Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 334

Đạo diễn tỏ vẻ mặt chán ghét, phất tay bảo nàng đi nhanh lên. Hứa Du Cảnh cười một cách hung hăng, không hiểu sao nàng lại thích cái vẻ mặt phách lối này của Đường Thư Hạ, đặc biệt thích. Thợ trang phục vừa thấy các nàng đến, lập tức đẩy giá treo hôn phục đã chuẩn bị sẵn tới, “Đường lão sư, có cần ta giúp nàng đo kích cỡ không? Hoặc là ngươi tự mình chọn cho nàng một bộ vừa người, ta thấy mấy bộ này khá tốt, Hứa tiểu thư chắc là mặc được.”
Hứa Du Cảnh nhìn cả một dãy hôn phục màu đỏ mà kinh hãi, “Là quay cảnh thành thân sao? Có nhầm lẫn gì không vậy, Đường Đường, nhân vật Yến Hoa ngươi diễn không phải là nữ hài ư?”
Lộ tẩy rồi sao??? Thợ trang phục đứng bên cạnh thầm lau một vệt mồ hôi thay cho Đường Thư Hạ. Đường Thư Hạ sắc mặt vẫn như thường, thản nhiên bắt đầu chọn quần áo, lấy ra bộ hôn phục màu đỏ thẫm đã chuẩn bị sẵn, ướm thử lên người Hứa Du Cảnh hai lần, “Bộ này mới nhất, ngươi vào thử xem có vừa người không, không vừa thì vẫn có thể đổi bộ khác.”
Hứa Du Cảnh còn muốn hỏi lại, nhưng Đường Thư Hạ đã đẩy người vào phòng thay đồ, nàng tựa người vào cửa nói vọng vào, “Yến Hoa đúng là nữ hài, nhưng sứ mệnh của nàng đã định trước đời này nàng chỉ có thể sống dưới thân phận nam nhi. Đối với người ngoài mà nói, nam nhi chẳng lẽ không được lấy vợ sinh con sao?” Nói xong, Đường Thư Hạ ngừng lại một chút rồi nói tiếp, “Cho nên, Hứa Du Cảnh, ngươi chính là cô vợ trẻ mà ta ngàn chọn vạn lựa mới chọn trúng đấy.”
Hứa Du Cảnh có ảo giác Đường Thư Hạ đang biện hộ điều gì đó với nàng, dù biết rõ đây là lời thoại của Yến Hoa, nàng vẫn xấu hổ run lên, “Được rồi, ta biết rồi.”
Thợ trang phục cắn ngón tay, kích động đến mức suýt thét lên, a a a a, cp nàng ship ngọt quá đi mất, kỹ năng nói lời tình của Đường lão sư đúng là max điểm tuyệt đối. Nếu không phải nhận được tin tức ngầm biết màn kịch hôm nay chính là hiện trường kết hôn của Đường lão sư, có lẽ vừa rồi nàng cũng suýt tin rồi. Hứa Du Cảnh thay trang phục xong, nhà tạo mẫu tóc đã chờ sẵn ở bên cạnh. Một đám người vây quanh nàng, long trọng đến mức cứ như thể nàng mới là nhân vật chính thực sự của ngày hôm nay, nàng hơi hoảng, gọi: “Đường Đường.”
Một thợ trang điểm bên cạnh nói, “Đường lão sư đi thay đồ rồi, lát nữa nàng ấy cũng phải làm tạo hình.”
Đường Thư Hạ tranh thủ thay xong trang phục tân lang, tự mình trang điểm trong chốc lát. Đội ngũ thợ trang điểm bên cạnh cứ thế nhìn nàng thoăn thoắt vài đường trên khuôn mặt dễ khiến người ta ghen tị kia, thậm chí có vài người còn đang ghi chú. Hứa Du Cảnh rất tò mò, “Các nàng đang làm gì vậy?”
Thợ trang điểm nhẹ nhàng giữ cố định đầu của nàng, nhìn vào gương cười nói, “Kỹ thuật trang điểm của Đường lão sư vô cùng kỳ diệu, các nàng ấy ai cũng muốn bái sư, nhưng Đường lão sư lại đặc biệt vô tình, từ chối hết. Cho nên á, các nàng chỉ có thể tranh thủ thời gian học lỏm thôi.”
Hứa Du Cảnh biết người yêu của mình rất ưu tú, nhưng sự ưu tú này khi nghe từ miệng người khác lại khiến nàng cảm thấy đặc biệt vui sướng và tự hào. Nàng cười rạng rỡ, “Thì ra là vậy.”
Tốc độ trang điểm của Đường Thư Hạ rất nhanh, Hứa Du Cảnh nghe thấy một đám người sau lưng xuýt xoa khen ngợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận