Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 361

Hơn nữa, đám đòi nợ thuê này hoàn toàn không giống như nàng tưởng tượng. Nàng đã từng gặp người đòi nợ, nhẹ thì đập phá đồ đạc, nặng thì uy hiếp dụ dỗ, thậm chí lấy tính mạng ra uy hiếp. Đến nơi này, bà chủ ngược lại càng giống một lão lại. Nàng lén lút nhìn trộm ở cửa, thấy ngày càng nhiều người vây xem, Đường Thư Hạ dần mất kiên nhẫn, từ trong ngực mò mẫm lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ ra một viên thuốc nhỏ xíu, cỡ hạt đậu nành trên mặt đất. Nàng cười một tiếng, “Bà chủ.” Bà chủ “a” một tiếng. Viên thuốc nhỏ kia bay thẳng vào miệng bà chủ. Bà chủ hoảng sợ sờ lên cổ mình, thậm chí thò ngón tay vào móc họng, nôn khan nửa ngày cũng không ọe ra được thứ gì, “Ngươi cho ta ăn cái gì?”
Đường Thư Hạ lắc chân, cười tủm tỉm nói, “Nếu ta nói đó là kẹo viên, ngươi tin không?”
Các tiểu đệ sau lưng nàng cùng nhau lắc đầu. Đương nhiên là không tin. Đừng nói bà chủ và những người đang ngồi, ngay cả Hứa Du Cảnh cũng không tin. Bây giờ Đường Thư Hạ trong mắt nàng, từ trên xuống dưới toát ra vẻ xấu tính, không biết đang nén giữ trò xấu xa gì. Nàng nhìn bàn tay mình không còn tiếp tục tệ đi, sáng sớm khi nàng tỉnh lại, vết thương do giá rét trên tay đã không còn ngứa như trước. “Thuốc của Thư Đại Phu hình như rất có tác dụng.” Cũng không biết rốt cuộc viên thuốc này là thuốc gì. Bà chủ như phát điên tự rót nước, móc họng, ngoài việc ọe ra một ít thức ăn thì không có thứ gì khác. Bà ta không chịu thua mà cứ vật vã, đến cuối cùng hết hơi sức, dứt khoát lăn lộn ăn vạ trên đất mà gào lên, “Còn có thiên lý hay không a, có kẻ muốn mưu tài hại mệnh, sao mệnh ta lại khổ thế này, các vị hương thân bà con hãy phân xử giúp ta——” Bà ta vừa nói vừa đứng dậy, định đi ra ngoài. Đường Thư Hạ xem trò hề một lúc, cuối cùng mở miệng nói, “Bà chủ, bây giờ có thể nói cho ta biết rốt cuộc Trương Phú Quý đang trốn ở đâu rồi chứ?”
Bà chủ muốn nói 'ngươi cứ nằm mơ giữa ban ngày đi, đời này các ngươi đừng hòng tìm được hắn', kết quả lời đến bên miệng lại biến thành, “Hắn bây giờ đang trốn trong hầm ngầm bên dưới cửa hàng này.”
Những người khác xôn xao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận