Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 309

Đường Thư Hạ thầm nghĩ, nàng là vì trong cơ thể có nhiều nội lực, nên chất bẩn trong người có thể dùng nội lực ép ra, người bình thường chắc là không học được. "Ngủ sớm dậy sớm, rèn luyện thân thể, da dẻ tự nhiên sẽ tốt." Sau đó nàng lại hỏi: “Năng lượng tích cực lại là cái gì vậy?”
Tiểu Chu nhanh nhảu giải thích cho Đường Thư Hạ: “Là quốc gia tự mình chứng nhận đó, Hạ Tả, cái này còn mạnh hơn mấy cái hot search nhiều đó nha! Ngươi có biết cho tới nay, người trong ngành giải trí được phía quan phương chỉ định là tấm gương năng lượng tích cực tuyệt đối không vượt quá một bàn tay không? Muốn đạt yêu cầu này thì nhất định phải có nhân phẩm tuyệt hảo, không có bất kỳ vết nhơ nào, có thể mang đến năng lượng tích cực cho xã hội, có thể dẫn dắt thế hệ sau làm những việc chính diện, tích cực. Cho nên ngươi thấy đấy, rất khó được bình chọn, ngươi tuyệt đối là người trẻ nhất từ trước tới nay đó.”
Đường Thư Hạ: “Ồ.”
Năm đó thân phận ma giáo giáo chủ của nàng cũng được mọi người công nhận, là người trẻ tuổi nhất có triển vọng. Cái này xem ra cũng không có gì to tát lắm. Tuy nhiên, trước khi quay phim, Đường Thư Hạ vẫn lên mạng tìm kiếm một chút, phát hiện thật sự có không ít tài khoản @ tin tức của nàng, các đường phấn của họ đang vui vẻ khóc lóc chạy đi bình chọn ở đầu kia, nhao nhao để lại lời nhắn bên dưới. Có lẽ là vì gần đây Hứa Gia đang lo liệu tang sự, nên Tạ Kim Chi thế mà lại không gọi điện báo cho nàng biết. Đại khái xem như một chuyện vui? Không biết Hứa Du Cảnh có nhìn thấy không. “Đường lão sư, chuẩn bị xong chưa?”
“Tới đây.” Đường Thư Hạ đưa di động cho Tiểu Chu xong, chuyên tâm quay phim. Ngày đầu tiên khởi công, Đường Thư Hạ hoàn toàn không vào trạng thái, không tránh khỏi việc bị NG liên tục, đến cuối cùng đạo diễn cũng khản cả giọng: “Đường lão sư, không phải ngươi có kinh nghiệm yêu đương sao? Đối mặt với một đoạn tình cảm chân thành tha thiết đã từng yêu thích, không thể nào biểu lộ ra dù chỉ một li một hào, nhưng lại không kiềm lòng được mà để lộ ra một tia tình cảm, chính là cái loại ẩn nhẫn đó, hiểu không?”
Đường Thư Hạ cảm thấy đạo diễn yêu cầu quá nhiều, nàng lười biếng đút tay vào túi: “Không hiểu.”
Đạo diễn suýt chút nữa thì tức ngất đi, nhưng vị trước mắt này là bảo bối, mắng cũng không mắng được, hắn vắt óc suy nghĩ: “Đường lão sư, ta lấy một ví dụ tương tự nhé, ngươi tuyệt đối đừng tức giận. Nếu có một ngày ngươi và Hứa Tổng vì đủ loại nguyên nhân mà tách ra, ngươi lại vì đủ loại nguyên nhân không thể để lộ bộ mặt thật của mình trước mặt nàng, phải che giấu, phải giả vờ, phải nhẫn nhịn, như vậy ngươi hiểu không?”
Đường Thư Hạ nhíu mày: “Chúng ta sẽ không có ngày đó.”
Đạo diễn: “......” Cứu mạng a, ai tới giết hắn đi. Đường Thư Hạ đột nhiên cười: “Đùa ngươi thôi, ta thử một chút.”
Đạo diễn: “???” Tâm trạng của hắn như đi tàu lượn siêu tốc, vèo một cái lên cao, lại vèo một cái xuống thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận