Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 287

Đường Thư Hạ nhướng mày, "Hứa Du Cảnh, ta khuyên ngươi tốt nhất nên nghĩ cho rõ ta là ai của ngươi, ta là kỹ sư chuyên nghiệp của ngươi chắc?"
Hứa Du Cảnh nhỏ giọng, "Nhưng mà Đường Đường, ngươi xoa bóp cho ta rất dễ chịu, ta thích."
Đường Thư Hạ hừ hừ hai tiếng, đã đi đến sau lưng Hứa Du Cảnh, bắt đầu xoa bóp vai cho đối phương, "Hứa Tổng, đừng quên thanh toán tiền công nhé, nếu cảm thấy tay nghề ta tốt thì nhớ đánh giá cho ta năm sao."
Chương 78: Giúp đỡ
Hứa Du Cảnh vừa nghe nói còn muốn tính tiền và đánh giá năm sao, mặc dù biết người này chỉ thuận miệng nói đùa thôi, nhưng vẫn không nhịn được cười. Giọng điệu này cực kỳ giống mấy tiểu ca giao đồ ăn ngoài cho bọn nàng, đưa đồ ăn xong còn không quên thêm một câu: "Cảm ơn, nếu thuận tiện, nhớ đánh giá năm sao khen ngợi nhé."
Đường Thư Hạ thấy hai vai nàng run lên lợi hại, quay đầu nhìn lại, người này đang cười đến mức như hoa run rẩy cành, nàng cũng không nhịn được nhếch khóe môi, "Hứa Tổng, ngươi không phải là định quỵt nợ đấy chứ, ta nói cho ngươi biết, buôn bán nhỏ, không cho nợ đâu. Ngươi mà dám không trả tiền, hửm."
Cái lời uy hiếp chưa nói hết đó, chỉ cần để bất kỳ ai nghe thấy, đều sẽ không dám. Hứa Du Cảnh lại là nghiêm túc đặt câu hỏi, "Nếu như không trả tiền, sẽ như thế nào a?"
Một tiếng "a", âm cuối kéo dài phải gọi là vô cùng quyến rũ, biểu cảm của Hứa Du Cảnh lại càng vừa trong sáng lại vừa khêu gợi. Đường Thư Hạ bị tiếng "a" này câu dẫn, trong đầu lập tức nổi lên cơn bão màu vàng, lại nhìn sắc trời tươi đẹp bên ngoài, ánh nắng chói chang, nàng âm thầm cảnh cáo, "Hứa Du Cảnh, ngươi không muốn làm việc cho tốt hôm nay, đúng không?"
Hứa Du Cảnh vốn là một người rất cố chấp, giống như việc nàng thỉnh thoảng say rượu là nhất định phải tắm rửa thay quần áo vậy. Bình thường nàng là người rất dễ nói chuyện, chỉ khi bị dồn ép, thỉnh thoảng mới để lộ ra móng vuốt nhỏ vẫn luôn thu lại, xuất kỳ bất ý cào Đường Thư Hạ một cái như vậy. Nhưng lần này, đối với Đường Thư Hạ mà nói, không đau không ngứa, mà là tình thú trong cuộc sống. Đường Thư Hạ vẫn rất thích một Hứa Du Cảnh sinh động như vậy, thỉnh thoảng sẽ trêu chọc một chút. Nếu là bình thường, nàng đã tự mình vui vẻ rồi. Có điều hôm nay, Đường Thư Hạ lại chỉ nhếch mép, duy trì hình tượng Liễu Hạ Huệ đã lâu không dùng tới của nàng, mặc cho người trước mắt ban ngày ban mặt trêu ghẹo, cũng vẫn tâm như bàn thạch. Hứa Du Cảnh lập tức ngồi nghiêm chỉnh. Người này ở ngay dưới mí mắt mình, nàng không có cách nào duy trì hiệu suất làm việc cao như trước đây, cái tật xấu cũ này lại tái phát rồi, "Ta hôm nay còn rất nhiều việc phải làm, Đường Đường, ta đỡ nhiều rồi, ngươi không cần để ý đến ta đâu."
Đường Thư Hạ nhíu mày, quả thật thu tay về. Sau đó trong phòng hai người, một người vẻ mặt nghiêm túc xử lý vấn đề công việc, một người thì như xem náo nhiệt lướt xem hot search, lướt tới lướt lui, liền lật lại đến thông báo truy nã Hứa Tinh Thành do cảnh sát ban bố, bao gồm cả thông tin treo thưởng tiền thưởng cho manh mối. Phía dưới bình luận không ít, tiếng chửi mắng càng nhiều, còn điên cuồng hơn cả lúc Đường Thư Hạ mới tới thế giới này bị bôi đen. Đường Thư Hạ thấy trong lòng đặc biệt thoải mái, dù sao con đường Hứa Tinh Thành lựa chọn này gọi là không có đường về, trốn là trốn không thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận