Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 123

Hứa Du Cảnh không nhịn được cắn đũa, loại lời nói qua loa này nàng ba tuổi đã có thể phân biệt được rồi. Chắc chắn là lần trước tiêu tiền quá `bàn tay lớn chân to`, để lại ấn tượng sâu sắc cho Đường Thư Hạ, Hứa Du Cảnh âm thầm quyết định trong lòng, phải mau chóng khiến đối phương thay đổi cách nhìn về nàng mới được. Đường Thư Hạ hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt vừa bất đắc dĩ lại vừa kiên định của cô bạn gái nhỏ, mà lần lượt nếm thử đồ ăn, chọn phần thịt bụng cá mềm nhất gắp vào chén của Hứa Du Cảnh, “Hứa Du Cảnh, không cho phép kén ăn.”
Hứa Du Cảnh dùng miệng nhỏ nếm thử, “Ừm.”
Đường Thư Hạ nhìn nàng thật sâu một cái, ma xui quỷ khiến thế nào, lực chú ý hoàn toàn tập trung vào đôi môi khẽ hé mở của Hứa Du Cảnh. Môi của Hứa Du Cảnh không đỏ tươi như vậy, mà là một màu hồng nhạt, thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy đầu lưỡi đáng yêu lại linh hoạt kia. Nàng vô thức liếm môi, sau đó phát hiện cảm giác mình liếm môi hoàn toàn khác với Hứa Du Cảnh. Nàng lơ đãng nhai nuốt thức ăn trong miệng, đột nhiên cảm thấy đồ ăn dường như cũng không thơm như vậy nữa. Hứa Du Cảnh thấy nàng ăn bữa cơm rất là `Mã Hổ`, lo lắng nàng ở studio bị cảm nắng, thời tiết thế này, giải nhiệt cũng cực kỳ quan trọng, “Đường Đường, ngươi có muốn nằm nghỉ ở đây một lát không?”
Chỗ ngồi phía sau có thể dọn sạch đi, kéo giường xếp xuống là có thể nghỉ ngơi. Đường Thư Hạ đưa Hứa Du Cảnh về chỗ ngồi, tự mình loay hoay hai lần liền mò ra cách làm. Nàng hạ giường xếp xuống, sau đó bắt đầu cởi áo, cởi hai ba lớp, chỉ giữ lại lớp trong cùng rồi nằm xuống. Nàng gối hai tay sau đầu, có thể nhìn thấy Hứa Du Cảnh đang nhoài người trên ghế dựa, mắt không chớp nhìn mình chằm chằm, giống như đứa trẻ nhìn thấy đồ chơi mới lạ lộ vẻ tò mò, “Hứa Du Cảnh, ngươi cũng muốn thử một chút sao?”
Đường Thư Hạ ôm Hứa Du Cảnh lên chiếc giường nhỏ, phát hiện dù Hứa Du Cảnh người nhẹ, nhưng dù sao cũng là thân thể của một phụ nữ trưởng thành. Nàng nằm một mình thì còn được, hai người thì quả thực hơi chật chội. Hứa Du Cảnh có thể nằm xuống, nhưng nàng thì không cách nào nằm được, nếu không khó tránh khỏi da thịt kề nhau. Vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, Đường Thư Hạ thấy tê cả da đầu, lập tức nảy sinh ý định rút lui, “Chiếc xe này đổi thật tốt, sau này nếu ngươi ngồi mệt, cứ nằm ngủ một giấc.”
Hứa Du Cảnh trơ mắt nhìn nàng, đưa tay muốn đứng dậy. Đường Thư Hạ đành phải đỡ nàng ngồi dậy ở đó, Hứa Du Cảnh lập tức vỗ vỗ vị trí bên cạnh, “Đường Đường, ngươi ngồi ở đây đi, ta muốn mượn vai ngươi dựa một chút, được không?”
Đường Thư Hạ liếc nhìn, việc này cũng chẳng khác gì ngồi ở ghế sau là mấy. Nhưng nàng vẫn ngồi qua đó, sau đó vai lún xuống, mùi hương quýt ngọt ngào trên tóc Hứa Du Cảnh cứ thế thoảng đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận