Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 340

Nàng cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía sau. Có lẽ là thấy nàng quay đầu rất khó khăn, Đường Thư Hạ tiến về phía trước một bước. Đồng tử Hứa Tiếu Nghiên mở to, “Ngô ngô ngô.” Đường Thư Hạ hướng về phía nàng nở một nụ cười, “Đúng vậy, là ta.”
Chương 94: Phiên ngoại hai
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ. Đường Thư Hạ nhìn xà ngang bằng gỗ mục trên đỉnh đầu, còn có một cái lỗ lớn méo mó, dưới thân là mặt đất băng lãnh cứng rắn, nàng sờ một cái, còn chạm phải một bó cỏ khô ẩm ướt, cộm người. Nàng cảm giác mình như bị người ta đánh lén một gậy, toàn thân đau nhức, đau đớn nhất lại là trong lòng nàng. Ngoài phòng chim hót ve kêu ồn ào, nàng thậm chí ngửi thấy mùi hương cỏ cây, cùng với mùi dược thảo mà nàng ghét nhất. Đường Thư Hạ vốn đang buồn ngủ lơ mơ, sau khi nhìn thấy những thứ này liền lập tức tỉnh táo. Thế giới này còn có nhà lá rách nát như vậy sao??? Khoan đã, nàng không phải đã hẹn Hứa Du Cảnh đi bể bơi bơi lội sao!? Tại sao lại ở chỗ này, lão bà của nàng đâu mất rồi? “Hứa Du Cảnh.”
“Nếu ngươi muốn chết nhanh một chút, thì cứ cử động mạnh vào, đến lúc đó ta sẽ đào cho ngươi một cái hố ở bên cạnh, chôn ngay tại chỗ, mộ bia cũng sẽ không khắc cho ngươi, ngươi cứ ở đây làm một cô hồn dã quỷ đi.”
Tim nhói lên một trận, Đường Thư Hạ lại nặng nề nằm vật xuống, vô thần nhìn căn nhà lá thủng một lỗ này. Một nam tử áo trắng thảnh thơi ngồi một bên, bắt đầu cầm thuốc vừa hái được để phân loại. Nửa ngày không nghe thấy tiếng của Đường Thư Hạ, hắn không nhịn được ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy vị giáo chủ đại nhân hung danh hiển hách của bọn họ đang mang bộ dáng một mặt sinh không thể luyến. Thư Hà: “???” Chẳng lẽ là bị kích thích quá độ? Nhưng mà cũng phải thôi, đổi lại là hắn thì hắn cũng chịu không nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận