Bất Diệt Thần Vương

Chương 1372: Cho ta mặt mũi

- Quỷ Thần Kiếm này là Hổ Hoàng thiếu ngươi, chứ đâu phải chúng thiếu ngươi. Ngươi tìm lộn người rồi đấy! Giống như Hổ Hoàng mượn tiền của ngươi, ngươi lại không đi tìm Hổ Hoàng đòi nợ, lại tới tìm chúng ta làm chỉ? Chúng ta cũng không có nợ nần gì ngươi!

Hoàng Thiên Phong lạnh lùng nói:

- Vương Khả, ngươi đừng có chơi chữ với ta, thanh kiếm này ngay từ đầu đã thuộc về ta rồi!

Vương Khả trừng mắt:

- Ngay từ đầu gì cơ? Nếu như ngươi nói ngay từ đầu, vậy thì phải càng phải tính tại lúc vừa mới bắt đầu, thanh Quỷ Thần Kiếm này ngươi lấy được ở chỗ nào? Lúc vừa mới bắt đầu nó là của Đại Thiện Hoàng Triều ta đấy, có liên quan gì tới ngươi đâu?

Hoàng Thiên Phong dữ tợn nói:

- Ha ha, Vương Khả, cho dù các ngươi không cho, ta cũng muốn đoạt lấy!

Vương Khả trợn mắt:

Bùm!

Hoàng Thiên Phong lập tức bị lực lượng khổng lồ này trùng kích, đánh thân mình hắn ta lui ra, đụng sập một ngọn núi, bụi đất bay cuồn cuộn đây trời.

Trình Bạch Xuyên hét to một tiếng:

- Phụt!

- Ngươi cho rằng bọn họ có thể ngăn được ta sao? Có bản lĩnh cứ tới!

- Cái gì? Đừng để cho hắn ta chạy, chém từ phía sau hắn!

- Nếu như ngươi dám đoạt, ta chắc chắn sẽ không để yên cho ngươi chạy trốn!

Vương Khả bảo hộ U Nguyệt ở sau lưng, hắn cũng đang nghi ngờ khó tin, Hoàng Thiên Phong này, đợi đến lúc nào mới chịu chạy đi đây!

Trong lúc nói chuyện, Hoàng Thiên Phong đã lao thẳng tới chỗ U Nguyệt công chúa.

Hoàng Thiên Phong đen mặt nhìn Vương Khả:

Đao cương khổng lồ ầm ầm chém vào trên người Hoàng Thiên Phong.

Một đạo đao cương khổng lồ gần trăm trượng đuổi theo sau lưng Hoàng Thiên Phong.

- Chém!

Vương Khả lại biến sắc, cái tên Hoàng Thiên Phong này... mẹ nó!

Hoàng Thiên Phong thổ huyết, một lần nữa bay thẳng tới. Trình Bạch Xuyên trợn mắt hét lên:

- Rống!

Vương Khả giật mình:

- Ma Thần, không!

- Bắt giặc trước bắt vua, nhanh, mau bắt Tam Thái Tử và U Nguyệt công chúa lại, để cho bọn họ ném chuột sợ vỡ bình, mau lên!

Vậy thì tuyệt đối đừng có làm hắn và U Nguyệt bị thương đấy nhé!

- Bắn tên!

Hắn ta có bệnh thần kinh à? Vừa rồi Hổ Hoàng thừa cơ chạy mất, hắn ta cũng nhân cơ hội chạy đi chứ, sao hắn ta còn chưa chịu chạy, chẳng lẽ muốn liều chết ở lại đoạt Quỷ Thần Kiếm hay sao?

Một lượng lớn mưa tên từ trong sương mù phóng tới, nhưng vẫn chậm một bước, Giải Binh Giáp cách U Nguyệt công chúa quá gần. Mắt thấy bọn chúng sắp sửa tóm được U Nguyệt công chúa...

- Bùm!

Hắn ta cũng không ngờ đại quân do hắn ta dẫn tới lại bị tà ma trà trộn lẫn vào. Vào thời khắc mấu chốt này, suýt chút nữa đã làm cho hắn ta thất bại chỉ trong gang tấc.

Ngay lúc Vương Khả đang khẩn trương nhìn đạo đao cương trăm trượng kia chém tới Hoàng Thiên Phong, cách đó không xa truyền tới một tiếng hét. Tiếng hét kia cực kỳ thê thảm:

Trong nháy mắt, một đám tà ma liều mạng hứng chịu thương tích, phóng về phía Tam Thái Tử và U Nguyệt công chúa.

Bởi vì Giải Binh Giáp cách Vương Khả và U Nguyệt công chúa đặc biệt gần, mắt thấy đám người kia đã sắp sửa lao tới.

