Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 119

Hứa Du Cảnh đột nhiên ngẩng đầu, khóe mắt nhuốm một tia đỏ. Đường Thư Hạ thấy nàng như vậy ngồi không yên, dứt khoát xoay xe lăn, để Hứa Du Cảnh mặt đối diện mình, nàng nửa ngồi xuống, nhìn thẳng người trước mắt, Đường Thư Hạ nói nghiêm túc, “Hứa Du Cảnh, ta muốn kết thúc quan hệ hợp tác của chúng ta.”
Mặt Hứa Du Cảnh trắng như tờ giấy, ngón cái bóp lấy ngón trỏ, dùng hết sức lực lớn mới không để mình thất thố trước mặt Đường Thư Hạ, ánh mắt nàng lảng đi, “Tại sao muốn kết thúc? Là ta làm sai chỗ nào sao?”
Đường Thư Hạ hai tay đặt lên hai đầu gối không hề hay biết kia của Hứa Du Cảnh, “Hứa Du Cảnh, hôm nay ta cho ngươi một cơ hội hối hận, qua đêm nay, ngươi sẽ không còn cơ hội đổi ý nữa. Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi thật sự xác định muốn làm bạn gái của ta, Đường Thư Hạ sao? Không thay đổi?”
Hứa Du Cảnh kinh ngạc nhìn người trước mắt, nàng dường như nghe hiểu, lại dường như không hiểu. Tay Hứa Du Cảnh run run đưa ra nắm lấy tay Đường Thư Hạ, “Đường Đường, vừa rồi ta nghe không rõ lắm, ngươi lặp lại lần nữa được không? Chỉ một lần thôi, ta đảm bảo lần này sẽ chăm chú nghe, nghe thật kỹ.”
Đường Thư Hạ đưa tay lau vết ướt nơi khóe mắt nàng, “Hứa Du Cảnh, ngươi có nguyện ý trở thành bạn gái của ta, Đường Thư Hạ không?”
Hứa Du Cảnh gật đầu, nàng đưa hai tay nâng mặt Đường Thư Hạ, người hơi nghiêng về trước, tựa trán mình vào trán Đường Thư Hạ. Toàn thân nàng run lên lợi hại, giọng nghẹn ngào, “Đường Đường, ta nguyện ý, ta nguyện ý, tuyệt không hối hận.”
Trương Trạch Dương sớm đã trông thấy bóng dáng tiểu thư nhà mình và Đường Thư Hạ, kết quả thấy các nàng đi được một đoạn thì đột nhiên dừng lại. Hắn kiên nhẫn chờ đợi, đợi khoảng nửa giờ mới thấy hai người chậm rãi đi về phía xe, “Tiểu thư, khách sạn cách đây khoảng ba cây số.”
Giọng Hứa Du Cảnh có chút khàn khàn. Đường Thư Hạ ôm người vào ghế sau xe, rồi cũng theo lên xe. Trương Trạch Dương, “???” Có phải hắn đã đặt thiếu một phòng không? Trên đường đi, trong xe đặc biệt yên tĩnh, không khí cũng có chút kỳ lạ. Trương Trạch Dương quan sát qua kính chiếu hậu, phát hiện hai người từ lúc lên xe đến giờ gần như không có trao đổi ánh mắt. Lòng hắn trùng xuống, đầu óc lại bắt đầu hoạt động, đủ loại suy đoán ùn ùn kéo đến, chẳng lẽ hai người vì vụ hot search lần này mà cãi nhau một trận lớn? Mãi cho đến khi tới khách sạn, suy đoán này vẫn không thể nào gạt ra khỏi đầu hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận