Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 238

Cái này thì mẹ nó còn làm thế nào được nữa. Căn bản là không làm được a. Đường Thư Hạ không thèm quản đám thiếu niên bất lương kia, mà nắm lấy cằm dưới của Hứa Du Cảnh, hôn mạnh lên cái miệng không nói nên lời kia, “Hứa Du Cảnh, cho ngươi thêm một cơ hội, nói cho đàng hoàng.”
Môi Hứa Du Cảnh mềm mại, vì tầm mắt bị che khuất, các giác quan khác được phóng đại vô hạn, nụ hôn lướt qua này dường như cũng trở nên khác lạ, có chút ngọt ngào. Hứa Du Cảnh, “Ta cảm thấy không ——”
Còn chưa nói xong, môi nàng lại bị chặn lại, lần này Đường Thư Hạ dùng thêm chút sức, răng môi nhẹ nhàng nghiền ép phía trên, so với nụ hôn vừa rồi còn có thêm một tia hương vị hổn hển. Đường Thư Hạ khiến đôi môi vừa rồi đã mất đi màu sắc kia một lần nữa nhuốm lại sắc hồng, “Nghĩ kỹ rồi nói, Hứa Du Cảnh.”
Hứa Du Cảnh không nhịn được cười. Đường Thư Hạ khó chịu híp mắt, “Cười cười cười, ngươi chỉ biết cười.” Nói xong, nàng véo vào chỗ thịt mềm gây ngứa trên lưng người này, Hứa Du Cảnh cười đến thiếu chút nữa tắt thở, cuối cùng phải gắng sức cầu xin tha thứ, “Ta sai rồi, Đường Đường.”
Đường Thư Hạ ra hiệu bằng mắt cho đội trưởng bảo tiêu, người sau tâm lĩnh thần hội gửi một tin nhắn cho đồng đội phía sau, sau đó lái xe rời đi thật nhanh. Đám thiếu niên đi xe máy kia sốt ruột, từng người bò dậy từ dưới đất chuẩn bị đuổi theo. Ở cái thôn trang nhỏ vắng vẻ này, người trên chiếc xe này chắc chắn không quen thuộc nơi đây, chỉ cần bọn hắn ép người vào một con hẻm nhỏ nào đó, tuyệt đối có thể ép người trên xe xuống. Ý nghĩ rất hay. Kết quả, lúc bọn hắn khó khăn lắm mới dựng được xe máy và người dậy, từng đứa hùng hùng hổ hổ, thì lại có một chiếc xe khác tới. Ban đầu bọn hắn còn tưởng là người qua đường, ai ngờ chiếc xe kia lại dừng ở chỗ cách bọn họ không xa, bật đèn pha chiếu thẳng vào bọn hắn. Đám thiếu niên đội xe máy, “???”
Cửa sổ xe hạ xuống, một người đàn ông nhìn về phía bọn họ, bắt đầu 'bỏ đá xuống giếng', “Các ngươi nhát gan thật đấy, mấy chục người lái xe máy mà lại không đối phó nổi một người, ta thấy hay là đừng lăn lộn nữa, về nhà tìm mẹ bú sữa đi.”
Một đám thiếu niên đi xe máy vừa nhiệt huyết lại mắc bệnh 'chuunibyou', trong đầu toàn là muốn xông pha tạo dựng sự nghiệp sao có thể chịu được sự kích thích như vậy. Lời nói của người này tính sát thương không lớn, nhưng tính sỉ nhục lại cực mạnh. Thiếu niên đi xe máy dẫn đầu nổi giận, lập tức hô hào đám tiểu đệ nhảy lên xe, ngược lại lao nhanh về phía chiếc xe này, gậy sắt vung vẩy như thật. Hắn nhất định phải đập nát răng cửa của người này như đập vỡ kính xe, để hắn không thể nói được lời nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận