Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 201

Chương Lão cũng cảm thấy không ổn, “Ngươi nói xem, cái bệnh nghề nghiệp kia của ngươi vừa nổi lên là làm việc thật sự liều lĩnh.” Giản Lão không dám tin, “Ngươi có còn là lão hữu của ta không vậy, sao lại còn giúp tiểu nha đầu lừa đảo kia nói chuyện.” Đường Thư Hạ thấy bọn họ tranh luận không dứt trong thời gian ngắn, lập tức đứng dậy, “Ta đi đây, các ngươi cứ từ từ nói chuyện.” Hai lão nhân lập tức dừng đấu võ mồm, Chương Lão vội ngăn nàng lại, “Ngươi nhóc con này tính tình thật đúng là bướng bỉnh. Này, Giản Lão, nàng muốn mượn hồ sơ ghi chép dùng thuốc của Dược Vật Cục các ngươi xem một chút, ngươi nói thẳng là được hay không đi.” Giản Lão, “Đương nhiên là không được rồi, ngươi cũng không phải không biết quy củ, đây đều là hồ sơ niêm phong lưu trữ, chỉ có người của Dược Vật Cục mới có tư cách.” Ở một bên, Đường Thư Hạ lại đang đánh giá thân hình và dáng vẻ của Giản Lão, bộ dạng kia phảng phất như muốn ghi nhớ kỹ người này. Chương Lão, “Mọi người giao tình bao nhiêu năm như vậy, dàn xếp một chút đi.” Giản Lão hừ một tiếng, “Ngươi ngược lại nói thì nhẹ nhàng lắm, dàn xếp thế nào?” Đường Thư Hạ khẽ nhếch môi, “Vậy còn không đơn giản sao, ngươi gọi người điều hồ sơ ngay bây giờ cho ngươi, gửi một bản vào điện thoại di động của ngươi, ta nhìn lén là được chứ gì.” Giản Lão, “???” Đường Thư Hạ nói chuyện nhìn lén rất thẳng thắn, “Ngươi vừa không làm trái quy tắc, cũng không phá lệ, chẳng qua là tự ta cứ nhất định phải nhìn lén, ngươi không biết rõ tình hình thôi.” Chương Lão vừa nghe, chủ ý này đúng là quỷ quái thật, “Ta thấy được đó, nhanh lên, ngươi gọi điện thoại cho đám đồ tử đồ tôn ở Dược Vật Cục đi, ta thế nhưng đã vỗ ngực cam đoan rồi.” Giản Lão suýt chút nữa bị bàn tay của Chương Lão đập văng xuống gầm ghế, thầm nghĩ ngươi vỗ ngực cam đoan thì liên quan gì đến ta, “Khoan đã, các ngươi tra đọc hồ sơ mấy năm trước là vì cái gì, ta dù sao cũng nên biết chứ?” Đường Thư Hạ suy nghĩ một chút, “À, điều tra một vụ án mạng.” Hai lão nhân, “!!!” Vẻ cười đùa cợt trên mặt Chương Lão cũng biến mất, trở nên nghiêm túc, “Tiểu nha đầu đừng nói lung tung nhé, chuyện án mạng này tính chất không hề nhỏ đâu.” Đường Thư Hạ nhíu mày, sao nói lời thật mà đám người này lại không tin, “Ta trông giống đang nói đùa lắm sao?” Giản Lão nhất thời có chút nhìn không thấu cô nhóc trước mắt này, nhưng sau một hồi thận trọng, lão nhân vẫn lập tức đi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại. Hồ sơ ngược lại được gửi tới rất nhanh, hắn tìm ra tần suất sử dụng của một loại thuốc đặc thù kia. “Chuyện của bao lâu trước?” “Năm năm hoặc sáu năm trước.” Đường Thư Hạ tùy tiện ước lượng một khoảng thời gian, nhưng đối với Giản Lão mà nói, số liệu kia cũng quá khổng lồ, nhìn một hồi, lão gia tử liền không nhịn được dụi mắt. Đường Thư Hạ ở một bên, “Lão đầu, ngươi có được không đấy?” Giản Lão, “......” Cô nhóc này thật là quá làm người ta tức giận. Đường Thư Hạ vì cổ vũ hắn, “Tìm nhanh lên đi, nếu lần này ngươi tìm được thứ ta muốn, Phật mầm có thể cho ngươi hai mảnh lá cây.” Vừa mới rụng mất ba mảnh. Trông thấy nó lại sắp trọc lóc, mùa đông lại còn khó mọc lá, Đường Thư Hạ nghĩ lại vẫn thấy hơi đau lòng. Giản Lão nghe thấy vậy, không nhịn được ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy dáng vẻ đau lòng của Đường Thư Hạ, “Hầy, ngươi nhóc con này đúng là lắm mưu mẹo quỷ quái. Ta đâu có lấy không Phật mầm kia của ngươi, yên tâm, sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu.” Dù sao đó cũng là dược liệu giá trên trời, tiểu cô nương này không nuôi chết nó đã là A Di Đà Phật, cám ơn trời đất rồi. Đường Thư Hạ nghe vậy, lập tức hết đau lòng, trong lòng bàn tính nhỏ đánh lách cách vang dội. “Chỗ này, cái này ngươi xem thử xem.” “Lão đầu ngươi có được không vậy, đây không phải là ba năm trước sao?” Giản Lão xem lại, quả là không cẩn thận kéo nhầm hồ sơ. Hắn lập tức không phục, mở rộng màn hình, kéo tài liệu phía dưới ra, “Cái này, ngươi nhìn đi —— cực kỳ khớp với thời gian ngươi nói.” Đường Thư Hạ liếc mắt qua, lại bất ngờ nhìn thấy một cái tên quen thuộc ở trên đó. Nếu chỉ là trùng tên trùng họ thì còn không nói làm gì, nhưng khi đó nàng nghe Trương Trạch Dương nhắc đến cái tên này rất nhiều lần, gần như xác định cái tên này và người kia là cùng một người. Ngón tay nàng khựng lại, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra nhắm vào điện thoại của lão đầu mà chụp lia lịa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận