Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 180

Trong nhà Hứa Du Cảnh đột nhiên nhiều thêm năm người xa lạ. Đường Thư Hạ phát hiện sự chú ý của Hứa Du Cảnh cứ nhìn chằm chằm đám người này, nhịn không được bẻ mặt nàng về phía mình, “Hứa Du Cảnh, ngươi nhìn các nàng làm gì, ta mới là bạn gái của ngươi.”
Hứa Du Cảnh níu lấy tay Đường Thư Hạ, “Đường Đường, khi nào các nàng mới đi vậy.”
Đường Thư Hạ vuốt ve xương ngón tay nàng, “Đợi đến khi nào ngươi bắt được hung thủ mưu hại huynh trưởng của ngươi, nhiệm vụ của các nàng mới xem như hoàn thành.”
Hứa Du Cảnh, “......” Khả năng này là xa vời. Chuyện quan trọng nhất là vụ an thần Hương không có một chút manh mối nào, chính Hứa Du Cảnh cũng không rõ chuyện này cần bao lâu, là một tháng, hay ba tháng, hoặc là một năm, hay thậm chí lâu hơn. Người kia ở trong tối, các nàng ở ngoài sáng, hai ngày nay Hứa Du Cảnh thực ra cũng đã suy nghĩ rất nhiều, “Đường Đường, ta có một ý tưởng.”
Đường Thư Hạ nhíu mày, “Nói nghe xem nào.”
Hứa Du Cảnh do dự một chút, ghé vào tai nàng thấp giọng nói ra suy nghĩ của mình, nói xong thì phát hiện Đường Thư Hạ nhíu chặt mày, vẻ mặt đặc biệt hung ác, phảng phất Mộng Hân Đồng giết người đến điên cuồng hiện về, đôi mắt đen sì kia nhìn chằm chằm nàng, không hiểu sao khiến người ta hoảng sợ, nàng nhỏ giọng hỏi, “Không được sao?”
Đường Thư Hạ hung dữ nhìn chằm chằm nàng, “Tự ngươi nói xem có được không?”
Hứa Du Cảnh đảo mắt. Đường Thư Hạ 'A' một tiếng, “Cái chủ ý này mà ngươi cũng nghĩ ra được, ta còn hỏi gì nữa, Hứa Du Cảnh, ta nói cho ngươi biết, chưa nói đến kế hoạch này của ngươi đầy rẫy lỗ hổng, chỉ riêng một điểm này, ngươi có nghĩ tới không, vạn nhất hung thủ ẩn nhẫn hơn ngươi tưởng tượng, trong khoảng thời gian này cứ mãi không lộ sơ hở, ngươi định đốt an thần Hương đến lúc nào? An thần Hương đốt càng lâu, nguy hại đối với cơ thể người càng lớn, ngươi chẳng lẽ định rằng một khi hung thủ chưa lộ diện, thì ngươi sẽ cùng toàn bộ Hứa Gia cùng sinh tử hay sao?”
Hứa Du Cảnh bị nàng hét làm cho sững sờ, thậm chí không kịp giải thích, nàng làm sao có thể vì một tên hung thủ mà đem mạng nhỏ của mình đặt cược vào chứ. Đường Thư Hạ nói xong câu cuối, chính mình lại tự làm mình tức giận trước, nổi giận đùng đùng rời đi. Cái chủ ý chết tiệt gì vậy. Đả thương địch thủ 1000, tự tổn 800, không, đây không phải tự tổn 800, đây là tự mình đi tìm cái chết. Hứa Du Cảnh cũng không ngờ Đường Thư Hạ lại tức giận như vậy, ban đầu cứ nghĩ qua một đêm thì Đường Thư Hạ sẽ nguôi giận, kết quả bữa tối nàng phải tự ăn một mình. Khương Yên khi trở về phát hiện trong phòng có thêm năm gương mặt xa lạ, một người ngồi ở cửa chính, một người trên nóc nhà, ba người còn lại thì phân bố trên ban công lầu hai và lầu ba, nhưng nàng không hề hỏi han gì, mà vẫn tận tâm tận trách chuẩn bị dược thiện cho Hứa Du Cảnh. Hứa Du Cảnh cứ chờ mãi đến lúc sắp đi ngủ, mới phát hiện lần này Đường Thư Hạ hình như giận thật rồi. Nàng nhìn khoảng giường trống bên cạnh mình, đột nhiên cảm thấy hơi không quen, ghế sô pha cũng trống trải. Mỗi lần Đường Thư Hạ nằm trên ghế sô pha, luôn thích nằm thẳng cẳng như chết rồi vậy, thói quen thật đáng sợ. Hứa Du Cảnh đột nhiên ngồi bật dậy, nàng mặc nguyên bộ đồ ngủ chạy cộc cộc sang nhà Đường Thư Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận