Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 231

Hứa Du Cảnh liền nằm trên ghế sa lon ngẩn người. Bầu không khí xấu hổ lại đòi mạng này mãi cho đến đêm giao thừa mới hơi có chỗ hòa hoãn. Ngày đêm giao thừa đó, Khương Như Tâm đổi một bộ quần áo mới, chiếc áo khoác màu xanh lam này tôn lên khuôn mặt nàng hồng hào, nàng thậm chí còn trang điểm đậm, mang giày cao gót đi tới đi lui cộc cộc cộc trên sàn nhà trong phòng. Đường Sách Hạ còn tưởng rằng mẹ vợ muốn đi ra ngoài, không ngờ nàng không biết xách từ đâu tới một túi bột mì, lôi kéo Đường Sách Hạ làm trợ thủ. Đường Sách Hạ quơ quơ cây cán bột, cảm thấy thứ đồ chơi này dùng để đánh người ngược lại là một lựa chọn thật không tệ. Khương Như Tâm đang nhào bột mì, nhìn nàng cầm cây cán bột vung tới vung lui, hiếm khi không chỉ trích, mà lại cảm thấy người này giống như mặt trời nhỏ, tinh lực dồi dào, khó trách Tiểu Cảnh nhà nàng sẽ thích. “Ngươi cứ vung loạn ở đây, cũng đừng đánh trúng chính mình đó nha.” Sắp sang năm mới, chạy tới bệnh viện thì xui xẻo lắm. Đường Sách Hạ xì khẽ, thật nực cười, đó là do mẹ vợ chưa thấy qua dáng vẻ anh tư của nàng khi múa kiếm, thứ đồ chơi này nếu như nàng cũng có thể đánh trúng chính mình, thì còn lăn lộn làm gì nữa, nói ra cũng đủ khiến người ta cười chết. “Nhào bột mì làm gì vậy, mẹ vợ người còn biết nấu cơm nữa à, thật lợi hại.”
Khương Như Tâm đã biết từ Tiểu Trương chuyện hai chân của Hứa Du Cảnh kia hồi phục như thế nào. Tiểu Trương có một điểm tốt, là lúc không hỏi hắn, hắn sẽ không hé răng nửa lời, nhưng nếu như hỏi, những chuyện có thể nói không kể chi tiết lớn nhỏ, hắn có thể một mạch đổ ra hết. Khương Như Tâm bị tâng bốc đến mức suýt nữa cười lộ cả nếp nhăn. “Cái miệng nhỏ này của ngươi a, Tiểu Cảnh nhà ta có phải hay không đã bị cái miệng này của ngươi lừa gạt về.”
Đường Sách Hạ nói: “Mẹ vợ, vậy là người oan uổng ta rồi.” Rõ ràng là nàng quá có mị lực, Hứa Du Cảnh đã thèm muốn nàng từ lâu, nàng mới đồng ý. Khương Như Tâm không tranh luận, mà cười cười nói: “Hoành thánh, sủi cảo, chè trôi nước, mì sợi, ngươi thích ăn cái gì, mẹ vợ hôm nay làm cho ngươi cả một bàn Mãn Hán toàn tịch.”
Đường Sách Hạ nghĩ một lát rồi nói: “Thật ra ta ăn gì cũng được, ta không kén ăn, có cái gì nhét đầy bao tử là được rồi. Nhưng mà Hứa Du Cảnh lại thích ăn sủi cảo hơn, hay là chúng ta làm sủi cảo đi, nàng thích ăn sủi cảo nhân cải tể.”
Khương Như Tâm kinh ngạc nhìn người trước mắt, mỗi lần Đường Sách Hạ nhắc đến Hứa Du Cảnh, đôi mắt như đang tỏa sáng, vả lại người này thật sự đặt con gái nàng ở trong lòng, không phải cố ý nói để nịnh nọt nàng. Khương Như Tâm cũng không rõ lắm Hứa Du Cảnh thích ăn gì, bởi vì đứa nhỏ này bình thường rất khắc chế, dù ngon hay không ngon nàng đều sẽ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận