Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 355

Thuê nữ ma đầu số một tọa trấn sòng bạc, nhìn khắp thiên hạ hắn tuyệt đối là người đầu tiên trong lịch sử. Mấy người nhất thời không đoán được Đường Thư Hạ đang vui hay không vui, sợ đến mức ai nấy ôm đầu chạy ra ngoài. Đợi đến khi người cuối cùng sắp chạy ra khỏi góc tường, Đường Thư Hạ mới uể oải nói: "Trở về nói với lão bản của các ngươi, một tháng ba trăm lượng." Mấy người kia chuồn càng nhanh hơn. Hứa Du Cảnh nhanh chóng phát hiện Đường Thư Hạ bắt đầu đi sớm về trễ, dáng vẻ rất bận rộn. Cũng may khoảng thời gian này nàng cũng có nhiều việc bận, không có thời gian suy nghĩ về những chuyện và con người làm nhiễu loạn tâm thần kia. Nàng bận rộn làm phiên dịch cho những người bạn ngoại quốc đó, mua vào những món đồ rất thường gặp trong tay họ với giá thấp, tân trang lại một phen rồi bán đi với giá cao, từ đó kiếm lời chênh lệch giá. Cứ như vậy mấy ngày, nàng đã kiếm được năm mươi lượng bạc. Hôm nay, Đường Thư Hạ ôm một bọc đồ trở về. Hứa Du Cảnh nhìn thấy nàng, nói: “Chuẩn bị ăn cơm thôi.” Đường Thư Hạ liếc nhìn nàng một cái, trên bàn đã bày đầy món ăn phong phú. Bình thường hai người họ ăn cơm nhiều nhất cũng chỉ có ba món, hôm nay thế mà có tới tám chín món. Nàng có thể cảm nhận được Hứa Du Cảnh hôm nay dường như đặc biệt vui vẻ, bèn đưa bọc đồ cho Hứa Du Cảnh, hỏi: “Hôm nay có chuyện vui gì sao? Chuẩn bị nhiều món ăn như vậy.”
Hứa Du Cảnh có một cảm giác thành tựu khó tả, giống như còn phấn khích hơn cả lần đầu tiên nhận thưởng khi lên đài diễn thuyết lúc còn bé. Nàng nghĩ, có lẽ mình không cần tiếp tục tiêu tiền của người này nữa. Nhưng nàng nhìn bọc đồ trong tay, hỏi: “Thứ gì vậy, nặng thế.”
Đường Thư Hạ đáp: “Lão bản trả tiền lương cho ta, cho ngươi đó.”
Hứa Du Cảnh: "?" Gần đây nàng rất nhạy cảm với trọng lượng của bạc. Bọc này chắc chắn không chỉ có năm mươi lượng, giống như gấp ba năm lần ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận