Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 226

Các nàng đều bận rộn với hạnh phúc của riêng mình, duy chỉ có quên lãng nàng. Khương Như Tâm còn nói đợi khi nàng mười mấy tuổi sẽ đón nàng trở về bên cạnh, nhưng Hứa Du Cảnh khi đó đã không cần nữa, nên đã trực tiếp từ chối Khương Như Tâm. Đường Thư Hạ lại hỏi một câu, “Nàng kết hôn sao?” Hứa Du Cảnh lắc đầu, “Có lẽ là bị nam nhân lừa gạt đến sợ rồi, nàng nói cứ như vậy, không kết hôn cũng rất tốt.” Đường Thư Hạ sờ lên mái tóc còn ẩm ướt của Hứa Du Cảnh, chỉ trong chốc lát, quần áo trên vai nàng đã ướt sũng. Nàng đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh lấy máy sấy, kéo Hứa Du Cảnh dậy, bảo nàng quay lưng lại, rồi bắt đầu sấy mái tóc dài kêu vù vù. “Hứa Du Cảnh, có từng nghĩ tới không, có thể là vì ngươi, nàng mới không kết hôn?” “Không thể nào.” Đường Thư Hạ xác nhận mái tóc dài của nàng đã khô, liền đặt máy sấy về chỗ cũ. Hứa Du Cảnh quay lưng về phía nàng, cuộn tròn người lại, giống như tư thế khi còn ở trong tử cung của mẫu thân. Đường Thư Hạ vươn tay ra, kéo người trở vào lòng, “Hứa Du Cảnh, giấy cam đoan mẹ vợ muốn ta sẽ viết, những điều nàng hy vọng, ta sẽ làm từng việc một, thời gian sẽ chứng minh tất cả những gì ta nói.” Tim Hứa Du Cảnh mềm nhũn như nước suối. Nhưng ngay sau đó, Đường Thư Hạ lại ghé sát vào tai nàng, thấp giọng nói, “Chuyện quá khứ ta không truy cứu, nhưng sau này, Hứa Du Cảnh nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta nhất định sẽ ——” đánh gãy chân nàng!? Tim Hứa Du Cảnh đập thình thịch như trống chầu, Đường Thư Hạ biết rồi, chắc chắn là biết những chuyện nàng đã làm trước kia. Hứa Du Cảnh có chút ảo não, sớm biết vậy nàng đã cho gỡ bỏ hết những camera giám sát kia rồi, nhưng mà, lòng nàng quá tham lam. Nàng đột nhiên xoay người, vùi mặt vào ngực Đường Thư Hạ, “Đường Đường.” Đường Thư Hạ còn chưa nghĩ ra hình phạt thì người này đã...... Nàng tức đến muốn đẩy đầu người này ra, làm nũng cái gì chứ, đối với nàng vô dụng thôi. Hứa Du Cảnh dùng sức ôm chặt eo Đường Thư Hạ, cái đầu nhỏ dụi mạnh, cọ đến bung cả áo ngủ trên người Đường Thư Hạ. Đường Thư Hạ nghiêm mặt nói, “Hứa Du Cảnh, đừng quậy nữa, ta đang nói chuyện nghiêm túc với ngươi.” Hứa Du Cảnh, “Ừm, ta biết, ngươi nói đi.” Đường Thư Hạ cũng không phải khúc gỗ, huống hồ nàng vừa uống không ít rượu, hơi ấm đang lan tỏa khắp người, dục vọng vốn không dễ đè nén lại bị người ta cọ tới cọ lui mấy lần, trái tim trở nên bỏng rẫy. Da thịt lộ ra bên ngoài càng thêm mẫn cảm, nàng hít một hơi thật sâu, “Hứa Du Cảnh, ngươi còn như vậy nữa, ta sẽ không khách khí với ngươi đâu đấy.” Hứa Du Cảnh chẳng sợ gì, chỉ sợ người này giận mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận