Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 212

Đường Thư Hạ cảm thấy người này thật sự là có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy được, không muốn đối phương phải chịu ủy khuất về phương diện này. Thịnh Cao Dương lại hỏi: “Tốt chỗ nào?” Đường Thư Hạ vắt óc suy nghĩ, nhất thời lại không nói ra được nửa chữ tốt nào, nàng mất kiên nhẫn nhíu mày: “Chuyện này hình như chỉ có thể tự hiểu trong lòng, làm sao có thể diễn đạt bằng lời được, với lại, cậu, là ta cưới vợ, chứ đâu phải ngươi cưới vợ.” Thịnh Cao Dương: “...” Thịnh Cao Dương độc thân đến bây giờ, mỗi năm lão tử nhà hắn đều thúc giục cưới vợ, thỉnh thoảng còn sắp xếp mấy buổi xem mắt bất ngờ. Nhưng mà, lời này từ miệng Đường Thư Hạ nói ra, sao lại khiến người ta khó chịu như vậy chứ, Thịnh Cao Dương mặt âm trầm: “Ngươi ngay cả một điểm tốt của nàng cũng nói không ra, còn cưới cái gì, ta thấy hay là đừng cưới nữa.” Đường Thư Hạ không nhịn được nghiêm mặt nói: “Cậu, ta cảm thấy ngươi cần phải trải qua vài mối tình, nếu không thì ngươi có thể sẽ không hiểu được đâu.” Thịnh Cao Dương: “??????” Hắn là đang bị chế giễu, đúng không, có đúng không. Lão gia tử lúc còn trẻ làm việc chính là Lôi Lệ Phong Hành, ngay ngày biết được xu hướng tính dục của Đường Thư Hạ, buổi chiều liền chấp nhận sự thật này, đến tối đã bắt đầu bàn bạc chuyện Đường Thư Hạ cầu hôn bạn gái Hứa Du Cảnh. Hứa Gia và Thịnh gia tuy cũng có lúc qua lại làm ăn, nhưng không nhiều, mấy năm gần đây lại càng ít hơn, nhưng trong giới cũng có quen biết sơ sơ. Đối với mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt của Hứa Kinh Quốc, lão gia tử biết rất rõ ràng. Cho nên phản ứng đầu tiên chính là, liệu Hứa Du Cảnh có giống Hứa Kinh Quốc hay không, cũng là một hoa tâm đại củ cải. Về sau, chính lão thái thái nói đứa bé Hứa Du Cảnh kia là người tâm tư tinh tế, biết thương người. Tuy Thịnh Cao Dương cũng không biết mẹ hắn làm thế nào nhìn ra Hứa Du Cảnh tâm tư tinh tế, nhưng dù sao chuyện này cũng đã được quyết định dứt khoát. Hắn hỏi: “Vậy ngươi còn cầu hôn không?” Đường Thư Hạ: “Đương nhiên phải cầu hôn rồi.” Nàng hận không thể bây giờ liền đến Hứa Gia, nói chuyện kết hôn với Hứa Kinh Quốc. Nhưng mà: “Cậu, cầu hôn cần chuẩn bị những gì, ngươi biết không?” Thịnh Cao Dương hắn biết cái rắm gì. Một là hắn chưa kết hôn, hai là lúc Thịnh Mộ Tuyết kết hôn, hắn là em trai cô dâu, chỉ phụ trách chuyện tìm địa điểm, làm sao biết được mấy chuyện lằng nhằng phức tạp của việc kết hôn, đính hôn. Nhưng, đối mặt với ánh mắt dò hỏi của Đường Thư Hạ, Thịnh Cao Dương ra vẻ cao thâm: “Cái này à...” Đường Thư Hạ: “Cậu?” Thịnh Cao Dương quay lưng đi, cố gắng lục lọi ký ức về quá trình các lễ đính hôn, tiệc cưới mà hắn từng tham dự: “Nhẫn mua chưa? Đã nhờ người chọn ngày lành chưa?” Những thứ chuẩn bị trong ghi chú của Đường Thư Hạ đều là học trên mạng, thực ra về cơ bản nàng cũng mù tịt. Người của Ma giáo không quan tâm chuyện thành thân hay không, hai người thấy vừa mắt thì tối đến bàn nhau xem đến phòng ai qua đêm, ở với nhau vài ngày nếu không hài lòng thì lần sau đổi người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận