Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 196

Hứa Du Cảnh lắc đầu, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn nàng, “Đường Đường, nhà Chương Lão có nhiều dược liệu như vậy, ông ấy hẳn là rành về phương thuốc, ngươi nói xem liệu Chương Lão có thể nhận ra công thức an thần hương của đại ca ta không?”
Đường Thư Hạ trong nháy mắt hiểu rõ ý của nàng, “Hỏi thử xem.”
Nói rồi, Đường Thư Hạ liền gọi lão đầu đang đi phía trước lại, “Lão đầu, ta có một câu đố đây, muốn thử tài ngươi một chút, không biết ông có dám nhận không?”
Chương Lão vừa nghe liền biết nhóc con này đang dùng phép khích tướng với ông, nhưng ông lại mắc phải chiêu này, “Được thôi, lần này chúng ta đặt cược một phen, nếu như ta giải ra được, nhóc con nhà ngươi phải theo giúp ta ba ngày một tuần.”
Đường Thư Hạ nói, “Ông nghĩ hay thật đấy.”
Chương Lão, “...... Này, đây chính là thái độ của ngươi đó hả, hừ, chẳng có chút thành tâm nào cả.”
Đường Thư Hạ nói, “Nhiều nhất là một tuần một lần, không thể nhiều hơn nữa. Lỡ như ta phải đi quay chương trình, có khi cả tháng không ở nhà, ta cũng không thể thất hứa với ông được.”
Chương Lão nghĩ lại cũng thấy đúng, “Được.”
Đường Thư Hạ nói, “Vậy lỡ như ông không giải ra được, thì phải làm thế nào? Cũng không thể để mọi cái lợi đều thuộc về ông được.”
Chương Lão trầm ngâm, “Nếu ta thua, dược liệu ở đây cứ mặc ngươi chọn lựa.”
Đường Thư Hạ, “Được, một lời đã định, vỗ tay làm thề.”
Một già một trẻ vui vẻ vỗ tay dưới sự chứng kiến của hoàng hôn. Đáng tiếc, các nàng vốn không mang thứ đó theo người, Đường Thư Hạ lập tức bảo Trương Trạch Dương chạy một chuyến đi lấy về. Chương Lão nhìn túi an thần hương được gói kỹ càng kia, lật qua lật lại xem xét, giấy gói quả thực rất tinh xảo, vẻ ngoài trông rất cao cấp, ông ngửi ngửi, “Chỉ là thứ này thôi sao?”
Đường Thư Hạ gật đầu, nói dõng dạc, “Cho ông một tuần thời gian, được chứ, một tuần sau chúng tôi sẽ quay lại.”
Chương Lão gật đầu, “Được.”
Sau khi cả đoàn người rời đi, Hứa Du Cảnh mới nắm chặt tay Đường Thư Hạ, “Đường Đường, lần này may mà có ngươi.”
Đường Thư Hạ không muốn giội nàng nước lạnh, “Hứa Du Cảnh, quan hệ giữa ngươi và nhị ca ngươi thế nào?”
Hứa Du Cảnh không rõ vì sao chủ đề lại chuyển đến chuyện này, nhưng vẫn chăm chú suy nghĩ, “Nhị ca tính tình rất ôn hòa, trước kia những lúc đại ca bận rộn công việc, phần lớn đều là huynh ấy chăm sóc ta.”
Sau khi nàng mất đi đôi chân, Hứa Tinh Thành cũng đặc biệt chăm sóc nàng, vì nàng mà lắp đặt thang máy ghế trong nhà, lại còn chọn lựa xe lăn và nạng, thậm chí có thể nói là vô cùng cẩn thận chu đáo. Nhưng vào ngày sinh nhật của Hứa Kinh Quốc, đã xảy ra một chuyện. Bạn gái của Hứa Tinh Thành không hiểu sao lại nói xấu nàng, bảo nàng quyến rũ huynh ấy, mặc dù kết quả là mọi người đều bênh vực nàng, nhưng biểu hiện của Hứa Tinh Thành lại đặc biệt kỳ quái. Hứa Tinh Thành vào lúc đó thế mà lại còn bênh vực nàng, đối với người bạn gái đã ở bên cạnh mình rất lâu lại hoàn toàn không tin tưởng, thậm chí là lạnh nhạt quá mức. Điều này khiến Hứa Du Cảnh không những không cảm thấy vui sướng vì được che chở, ngược lại còn thấy rùng mình. Nàng phát hiện biểu hiện của Hứa Tinh Thành và Hứa Kinh Quốc giống hệt nhau, thật sự không hề khác biệt, không hổ là cha con cùng chung dòng máu trong người. Hứa Kinh Quốc là vì muốn vắt kiệt giá trị của nàng, thế còn Hứa Tinh Thành lại là vì cái gì? Lúc đó nàng vì chuyện đôi chân cũng đã tâm lực cạn kiệt, không muốn đi sâu tìm hiểu mục đích đằng sau, càng không muốn ở lại Hứa Gia thêm nữa, liền nhân cơ hội đó chuyển đến căn biệt thự mà mẫu thân đã sắp xếp cho nàng từ rất lâu trước kia, chỉ để sống một cuộc sống yên tĩnh. Bây giờ Đường Thư Hạ hỏi đến, Hứa Du Cảnh lắc đầu, “Ta có chút nhìn không thấu vị nhị ca này của mình.”
Nếu như chuyện tương tự xảy ra trên người Đường Thư Hạ, nàng ấy tuyệt đối sẽ điều tra đến cùng, chứ không phải cứ thế cho qua chuyện chia tay một cách sơ sài như vậy. Cho nên nàng lúc nào cũng suy nghĩ, Hứa Tinh Thành có thật sự thích Sở Tuyết Trúc không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận