn ở đằng kia ngủ? Sao các ngươi không ngủ chết đi?

Đám lão binh tức giận quát.

- Tự tìm cái chết!

- Không có, phía trên chính là tên củav, còn có số hiệu sĩ tử thư nữa!

- Oanh, oanh, oanh... !

Mộ Dung Lão Cẩu lập tức liên hoàn đá, đạp tất cả lão binh đang ngủ ra ngoài.

- ÁI - Ai đạp ta?

- Điều đó không có khả năng, có phải Vương Khả gian lận hay không?

- Mẹ kiếp, lại tới vu khống Vương Khả?

Lúc đầu Mộ Dung Lão Cẩu không có bao nhiêu hy vọng với Vương Khả, nhưng bây giờ, Vương Khả lại vượt ra ngoài dự liệu, thế mà giành được đệ nhất? Chuyện này vẫn còn được? Quan trọng hơn là, đám giám khảo kia lại nói Vương Khả ăn gian.

Mà các quan chấm thi nghi vấn, lập tức bị Mộ Dung Lão Cẩu nghe được.

Mộ Dung Lão Cẩu quát mắng.

- Làm sao? Ai bắt nạt chúng ta?

Đám lão binh trợn mắt hỏi.

- Vương Khả lại thi được đệ nhất, hiện tại đám quan văn này muốn trả đũa Vương Khả, muốn vu khống hắn gian lận!

Mộ Dung Lão Cầu trợn mắt trả lời.

- Đệ nhất?

Đám lão binh hơi sửng sốt, rồi đột nhiên giật mình.

- Các ngươi nhìn đi, bài thi của Vương Khả còn trong tay bọn hắn đây này, bọn họ muốn tìm xương cốt bên trong trứng gà, muốn vu khống Vương Khả! Đầu tiên bọn họ đã đồng ý, hiện tại bởi vì là Vương Khả, liền không thừa nhận, đây có phải là bắt nạt đến trên đầu chúng ta hay không?

Mộ Dung Lão Cầu tức giận nói.

- Cái gì?

Một tiếng gọi ầm 1 từ trong đám thí sinh truyền đến.

- Vương Khả, hắn gian lận! Giám khảo, ta muốn tố giác, Vương Khả hắn gian lận!

Giải Binh Giáp xoa mồ hôi lạnh trên trán, khống chế biểu cảm của bản thân, nhưng có người lại không khống chế được.

Không được, ta phải khống chế tâm tình của mình, quyết không thể để người khác biết, bằng không, gian lận khoa cử, coi như ta là Binh Bộ Thượng Thư cũng bị xui xẻo!

Mới đầu Binh Bộ Thượng Thư Giải Binh Giáp còn kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã kịp phản ứng! Nhất định là có phân đoạn nào đó bị sai lầm. Lúc đầu bản thân đã tính toán rất kỹ, làm sao có thể sai lầm?

Cả đêm qua, Tây Môn Tĩnh không ngừng chửi mắng Giải Binh Giáp ở trong lòng, trách hắn nói giúp mình lại không giúp, đến giờ khắc này, Tây Môn Tĩnh mới đột nhiên nhớ tới một chuyện.

- Số chỗ ngồi, số chỗ ngồi?

Tây Môn Tĩnh nhìn về phía số chỗ ngồi của mình.

Số chỗ ngồi của Tây Môn Tĩnh là sáu bảy tám.

- Ta nhớ ra rồi, trước đó ta không có tính sai, trước khi đánh nhau với Vương Khả, số chỗ ngồi của ta là tám bảy sáu, sau khi đánh nhau xong, số chỗ ngồi nhặt lên từ dưới đất biến thành sáu bảy tám, ta còn tưởng rằng ta nhớ sai, ta không nhớ sai? Chỗ ngồi của Vương Khả là tám bảy sáu? Ta đánh nhau với Vương Khả, chúng ta cầm nhầm chỗ ngồi của nhau sao?

Đột nhiên sắc mặt Tây Môn Tĩnh trở nên cứng đờ.

Cứ như vậy mọi chuyện hoàn toàn có thể giải thích, Giải Binh Giáp giúp mình ăn gian, hơn nữa còn là bài thi giành vị trí thứ nhất, còn dùng bút tích của bản thân, kết quả bởi vì cầm nhầm chỗ ngồi của Vương Khả, cho nên, cho nên toàn bộ tiện nghi Vương Khả?

- Cái này, cái này, con mẹ nó, đó là vị trí đệ nhất của ta! Ta!

Đột nhiên Tây Môn Tĩnh nổi điên lên.

Tây Môn Tĩnh biến sắc.

- Bài thi đứng đầu là bút tích của ta? Bút tích của ta? Làm sao lại?

Ổ trong đó kinh ngạc nhất chính là Tây Môn Tĩnh.

Giờ phút này các thí sinh cũng nhìn chằm chằm vào giám khảo, nhất thời từng người lộ ra vẻ nghi hoặc nhìn về phía Vương Khả.

Đám lão binh lập tức nhảy dựng lên. Thậm chí vội vã xông đến chỗ đài giám khảo.

- Mẹ nó, đây là việc làm của người sao?

Tất cả mọi người nhìn về phía Tây Môn Tĩnh trong đám thí sinh.

Hiện tại Tây Môn Tĩnh đã đỏ mắt, đó vốn là bài thi của bản thân, bởi vì đánh nhau với Vương Khả, kết quả cầm nhầm số chỗ ngồi, cuối cùng tiện nghi cho Vương Khả? Chuyện này làm sao có thể được?

Nếu như đổi thành một người khác, có lẽ Tây Môn Tĩnh còn có thể khống chế cảm xúc, nhưng đó lại là kẻ thù Vương Khả của mình, hắn nhặt tiện nghi của mình, trở thành đệ nhất? Chuyện này làm sao chịu được? Trong chớp nhoáng này Tây Môn Tĩnh lập tức bùng nổi -
Bạn cần đăng nhập để bình luận