Trình Bạch Xuyên giật mình, hốt hoảng hét lên:

Vương Khả nghiêng đầu, nhìn thấy đám gia đỉnh của Hoàng Thiên Phong không biết đã trà trộn vào đây từ lúc nào. Bọn họ muốn đi ngăn cản, thế nhưng lại không thể ngăn cản được, trơ mắt nhìn một đao kia chém về phía Hoàng Thiên Phong.

Giải Binh Giáp hét lớn một tiếng:

Tiếp theo lại nhìn thấy đám gia đỉnh kia thả ra các loại tà mà của Giải Binh Giáp, mà Giải Binh Giáp trong nháy mắt thoát khốn kia cũng không có lo lắng cho Hoàng Thiên Phong.

- Sao đám gia đỉnh thuộc hạ của Hoàng Thiên Phong lại ở chỗ này? Không hay rồi, bọn họ trà trộn vào Hắc Giáp Quân, vậy thì đám Giải Binh Giáp vừa rồi đi chặn đường cướp bóc kia là giả à?

Cả đám lao tới tấn công làm cho Vương Khả biến sắc. Hắn buồn bực chửi ầm lên:

- Giải Binh Giáp, mẹ kiếp ngươi!

Trong lúc mắng chửi, việc duy nhất Vương Khả có thể làm là ném U Nguyệt công chúa bay ra ngoài.

Vương Khả buồn bực quát lên:

- Lão Trình, bảo vệ U Nguyệt.

- Bùm!

U Nguyệt công chúa vốn không còn chút hơi sức nháy mắt bị ném ra ngoài.

Ú Nguyệt công chúa bay giữa không trung, giật mình hét lớn:

- Vương Khả!

Những tà ma vừa mới trốn ra được kia một lần nữa bị lượng lớn mưa tên xỏ xuyên qua thân thể.

Tất cả những thứ này chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt, quá nhanh, nhanh đến mức rất nhiều người đều không kịp có phản ứng.

Trình Bạch Xuyên phất tay áo lên, dùng sức gió đỡ lấy U Nguyệt công chúa bị ném qua.

- Bốp!

- Vương Khả!

U Nguyệt công chúa kinh ngạc thốt lên:

Mà giờ phút này, Hoàng Thiên Phong cũng bị đao cương trăm trượng chém trúng. Một đám gia đỉnh hoảng sợ hét lên:

- Ma Thần!

- Ẩm!

Lực lượng trùng kích khổng lồ làm cho Hoàng Thiên Phong nháy mắt mở miệng hộc máu, sau lưng bị đao chém ra một cái lỗ lớn.

Hoàng Thiên Phong liều chết cũng phải cướp đoạt Quỷ Thần Kiếm, giờ phút này hắn ta ngay cả mạng cũng muốn từ bỏ, nhào về phía Vương Khả. Hoàng Thiên Phong vốn định cướp Quỷ Thần Kiếm từ tay U Nguyệt công chúa, ai ngờ Vương Khả lại ném U Nguyệt công chúa ra ngoài.

Vậy nên, Vương Khả lập tức đứng mũi chịu sào, nhận hết công kích từ Giải Binh Giáp và Hoàng Thiên Phong.

- AI - AI Vương Khả và Giải Binh Giáp đôi bên hét thảm một tiếng, cùng với Hoàng Thiên Phong đều bị bắn ngược ra ngoài, đánh vào một ngọn núi lớn ở đằng xa.

- Bùm!

Một tiếng động thật lớn vang lên, đỉnh núi kia ngay lập tức bị đụng sập.

Hai mũi tên cắm vào trên người Giải Binh Giáp.

- Bùm!

- Bùm!

Giải Binh Giáp bắt không được U Nguyệt công chúa, đành gian nan bắt Vương Khả lại.

- Vương Khả, ngươi đáng chết!

Giải Binh Giáp gầm lên giận dữ:

Những tà này vừa vặn thu hút sự chú ý của mưa tên bốn phía, mấy tên gia đinh lại thừa dịp nhào tới chỗ ngọn núi mà Hoàng Thiên Phong đụng sập kia.

Một đám gia đỉnh ào ào xông tới:

- Ma Thần!

Trình Bạch Xuyên giật mình hét lên:

- Nhanh, nhanh bao vây chỗ đó lại, một tên cũng không cho phép chạy thoát!

Không biết là tên gia đinh nào hét lên một tiếng:

- Lấy toàn bộ pháp bảo ra tự bạo! Mở đường cho Ma Thần!

- Bùm!

Một tiếng nổ mạnh ngập trời từ bên kia vang lên, bọn họ vừa nhìn sang lập tức nhìn thấy chỗ ngọn núi mới bị Hoàng Thiên Phong đụng sập kia lại một lần nữa nổ tung, toàn bộ sườn núi nổ hết, bạo tạc kinh khủng, khiến cho trận hình quân hội cũng bị chấn động một hồi, các tướng sĩ ở gần bị ảnh hưởng của vụ nổ tác động bay mất một đám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận