Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 257

Một lần tình cờ, Hứa Du Cảnh thu dọn trong thư phòng của mình, tìm thấy mấy quyển sách về thiết kế nội thất mà Đường Thư Hạ đã đọc qua, trang sách thậm chí còn hằn vết gấp, nàng liền đoán thử, “Đường Đường, căn hộ này là ta mua lúc đầu để tiện đi đến công ty, nhưng chưa từng ở qua, ngươi xem thử xem, còn có chỗ nào cần thay đổi không?” Căn nhà này tuy nhỏ một chút, nhưng đầy đủ tiện nghi, mấu chốt là ngẩng đầu có thể nhìn thấy bầu trời sao sáng chói khác biệt, đứng trước cửa sổ kính sát sàn có thể trông thấy hơi thở khói lửa nhân gian của thành thị. Đường Thư Hạ khỏi phải nói là hài lòng đến mức nào, nếu không phải thời điểm không thích hợp, nàng thậm chí còn muốn xách mấy vò rượu ngon, ngồi bệt trên sàn ở đây ngắm đèn đuốc bên ngoài. Nàng quay đầu nhìn Hứa Du Cảnh, phát hiện đáy mắt người kia lấp lánh ánh sao, nàng sắp chết chìm trong ôn nhu hương dưới hình tượng nhân vật này. Nếu người này là Hứa Du Cảnh, nàng cam tâm tình nguyện chìm đắm. Đường Thư Hạ vươn tay, vây người kia trong vòng tay mình, nàng hạ giọng, “Hứa Du Cảnh, món quà ngươi chuẩn bị ta vô cùng thích.” Nhưng càng thích ngươi hơn. Đường Thư Hạ cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại kia, đôi môi này cũng giống như người này, mềm mại đến mức khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Hứa Du Cảnh lưng tựa vào tấm kính cửa sổ lạnh lẽo, khóe mắt có thể liếc thấy bóng đêm bên ngoài, nàng có một cảm giác phảng phất như đang quay lưng lại với cả thế giới để hôn Đường Thư Hạ, một cảm giác xấu hổ xen lẫn kích thích dần dần khuếch đại mọi giác quan, ngón tay nàng dùng sức bấu vào cửa sổ kính, cào cào vài cái, kính quá trơn, người kia lại rất dùng sức, dường như muốn ôm chặt lấy nàng. Hứa Du Cảnh bị ép ngẩng đầu lên, đẩy người trước mắt, “Đường, Đường Đường, còn chưa tắm rửa.”
Đường Thư Hạ nổi tính hung ác, dùng sức giữ chặt không cho người kia tránh, nhìn người nọ bị hôn đến mặt đỏ bừng, toàn thân mềm nhũn như không còn sức lực, “Đều thế này rồi, còn muốn tắm rửa, hay là đợi lát nữa tắm chung?”
Hứa Du Cảnh lắc đầu, vội vàng bịt miệng Đường Thư Hạ, “Ta nhất định phải tắm rửa, chờ ta tắm xong, sẽ cho ngươi bất ngờ.”
Đường Thư Hạ, “?” Chẳng lẽ còn có món quà bất ngờ nào chờ nàng mở ra sao. Ngày mai mở cũng không phải không được. Hứa Du Cảnh lại khom người, trực tiếp lách qua dưới cánh tay nàng chuồn ra ngoài, vội vội vàng vàng chạy vào phòng tắm, từ từ kéo cửa lại, “Chờ ta.”
Đây là lần đầu tiên trông thấy Hứa Du Cảnh chạy chậm, Hứa Du Cảnh luôn đặc biệt chú ý đến đôi chân kia của mình, bình thường tự đặt thời gian luyện tập cố định, mệt thì ngồi xe lăn nghỉ ngơi, vì thế lúc làm việc thậm chí giày cao gót cũng không mang, bây giờ vì đi tắm mà lại chạy... Đường Thư Hạ suýt chút nữa tức điên. Nàng nghiến răng đi tới đi lui mấy vòng trước cửa phòng tắm, nghĩ bụng lát nữa nhất định phải "dạy dỗ" Hứa Du Cảnh cho tử tế, ít nhất năm lần định dứt khoát phá cửa xông vào, tay đã đặt lên nắm cửa, trong phòng tiếng nước chảy ào ào, còn vọng ra tiếng Hứa Du Cảnh làm đổ loảng xoảng mấy cái chai lọ, hoảng hốt đến thế cơ à, thôi bỏ đi, Đường Thư Hạ cuối cùng cũng gắng gượng đè nén sự nôn nóng này xuống, “Tiểu yêu tinh này thật biết câu dẫn người.”
Bây giờ, nàng đã bị Hứa Du Cảnh trêu chọc đến lòng ngứa ngáy khó nhịn, lên không được mà xuống cũng không xong, cái tư vị đó tựa như có một đàn kiến đang bò lúc nhúc dưới đáy lòng. Trước đây nàng vốn coi thường cái tư vị tình ái này, giờ đây lại đang gặm nhấm trái tim nàng. Nàng ép mình dời đi sự chú ý, cuối cùng ngồi bệt xuống sàn ngẩng đầu nhìn chằm chằm trần nhà, bầu trời sao đang dịch chuyển, đó là cảnh đẹp nàng chưa từng thấy qua, cũng không biết Hứa Du Cảnh lấy từ đâu ra. Nàng dứt khoát gối hai tay sau đầu, nằm trên thảm nhìn chằm chằm một điểm nào đó trên bầu trời sao, trước đây nàng cũng thường xuyên tìm một đỉnh núi cứ thế nằm xuống ngắm nhìn, ngắm bầu trời bao la vô hạn, tâm trạng cũng có thể tốt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận