Bất Diệt Thần Vương

Chương 2183: Ngươi không phải đối thủ của ta

- Khẳng định, Vương Khả khó đối phó, không tin lão gia cứ xem!

Ma Nhất nói.

- Một mình ngươi lẩm bẩm gì thế?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Vào lúc Vương Khả kinh ngạc, Ma Nhất đột nhiên động thủ, lấy tay đánh ra một đạo thất thải quang mang vào Vương Khả.

- Cái gì?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

- Oanh... !

Đây chính là Vương Khả tâm cơ thâm trầm mà ngươi nói, muốn đối phó hắn không dễ dàng? Mẹ nó, ngươi đi qua một tát đánh bay, cái này gọi là không dễ dàng? Ngươi đang trào phúng ta sao?

Vương Khả mấy năm này cũng nhịn gần chết, không thấy được Long Ngọc, U Nguyệt, Lý nhi, ngay cả phong thư cũng không có, chỉ có thể lo lắng suông, hiện tại lâu lắm mới có thư, Vương Khả có thể không kích động? Đến nỗi người tới có nguy hiểm hay không, Vương Khả sẽ sợ sao? Trước đây tiên nhân tự bạo còn không giết được mình, mình có gì phải sợ?

- Ma Nhất? Ngươi đang đùa ta sao?

Tại sao, tại sao Vương Kê lại khác với thông tin tình báo? Ta ở Nặc Châu mấy năm cũng không dám tới giao thủ với Vương Khả, kết quả lại bị một tát đánh chết? Tại sao?

Vô số nhân viên công ty Thần Vương kinh hô đánh tới.

Trên đường bay ngược về phía sau, Vương Khả đã hiểu, người áo đen kia chắc chắn không phải tới đưa thư, bởi vì, Long Ngọc, U Nguyệt, Lý nhi làm sao đành lòng đánh ta chứ?

- AI Tiếng kêu to rất lớn, văn phòng Vương Khả vỡ nát, Vương Khả bị một chưởng đánh bay ngược về sau, bay lên bầu trời.

CứLà lấy, Vương Khả không kịp chờ đợi nhìn thấy hắc bào nhân, thế nhưng mà, ngươi không phải tới đưa thư sao? Bỗng nhiên ra tay là có ý gì? Hơn nữa tốc độ nhanh như vậy, ta làm sao ngăn cản?

Ma Nhất mờ mịt nhìn bàn tay của mình, kết thúc?

- Lão bản!

- Lão gia, nhất định có vấn đề, ngươi nghe ta giảng giải! Ma Nhất khuôn mặt lo lắng nói.

Lúc bay về phía sau, trên thân Vương Khả xuất hiện một cỗ khí lưu.

Đại Ma Vương lạnh như băng quát.

Vương Khả nhìn hai tay mình, ta, ta lại đột phá?

Một tiếng nổ lớn vang lên, Vương Khả bị Ma Nhất đánh bay ra ngoài.

- Oanh!

Vương Khả gào to.

Một đám nhân viên công ty Thần Vương đuổi theo.

Nam Thần Châu Đại Ma Vương híp mắt một cái.

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Ma Nhất trợn mắt nói.

- Thành Tiên cảnh đệ nhị trọng? Ta đã là Thành Tiên cảnh đệ nhị trọng ? Ủy lực một chưởng vừa rồi là tiên nhân?

- Đã ngươi...

Vương Khả quát.

- Ta đương nhiên không có việc gì, có bản lĩnh lại đến đây!

- Lão bản!

- Ngươi là ai? Mẹ nó bệnh tâm thần hay sao, giả mạo kẻ đưa thư phu nhân của ta là sao? Có tin ta gọi người đánh chết ngươi hay không?

Vương Khả trợn mắt quát.

- Vương Khả, ngươi lại không có việc gì?

- Ta không sao!

-A?

Nơi xa, Ma Nhất không ngừng bẩm báo với Đại Ma Vương, nói mình cũng không biết Vương Khả dễ đối phó như vậy, ta cũng không nghĩ đến, vào thời khắc này, Vương Khả đã bay lên.

Nói xong, Vương Khả dậm chân bay lên không trung.

Ma Nhất đạp mạnh bước muốn tiến lên.

Vào thời khắc này, đột nhiên một thanh trường kiếm xuất hiện sau lưng Ma Nhất.

- Cái gì?

Long tơ trên người Ma Nhất dựng đứng cả lên, lập tức đánh ra một chưởng.

- Oanh!

Một tiếng nổ vang thật lớn, hư không rung động, Ma Nhất bị một kiếm chém lùi lại, đồng thời áo bào đen nát vụn, lộ ra diện mạo vốn có, nhưng, cũng thấy rõ người tới.

- Thiện Hoàng?

Đôi mắt Ma Nhất mở to.

- Thiên Ma? Ngươi là... Giống như một ngàn năm trước đã lộ mặt qua, giống như là...

- AI Ma Nhất cầm Nguyệt Thần Loan Đao còn chưa chạm vào Thiện Thần kiếm lại bị Long Đế đứng bên cạnh ra tay, một chưởng đánh bay ngược về sau, nổ nát một ngọn núi lớn, Ma Nhất ngã vào trong đống đá vụn.

- Oanh!

Ma Nhất cầm một thanh trường đao trong tay, đón lấy Thiện Thần kiếm.

Khi đang nói chuyện, trong tay Thiện Hoàng xuất hiện Thiện Thần kiếm, xuát ra một kiếm, trong nháy mắt một vệt kim quang xông thẳng về phía Ma Nhất.

Thiện Hoàng trợn mắt nói.

- Phải không? Vậy ngươi cứ thử xem, Long Đế, ngươi đừng động thủ, nhìn chằm chằm chung quanh thay ta! Ta tới chém hắn!

Nam Thần Châu, Đại Ma Vương híp mắt nhìn:

- Một ngàn năm trước, Long Đế cho ta mượn Nguyệt Thần Cầu?

Về sau vứt bỏ? Bị ta phái người tàn sát Long tộc, hắn vậy mà không chết?

- Hoàng thượng, hắn là Thiên Ma? Đừng nói nhảm với hắn, cùng nhau động thủ, xử lý hắn!

Vương Khả đứng ở xa la lớn.

Thiện Hoàng lạnh lùng nhìn về phía Ma Nhất:

- Lúc này, ngươi còn dám đến Trung Thần Châu ta, tới Thiện Thần Đô, xem ra, ngươi thật sự cho rằng trẫm dễ bị làm nhục!

- Thành Tiên cảnh đệ cửu trọng, ngươi không phải đối thủ của ta!

Ma Nhất lạnh lùng nói.

Ma Nhất cả kinh kêu lên.

- Long Đế?

Ma Nhất nhìn sang, lại nhìn thấy nam tử mặc long bào màu vàng, dậm chân đứng trên không.

Lại có tiếng nói vang lên.

- Hắn là Ma Nhất!

Thiện Hoàng nhíu mày nhìn về phía Ma Nhất.

Chuôi Nguyệt Thần Loan Đao chợt rời khỏi tay, bị Thiện Hoàng cầm lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận