Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 157

Nàng hít một hơi thật sâu, cố gắng ổn định cơ thể mình, cho dù nàng hiện tại đang loạng choạng, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, nhưng khi thấy người kia đưa tay ra, nàng lại nhấc cái chân trái có vẻ nặng nề lên, “Đường Đường, ngươi chờ ta một chút.” Trương Trạch Dương giơ đồng hồ bấm giờ về phía Đường Thư Hạ, ra hiệu thời gian phục hồi chức năng đã hết. Giới hạn của Hứa Du Cảnh thật ra rất rõ ràng. Đường Thư Hạ lại không ngắt lời Hứa Du Cảnh, mà lặng lẽ nhìn người phụ nữ này, người mà vì muốn đi đến trước mặt mình đã dùng hết sức bình sinh. Gân xanh trên cổ và trên trán Hứa Du Cảnh đều nổi rõ lên, do làn da quá trắng nên gân xanh lại càng lộ rõ hơn, có thể thấy là nàng thật sự đã rất cố gắng. Hứa Du Cảnh loạng choạng một cái. Đường Thư Hạ suýt chút nữa đã chạy tới đỡ người, may mà người này vẫn đứng vững được, còn cười với nàng một cái, sau đó cố chấp nhấc chân phải lên, đi tới trước mặt Đường Thư Hạ, “Đường Đường, ta ——”
Đường Thư Hạ một tay kéo lại thân thể đang khuỵu xuống của Hứa Du Cảnh, mạnh mẽ kéo người vào lòng mình, “Hứa Du Cảnh, ta đỡ được ngươi rồi.”
**Chương 48: Rất nóng**
Thấy Đường Thư Hạ đỡ được người, Trương Trạch Dương đứng bên cạnh thầm thở phào nhẹ nhõm. Trên mặt Hứa Du Cảnh cũng lộ ra nụ cười rạng rỡ, nàng vội nắm lấy quần áo Đường Thư Hạ, “Đường Đường, ta đi không nổi nữa rồi, ngươi ôm ta.”
Đường Thư Hạ liếc mắt nhìn Trương Trạch Dương bên cạnh, người sau thì mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm đồng hồ bấm giờ trong tay, phảng phất như trên mặt đồng hồ có ghi bảng lương năm nay của hắn, hơn nữa còn là bản bị lão bản cắt mất một phần tiền thưởng. Đường Thư Hạ lại nhìn người trước mắt đang ngẩng đầu với vẻ mặt đầy mong đợi này. Thôi kệ, dù sao Hứa Du Cảnh chính là cái đồ nũng nịu tinh, không phân biệt trường hợp, không phân biệt thời gian. Nàng phải quen với việc này mới được. Đường Thư Hạ nhẹ nhàng bế người lên, còn thuận tay ước lượng thử, “Tạm thời cứ mỗi ngày đi nửa tiếng trước đã, chờ lúc nào ngươi cảm thấy mình có thể thử thách độ khó cao hơn thì lại tăng thời gian.”
Tâm trạng Hứa Du Cảnh đặc biệt tốt, “Nghe lời Đường Đường.”
Trương Trạch Dương ghi chép lại tất cả những điều này, hắn bây giờ đối với lời của Đường Thư Hạ hoàn toàn răm rắp nghe theo, dù sao trong bao nhiêu người như vậy, chỉ có một mình Đường Thư Hạ có thể khiến tiểu thư nhà hắn thực sự đứng lên được, như vậy là đủ rồi. Đường Thư Hạ đặt người lại lên xe lăn, lúc đẩy người ra ngoài thì nói, “Tiểu Trương, tìm cho tiểu thư nhà ngươi một chuyên gia dinh dưỡng, điều dưỡng lại cơ thể.”
Trương Trạch Dương, “Tốt.”
Đợi các nàng đi xa, hắn còn loáng thoáng nghe thấy Đường Thư Hạ đang dạy bảo, bảo không được kén ăn các loại, mà tiểu thư nhà hắn thì liên tục đáp 'được', ngay cả việc Đường tiểu thư bảo tìm chuyên gia dinh dưỡng cũng không hề phản đối, điều này chẳng phải hiệu quả hơn Hứa tiên sinh nói cả vạn lần sao. Trương Trạch Dương lấy điện thoại di động ra, do dự một chút, cuối cùng vẫn lên mạng tìm kiếm nhân tài đăng một thông báo tuyển dụng. Việc phục hồi chức năng của Hứa Du Cảnh chính thức được đưa vào lịch trình quan trọng. Cùng lúc đó, bộ phim truyền hình « Cổ Diêu » mà Đường Thư Hạ đóng có tỷ lệ người xem tăng vọt theo cao trào của phim, trực tiếp đột phá tỷ lệ người xem cao nhất của trang web đó, lập kỷ lục mới, trở thành 'đại hắc mã' trong nửa năm qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận