Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn
Chương 285
Đường Thư Hạ hiện tại chỉ muốn ôm lão bà, nàng lập tức đuổi người: “Mau cút đi.” Gã ba màu lông lập tức chuồn mất, lúc ra cửa hắn còn đẩy ta một phát, suýt nữa đập vào cửa, may mà có người đỡ một tay, “Không cần dìu ta, chính ta đi được.” Hứa Du Cảnh nhìn cái bàn bừa bộn, hỏi: “Còn ăn nữa không?” Đường Thư Hạ hai mắt nhìn người này trừng trừng, đã hơn nửa tháng trôi qua, cuối cùng Đường Thư Hạ cũng không cần phải nhìn người này qua màn hình, nhìn mà không chạm được nữa rồi, “Lại quản ta nữa rồi, ngươi người này thật là kỳ quái, còn chưa nói có muốn làm vợ ta hay không mà.” Hứa Du Cảnh cúi đầu ngửi ngửi, ngoài mùi tôm cay thơm ra thì không có bất kỳ mùi rượu nào, cũng may, người này còn biết không uống rượu cùng người đàn ông xa lạ, nếu không thì hôm nay những chuyện cần phải quản sẽ nhiều lắm, từng chuyện từng chuyện một, phải quản cho tốt. “Đi thôi, về tắm rửa.” Đường Thư Hạ ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho Hứa Du Cảnh kéo tay nàng, nàng trưng ra bộ mặt phẫn uất nhìn Hứa Du Cảnh chằm chằm, dường như muốn thể hiện hết tất cả sự bất mãn trong nửa tháng qua. Hứa Du Cảnh lập tức nhớ tới hồi ở nhà trẻ, có một tiểu bằng hữu vì không được chia kẹo cũng bĩu cái miệng nhỏ như thế này, miệng vểnh lên có thể treo được cả một cái ấm dầu, nàng không nhịn được cười khẽ, “Ngươi thông minh như vậy, thật sự không biết tại sao ta lại quản rộng như thế sao?” Đường Thư Hạ hừ hừ mấy tiếng. Đây là bắt đầu ăn vạ sao? Hứa Du Cảnh căn bản kéo không nổi nàng, nàng ngẩng đầu nhìn quanh một chút, lão bản dường như đang cắm cúi tính sổ sách, đám vệ sĩ đều canh giữ ở bên ngoài, ngay cả Tiểu Trương cũng không có ở đây. Bên trong cái cửa hàng không lớn không nhỏ này, không có ai nhìn chằm chằm các nàng cả. Tim Hứa Du Cảnh đột nhiên đập nhanh hơn, nhất là khi đối diện với khuôn mặt không phải của Đường Thư Hạ kia, khiến nàng có cảm giác kích thích và xấu hổ như đang vụng trộm yêu đương sau lưng người yêu, dù rõ ràng người này chính là nàng. Đường Thư Hạ tiếp tục hừ hừ, Hứa Du Cảnh bị nàng chọc cười: “Sao ngươi lại trở nên vô lại thế này, giống như con heo nhỏ vậy.” Đường Thư Hạ lập tức đưa tay chỉ lên mũi mình rồi hừ hừ, Hứa Du Cảnh cười đến mức như cành hoa run rẩy: “Đường Trư Trư.” Đường Thư Hạ nói: “Vị nữ sĩ này, ngươi đang gọi ai đó, ta họ Hạ, không phải họ Đường.” Có lẽ mỗi nghệ sĩ diễn kịch đều có tiềm năng của hí tinh, Hứa Du Cảnh đã sớm biết Đường Thư Hạ thích diễn, việc đóng vai người khác nhau đối với nàng dễ như trở bàn tay. Hứa Du Cảnh trầm tư một lát: “Vậy thì khó xử rồi, ta vừa muốn gả cho Đường Trư Trư họ Đường, lại vừa muốn gả cho Hạ Trư Trư, thật là khó quá đi.” Khóe mắt Đường Thư Hạ giật giật: “Ngươi đúng là tiểu yêu tinh, xem ta thu thập ngươi thế nào đây.” Điểm yếu trên người Hứa Du Cảnh quá dễ tìm, chỉ cần chạm nhẹ một cái là cả người nàng liền mềm nhũn ra, đối diện với đôi mắt nóng rực kia, Hứa Du Cảnh không khỏi run rẩy, nàng biết đối phương muốn gì, mà nàng cũng muốn, “Đường Đường, đừng ở đây.” Hai người lại mở một phòng khác ở cổng sau, vừa vào phòng, đèn còn chưa kịp bật, Đường Thư Hạ đã ấn người kia lên sau cửa mà hôn tới tấp, nhịn suốt cả đường đi, cuối cùng cũng không cần phải nhịn nữa, “Hứa Du Cảnh, ngươi cái tiểu yêu tinh này, để ta xem hôm nay ngươi còn trốn đi đâu được.” Hứa Du Cảnh thậm chí không kịp kháng nghị, còn về chuyện tắm rửa, e rằng cũng không quan trọng bằng việc trấn an đối phương lúc này, hơn nữa nàng cũng đang cần gấp xác nhận người này đang ở đây, có điều khi đối diện với khuôn mặt không mấy quen thuộc kia, trong lòng Hứa Du Cảnh lại thấp thỏm, không hiểu sao lại sinh ra một cảm giác cấm kỵ, “Đường, Đường, tháo lớp hóa trang ra đi.” Đường Thư Hạ cười xấu xa: “Hứa Du Cảnh, có phải ngươi đang lén lút sau lưng vị hôn thê của ngươi để vụng trộm yêu đương với ta không? Nàng có biết không? Vị hôn thê của ngươi có đối với ngươi như thế này không? Có hôn ngươi mạnh bạo như ta thế này không?” Hứa Du Cảnh xấu hổ đến mức ngón chân cũng muốn quắp lại, nàng quay mặt đi chỗ khác: “Đừng, đừng nói bậy.” Nàng mới không nhận lầm người đâu. Đường Thư Hạ chính là không nhịn được muốn trêu chọc nàng, người này trời vừa tối thì phóng túng như vậy, bây giờ lại e thẹn, “Nói đi, muốn ta chơi đùa ngươi thế nào đây, Hứa Du Cảnh.” Hứa Du Cảnh biết ngay người này muốn tính sổ với mình mà, nàng lập tức chặn cái miệng đó lại, để tránh những lời càng xấu hổ hơn lại thốt ra từ cái miệng kia. “Hôn ta đi.” “Như ngươi mong muốn.” Đường Thư Hạ hôn người ta đến mềm nhũn cả người, vẫn không buông tha nàng: “Hứa Du Cảnh, là ta hôn ngươi thoải mái hơn, hay là vị hôn thê của ngươi hôn ngươi dễ chịu hơn?” Hứa Du Cảnh sắp tức cười chết mất, cái trò tình nhân này có phải là cố tình gây khó dễ không đây. Đường Thư Hạ dùng hành động thực tế để chứng minh, đúng là gây khó dễ, dù sao tối nay chắc chắn sẽ gây khó dễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận