Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 59

“Ai?” “Ai ở đó?” “Đi ra, đừng dọa người a.” Nửa đêm thế này, người dọa người, không được hù chết người.
Nhân viên công tác thoáng nhìn thấy một bóng dáng màu đỏ lướt qua bên cạnh, tay hắn cầm di động nhanh chóng lia qua, kết quả chỉ soi trúng một cây cột, hắn dụi dụi mắt, “Nhìn nhầm rồi.” Kết quả vừa quay người lại, một người phụ nữ tóc tai bù xù treo lơ lửng xuất hiện trong tầm mắt hắn, khuôn mặt máu tươi đầm đìa kia còn nhếch miệng cười với hắn, âm trầm nói: “Trả - mạng - cho - ta.” Nhân viên công tác sợ đến mức đánh rơi cả dụng cụ trong tay xuống chân, vội vàng xoay người bỏ chạy, ngã dúi dụi, “A a a a a, có quỷ.”
Tổ tiết mục lúc này vẫn ngồi tại chỗ tán gẫu, đột nhiên một người cất tiếng thở dài, “Các ngươi nghe này, ta hình như nghe thấy tiếng của Tiểu Thẩm.” “Hình như đang kêu, hắn kêu cái gì vậy, không phải là gặp quỷ rồi chứ?” “Nói bậy bạ gì đó, trên thế giới này làm gì có quỷ, trong lòng ngươi có quỷ thì có.” “Vậy sao, nhưng mà lúc trước khi thuê tòa pháo đài này, ta nghe nói người chủ đời trước của pháo đài đã chết ở đây đó.” Không biết có phải là ảo giác của bọn họ không, lời này vừa dứt, nhiệt độ xung quanh đột nhiên lạnh đi.
Đạo diễn đã ngồi trước màn hình hơn hai tiếng đồng hồ, lúc này đột nhiên muốn đi vệ sinh, “Bớt nói nhảm đi, lỡ như người ta đang chờ bán tòa lâu đài này, lời của ngươi không phải là cản đường tài lộc của người ta sao.” Cuối cùng, hắn đột nhiên lại hỏi một câu, “Này, ta đi giải quyết nỗi buồn, các ngươi có đi không?” Kết quả là không có ai muốn đi cả.
Đạo diễn đành phải tự mình cầm đèn pin đi tìm nhà vệ sinh. Không thể không nói biệt thự này thật sự rất lớn, nhà vệ sinh ở tận đầu kia, phải đi qua một hành lang dài, cửa sổ sát đất trên hành lang có thể phản chiếu bóng người.
Đạo diễn vốn đang huýt sáo, rảo bước nhanh về phía trước, kết quả lơ đãng liếc về phía cửa sổ sát đất kia, liền thấy một bóng người màu trắng ở phía sau hắn, lặng yên không một tiếng động, không biết đã đi theo hắn từ lúc nào.
Hắn đi về phía trước, bóng người màu trắng sau lưng cũng chuyển động.
Hắn dừng lại, bóng trắng sau lưng cũng dừng theo, hắn không nhịn được nhìn xuống gót chân của bóng trắng, quả thật không chạm đất.
Đạo diễn không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, thứ tà môn này vậy mà lại để hắn gặp phải.
Hắn nhấc chân lên, rón rén chuẩn bị đi về phía trước, không ngờ con quỷ sau lưng đột nhiên ngẩng đầu, hai cánh tay cứ thế từ phía sau vồ tới hắn.
Bị quỷ bắt được thì sẽ có kết cục gì, bộ não phong phú của hắn cho hắn biết, chẳng có kết quả tốt đẹp nào đâu.
“Mẹ kiếp, có quỷ ——” Đạo diễn dùng hết sức bình sinh chạy về phía trước, nhưng tiếng hét sau lưng nhắc nhở hắn, con quỷ phía sau chạy nhanh hơn hắn.
Thêm vào việc mấy năm nay hắn ngày nào cũng xã giao bên ngoài, ăn khuya, cả người béo lên một vòng lớn, chạy chưa được trăm mét đã thấy toàn thân xương cốt như muốn rã ra.
Đạo diễn không nhịn được quay đầu nhìn lại, một khuôn mặt máu me đầm đìa, hắn sợ đến hụt hơi, vội quay đầu lại.
Rầm —— Nhà vệ sinh hắn muốn tìm đã đến, đạo diễn vừa không chú ý, trực tiếp đâm sầm vào............
Lúc trời sáng rõ, các khách quý tập hợp lại, bàn tán sôi nổi về chuyện tối hôm qua, bọn họ cũng loáng thoáng nghe được chút động tĩnh, hình như là tiếng nhân viên công tác thì thầm.
Nhất là sau khi cúp điện, nhân viên công tác cũng không liên lạc được, cho nên bọn họ dứt khoát tự do hoạt động, kết quả —— Hề Thải Văn hạ giọng nói, “Hình như nghe nói nửa đêm có quỷ náo.” Chung Văn Bác nói, “Không biết là ai đã khóa trái phòng chúng ta lại. Dù sao cũng mất điện, chúng ta cứ thế ngủ thiếp đi mà không hay biết gì, mãi đến vừa nãy nghe người của đoàn làm phim tiết lộ mới biết.” Hàn Hạo Hạo và Tịch Thanh Thư chột dạ nhìn nhau một cái, rồi rất nhanh lại mất tự nhiên quay mặt đi chỗ khác.
Hề Thải Văn chẳng hề để tâm nói, “Ta và Giản Ca cũng bị khóa trong phòng.” Hàn Hạo Hạo vội vàng nói lảng sang chuyện khác, “Vậy tập này của chúng ta có phải phải quay lại không?” Tối hôm qua hắn và Tịch Thanh Thư quả thực vô cùng thê thảm, không cần nghĩ cũng biết, những cảnh quay đó mà chiếu lên thì sẽ tệ hại đến mức nào.
Giản Như Phàm nói, “Tạm thời thì không, vì hôm qua đạo diễn hình như không cẩn thận bị đập đầu, phải đến bệnh viện kiểm tra, tình hình cụ thể e là còn phải chờ thông báo.” Ân Thắng Lợi hỏi, “Có nghiêm trọng không? Đang yên đang lành sao lại đập đầu chứ.” Giản Như Phàm đáp, “Haiz, tối om như mực, đoán chừng là không nhìn thấy đường nên đâm sầm vào thôi.” Tịch Thanh Thư nghe bọn họ nói chuyện, một bên vội vàng dặm lại lớp trang điểm, đợi đến khi sửa soạn xong xuôi mới cuối cùng nhớ ra thiếu cái gì, “Hạ tỷ, các ngươi có thấy nàng ấy đâu không?” Du Dịch Tuyền đột nhiên ngẩng đầu lên, “Hình như là không thấy.” Hề Thải Văn chống cằm lắc đầu, “Từ đầu đến giờ không thấy nàng ấy đâu cả, nhưng mà...” nàng đột nhiên nhìn về phía Du Dịch Tuyền, “Các ngươi không phải cùng một tổ sao, chẳng lẽ tối hôm qua các ngươi không ở cùng phòng à?” Du Dịch Tuyền sắc mặt vẫn chưa tốt lắm, “Chúng ta...” Hàn Hạo Hạo gọi, “Hạ tỷ.” Đường Thư Hạ liền xuất hiện trong bộ váy dài màu đỏ ôm sát người, mái tóc xoã một nửa vắt trên một bên vai, chân đi đôi cao gót màu đen, trông đầy tinh thần phấn chấn đi từ trên lầu xuống.
Nàng nhìn đám khách quý với phản ứng khác nhau, hỏi, “Sao thế?” Hàn Hạo Hạo thầm nghĩ có thể nói là thật xinh đẹp không nhỉ? Hắn liếc nhìn những người khác, khẽ thu lại sự kinh diễm trong đáy mắt, “Hạ tỷ, ngươi đã đi đâu vậy?” Đường Thư Hạ tâm trạng tốt, đáp, “Tìm một nơi ngủ một giấc.” Những người khác: “A???”
Sự cố mất điện đột ngột đã làm gián đoạn lần quay này, tổ tiết mục thiếu mất đạo diễn và vài nhân viên chủ chốt, không thể không tạm dừng việc quay tập thứ hai, còn phải lần lượt đến chào hỏi, xin lỗi các khách quý.
Phía Trương Trạch Dương cũng nhận được thông báo, biết tổ tiết mục đêm qua đã xảy ra chút sự cố nhỏ. Đường Thư Hạ tỏ ra rất dễ nói chuyện, đồng thời thể hiện sự thông cảm, khiến người của tổ tiết mục vô cùng cảm động, suýt nữa thì kéo lấy các nàng nói thêm nửa tiếng đồng hồ nữa.
Trương Trạch Dương lại không nhịn được mà nhìn Đường Thư Hạ thêm mấy lần, hôm qua lúc đi quay tiết mục người còn trong trạng thái ủ rũ, kết quả chỉ qua một đêm, đã hồng hào rạng rỡ, chói mắt.
Chẳng lẽ chuyện tổ tiết mục tập thể gặp sự cố nhỏ này, còn có ẩn tình gì khác sao???
Đường Thư Hạ nhìn theo người của tổ tiết mục vừa rời đi, lập tức nằm ườn như cá muối trên ghế sau xe, lấy điện thoại di động ra lướt video, lướt hot search, nàng liếc mắt thấy tên mình vẫn còn treo trên hot search.
Bạn cần đăng nhập để bình luận