Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 122

Trì Đông Linh không ngờ rằng mình chỉ thuận miệng kể chuyện cười mà Đường Thư Hạ cũng có thể tức giận đến vậy, "Lão Đường, lát nữa ngươi bảo trợ lý chú ý ta một chút, tiện thể bảo trợ lý đăng bài Microblogging cho ta, mà ngươi nóng tính như vậy, có phải là cô bạn gái nhỏ của ngươi không cho ngươi thân thân không, ta nói ngươi nghe, chuyện thân thân này cần kỹ xảo đó."
Vừa hay giả bộ đi ngang qua nhưng thực chất là tới bắt người, Ninh Nhã Quân khoanh tay cười lạnh, "Ồ, thật sao, nói ta nghe thử xem, ta cũng rất muốn biết loại kỹ xảo này, Trì lão sư chắc không ngại chia sẻ thêm đâu nhỉ."
Trì Đông Linh: "......"
Đường Thư Hạ lười biếng nhìn hai người này, "Mang đi."
Ninh Nhã Quân cười cười, "Trì lão sư, vừa hay ta có mấy vấn đề không hiểu, muốn thỉnh giáo ngươi một chút, thuận tiện đi cùng ta nhé?"
Sau đó Trì Đông Linh liền bị lôi đi một cách không cam tâm tình nguyện, dọc đường giãy giụa, mặt đầy vẻ tức giận, thiếu chút nữa là động thủ với Ninh Nhã Quân ngay tại studio, hai người ồn ào rất khó chịu. Nhân viên công tác nhìn thấy liền lập tức xì xào bàn tán. "Trời ạ, đây là bị làm sao vậy? Gần đây ta thấy Ninh lão sư đối với Trì lão sư càng ngày càng không khách khí."
"Chắc là Trì lão sư lại làm chuyện gì chọc giận Ninh lão sư rồi."
"Đừng ngạc nhiên, hai người họ thường xuyên như vậy, ta quen rồi, ngày nào mà các nàng không tranh phong tương đối, ta còn không quen ấy chứ."
Đường Thư Hạ lại nhìn chằm chằm bóng lưng hai người rời đi mà ngẩn người, hai người này vừa mới cãi nhau ầm ĩ, sau đó lại dính lấy nhau như cặp song sinh dính liền, ngày đó nếu nàng không phát hiện ra mối quan hệ của hai người họ, e rằng cũng bị màn kịch này mê hoặc, nhưng mà, "Thân thân còn cần kỹ xảo sao?"
Nàng cẩn thận nhớ lại mấy lần thân thân không nhiều của nàng và Hứa Du Cảnh, hầu như đều là những trải nghiệm không mấy vui vẻ, nhưng, mặt Đường Thư Hạ đỏ bừng, người thiếu chút nữa là bốc khói. Trợ lý uống xong trà sữa quay lại, đã thấy dáng vẻ mặt đỏ bừng của Đường Thư Hạ, "Hạ Tả, mặt trời còn chưa lên cao, nhiệt độ hôm nay còn thấp hơn hôm qua hai độ, sao ngươi lại nóng thành thế này, lỡ như đổ mồ hôi làm trôi lớp trang điểm thì không hay, ta đi tìm quạt điện cho ngươi ngay."
Đường Thư Hạ sờ mặt, đúng là hơi nóng, nàng cố chống chế, "... Mặc nhiều đồ."
Trì Đông Linh thật sự là có độc. Không được nghĩ nữa, không được nghĩ nữa. Quạt điện lớn cần nối dây, mà đường dây trong studio thì lằng nhằng phức tạp, phần lớn đều đang được sử dụng, cuối cùng trợ lý Tiểu Chu hỏi không ít người, mới khó khăn lắm mang về được một cái quạt điện cỡ nhỏ, thổi vào mặt, còn phải cắm sạc dự phòng, nếu không là nó ngừng chạy. Hắn tận tâm tận trách cúi người cầm quạt điện nhỏ tiến hành hạ nhiệt thủ công cho Đường Thư Hạ, nhưng thổi cả buổi, hắn phát hiện mặt Đường Thư Hạ vẫn cứ hồng hồng, "Cái công suất nhỏ này đúng là không bằng công suất lớn, gió cũng yếu, Hạ Tả, hay là ta lại đi tìm cho ngươi cái khác nhé."
Đường Thư Hạ nhìn hắn bận tới bận lui, quần áo trên người đều ướt đẫm, "Tiểu Chu, đưa nó cho ta, ngươi ngồi kia nghỉ một lát đi."
Tiểu Chu vội vàng xua tay, "Hạ Tả, ta không mệt." sau đó hắn đột nhiên nhớ ra gì đó, "Đúng rồi, Hạ Tả, ta vừa gặp trợ lý của Trì lão sư, cô ấy bảo ta nhắc ngươi lên Microblogging tương tác với họ một chút, đăng lại bài Microblogging của họ, nói là để cùng nhau làm sáng tỏ vụ hot search lần này."
Đường Thư Hạ lập tức sa sầm mặt, "Không cần để ý tới."
Tiểu Chu nghĩ nghĩ, tự mình đem việc này nói với Tạ Kim Chi, sau đó trên Microblogging họ tương tác follow lẫn nhau, đăng lại bài của nhau. Đường Thư Hạ quay cảnh lúc trước, lúc mặt trời lên cao nhất, quần áo bên trong của nàng gần như ướt đẫm, dính nhớp vào người, Trì Đông Linh và một nam diễn viên khác đóng cặp với nàng cũng vậy, nửa người dưới rất phóng khoáng mặc một chiếc quần đùi nam, vạt áo dài đều nhét cả vào thắt lưng, thân trên là đồ cổ trang, thân dưới là đồ hiện đại, cả một kiểu ăn mặc dở dở ương ương. Người trong studio lại không ai thấy kinh ngạc. Trì Đông Linh thấy nàng không đổ mồ hôi mấy, "Lão Đường, ngươi không nóng à, mau học theo ta thế này này, mát hơn chút."
Đường Thư Hạ có độc môn nội tức điều pháp, nhưng vì không có nội lực, nên hiệu quả giảm đi nhiều, Đường Thư Hạ mặc kệ Trì Đông Linh, nàng coi như đã nhận ra, hễ nàng đáp một câu, Trì Đông Linh đều có thể bắt lời, bất kể chuyện gì nàng ta cũng luôn có thể hùa theo nói tiếp, kết quả tự nhiên là càng kéo càng xa. Nàng không để ý Trì Đông Linh, tùy tiện tìm một chỗ hóng mát. Trong studio có người thấy chướng mắt, tiến đến bên cạnh Trì Đông Linh, "Trì lão sư, ngươi xem người kia kìa, Đường Thư Hạ ấy, thật sự là không có chút tố chất nào, người khác nói chuyện với nàng, nàng lại giả câm giả điếc, làm như mình thanh cao lắm vậy."
Trì Đông Linh liếc tiểu diễn viên kia một cái, "Đây là niềm vui thú giữa ta và Lão Đường, ngươi hiểu cái gì, còn dám lải nhải thêm câu nào, xem ta có quất ngươi không."
Đến giờ cơm trưa, studio bắt đầu phát cơm hộp. Trợ lý Tiểu Chu nhận hai hộp cơm về, vừa chuẩn bị đưa cho Đường Thư Hạ, thì nhận được điện thoại của Trương Trạch Dương, "Hạ Tả, Hứa tiểu thư đến rồi, nói là đang ở chỗ đậu xe chờ ngươi."
Đường Thư Hạ thấy hắn định đặt hộp cơm xuống đi theo, "Ngươi đi đi, tự tìm chỗ nào ăn cơm trước đi, có việc thì gọi điện cho ta."
Trợ lý Tiểu Chu ngây ngốc gật đầu, "Hạ Tả và Hứa tiểu thư quan hệ thật tốt nha."
Trương Trạch Dương ra mở cửa một chiếc xe dã ngoại, điều hòa bên trong xe dã ngoại đã bật từ sớm, Đường Thư Hạ đi vào lập tức cảm nhận được từng luồng khí lạnh, Hứa Du Cảnh đang ngồi ở ghế gần cửa sổ, mỉm cười với nàng, trong xe tràn ngập mùi thức ăn, Đường Thư Hạ khịt khịt mũi, đã ngửi thấy mùi mấy món nàng thích ăn, "Sao đột nhiên lại đổi xe vậy?"
Hứa Du Cảnh: "Chiếc xe kia nhỏ quá."
Đường Thư Hạ bắt đầu bóc đũa, thuận tay đưa cho Hứa Du Cảnh một đôi, nàng thuận miệng hỏi, "Đổi xe chắc tốn nhiều tiền lắm nhỉ."
Bề ngoài chiếc xe này không xa hoa, nhưng bên trong có trang bị tủ lạnh và giường gấp, nếu muốn có một chuyến du lịch ngẫu hứng, chiếc xe này là một lựa chọn tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận