Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 270

Đường Thư Hạ quả thật để ý tới những khúc mắc trong đó, sau khi được Tuyên Tiếu Tiếu nhắc nhở như vậy, nàng liền nghĩ tới chiếc điện thoại đã chết yểu của mình. Ban ngày làm xong việc, đợi nàng trở về chỗ ở, rửa mặt xong xuôi, nàng chợt cảm thấy bên cạnh mình dường như thiếu thiếu cái gì đó, không cần suy nghĩ cũng biết, là điện thoại. Đường Thư Hạ nằm cứng đờ như xác chết trên giường nhìn lên trần nhà, trong đầu lại nghĩ, Hứa Du Cảnh chắc chắn đã gọi điện thoại cho nàng, điện thoại gọi không thông liệu có gửi tin nhắn cho nàng không? Gửi bao nhiêu tin? Có nói nhớ nàng không? Cả ngày không liên lạc được với nàng, Hứa Du Cảnh chắc chắn rất sốt ruột. Nàng đột nhiên bật dậy, chạy tới cửa phòng của Tiểu Chu. Nàng gõ cửa. “Tới.”
“Hạ Tả.”
Đường Thư Hạ chỉ đứng ở ngoài cửa, không vào phòng, phòng của Tiểu Chu có hơi thở thuộc về nam tử, nàng liếc nhìn rồi thu hồi ánh mắt, “Hứa Du Cảnh có tìm ngươi không?”
Tiểu Chu ngơ ngác một chút, rồi nhanh chóng lắc đầu. Đường Thư Hạ, “???” Nàng không dám tin hỏi lại, “Không có điện thoại hay là không có tin nhắn?”
Tiểu Chu thật ra hôm nay còn cố tình chỉnh chuông điện thoại ở mức lớn nhất, hắn nhớ Hứa Tổng trước đó đã cố ý thêm phương thức liên lạc của hắn, cũng nghĩ rằng đối phương một khi không liên lạc được với Đường Thư Hạ, chắc chắn sẽ liên hệ hắn, kết quả cả ngày, đừng nói là điện thoại, ngay cả một tin nhắn cũng không có. Tiểu Chu cẩn thận từng li từng tí thăm dò, “Hay là, ta gửi cho Hứa Tổng một tin nhắn, báo cho nàng biết điện thoại di động của ngươi bị hỏng nhé.”
Đường Thư Hạ chìa tay ra, “Đưa điện thoại cho ta.”
Màn hình điện thoại di động của Tiểu Chu nhỏ hơn của nàng, Đường Thư Hạ đã quen dùng điện thoại của mình, nên khi cầm điện thoại của Tiểu Chu trên tay liền có cảm giác khó chịu về mặt thị giác. Nàng lướt một vòng, tìm được tài khoản V của Hứa Du Cảnh. Ảnh đại diện tài khoản V của Hứa Du Cảnh không biết đã đổi từ lúc nào, nàng nhấn vào phóng to để xem, đó là một khoảng trời sao, nhìn kỹ lại, chính là bầu trời sao chuyển động trên trần nhà căn phòng nhỏ bí mật kia của các nàng. Tiểu Chu cũng không nhịn được liếc trộm một cái, thật ra Hứa Du Cảnh đổi ảnh đại diện đã mấy ngày rồi, dù sao người như hắn chỉ là một sinh viên bình thường, rất khó gặp được người có thân phận như Hứa Du Cảnh, mà con người thì đều Mộ Cường, vừa nghĩ tới trong danh sách liên lạc của mình lại có một vị đại lão như vậy, Tiểu Chu thỉnh thoảng sẽ lén lút lật xem vòng bạn bè của Hứa Du Cảnh, cho dù chỉ là một câu nói thuận miệng của Hứa Du Cảnh cũng đáng để hắn suy ngẫm kỹ càng, phảng phất như có thể thông qua câu nói đó mà thu được tri thức ở tầm cao hơn. “Vùng trời sao này đẹp thật đấy, không biết chụp ở đâu, sau này chờ ta có cơ hội, kiếm được tiền, ta cũng muốn đi ngắm bầu trời sao như vậy.”
Đường Thư Hạ vừa nghĩ tới những gì các nàng đã làm dưới bầu trời sao này, liền không cách nào nhìn thẳng vào lời nói của Tiểu Chu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận