Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 401

Suy đi tính lại, người khác cảm thấy tốt nhất là không nên dính vào chuyện của các nàng, Hứa Du Cảnh may mắn nàng và Đường Thư Hạ không có loại phiền não này, mấy ngày nay nàng chỉ là người ngoài cuộc quan sát, đã cảm thấy khó chịu, huống chi là hai người trong cuộc. Kết quả hôm sau, lúc Hứa Du Cảnh xuống lầu thì đã nhìn thấy Ninh Nhã Quân, đối phương dựa vào bên cạnh xe, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi khó khăn, trong mắt còn hằn lên tơ máu đỏ. Hứa Du Cảnh mời nàng vào, Ninh Nhã Quân do dự một chút rồi hỏi: “Linh Linh đang ở chỗ các ngươi sao? Ta đã tìm nàng mấy ngày rồi.”
Hứa Du Cảnh do dự một chút, “Đúng vậy.”
Sau khi nghe vậy, Ninh Nhã Quân lặng lẽ thở phào. Thực ra ban đầu nàng cũng đoán Trì Đông Linh sẽ tìm đến các nàng, dù sao Trì Đông Linh thật sự xem Đường Thư Hạ là bạn bè, miệng thì luôn chê bai đủ điều, nhưng cuối cùng vẫn cứ lẽo đẽo chạy tới. Nàng nghĩ mãi không ra tại sao Đường Thư Hạ lại có sức hấp dẫn lớn đến vậy. Hứa Du Cảnh chỉ tay về phía phòng, nhưng Ninh Nhã Quân không động đậy, mà kiên nhẫn chờ đợi. Lần chờ đợi này kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ. Lúc Trì Đông Linh uể oải lờ đờ đi từ trong phòng ra, còn liên tục hắt xì. Tối hôm qua nàng hình như bị cảm lạnh, cả người nặng đầu nhẹ chân, sau khi tỉnh lại phát hiện mình đã ngủ trên sàn nhà cả đêm, “Trong nhà có thuốc cảm không? Ta hình như bị cảm rồi.”
Ninh Nhã Quân bước nhanh tới, áp tay lên trán đối phương, “Linh Linh, ngươi sốt rồi.”
Trì Đông Linh, “!!!” Nàng giật nảy mình như chim sợ cành cong, lùi về sau, “Sao ngươi lại ở đây?” Nàng không nhịn được lắc lắc đầu, “Chẳng lẽ ta đang nằm mơ?”
Ninh Nhã Quân tiến lên, “Linh Linh, ngươi đừng giận ta nữa, ngươi như vậy ta sẽ rất khó chịu.”
Trì Đông Linh đẩy mạnh tay nàng ra, “Vậy ngươi có nghĩ đến ta khó chịu thế nào không? Ninh Nhã Quân, ngươi thật quá đáng! Chúng ta chia tay đi.”
*Bốp bốp bốp.*
Đường Thư Hạ đứng cạnh cầu thang vỗ tay, “Chia tay tốt lắm! Ngươi tìm người mới, nàng cũng tìm người mới, sau này hai người cứ đường ai nấy đi là tốt nhất, kết hôn cũng đừng mời đối phương uống rượu mừng, cứ coi như đời này chưa từng gặp người này.”
Hứa Du Cảnh, “...” Nàng vội vàng chạy tới cầu thang, kéo nhẹ Đường Thư Hạ, “Đường Đường, không phải hôm qua ngươi nói mặc kệ chuyện của hai người họ sao? Sao hôm nay lại còn chen vào lung tung thế này.”
Chỉ nghe người ta khuyên hòa chứ không ai khuyên chia ly, kết quả đến chỗ Đường Thư Hạ thì lại hoàn toàn ngược lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận