Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 127

Đường Thư Hạ giả vờ như không nghe thấy Thịnh Cao Dương dừng lại phía sau, "Hắn hình như chạy rồi."
Thịnh Cao Dương hừ lạnh, "Hắn chạy cũng nhanh đấy, nhưng Hạ Hạ yên tâm, chạy được hòa thượng chạy không được miếu, dám có ý đồ với Hạ Hạ nhà chúng ta, ta thấy hắn đúng là chán sống rồi."
Trước đây Thịnh Cao Dương còn cảm thấy Khấu Cảnh Trạch cũng coi như tuổi trẻ tài cao trong đám người trẻ tuổi, hiện tại chỉ cảm thấy đối phương là một đống c*t chó nát, lúc trước hắn cũng không biết mình nhìn người kiểu gì nữa, quả nhiên là lớn tuổi rồi. Bây giờ đống c*t chó nát này còn định dùng thủ đoạn lừa gạt phụ nữ trước đây lên người Đại Bảo Bối nhà hắn, trán Thịnh Cao Dương nổi cả gân xanh. Đường Thư Hạ hơi suy nghĩ, việc Khấu Cảnh Trạch xuất hiện ở đây đúng là khiến nàng thật sự bất ngờ, nàng bây giờ cũng không có gì đáng để người khác phải mưu đồ. Nàng hiện tại cũng chỉ là một tiểu minh tinh có chút tiền tiết kiệm, thu nhập không thể so với mấy hoa đán lưu lượng kia, so với người bình thường thì miễn cưỡng sống tạm, Khấu Cảnh Trạch đủ kiểu nịnh nọt nàng, là vì cái gì? Thịnh Cao Dương kiềm chế lửa giận, "Hạ Hạ, ông ngoại bà ngoại ngươi gần đây sức khỏe không tốt lắm, lại ngày nào cũng nhắc tới ngươi, cậu cũng biết ngươi bận rộn công việc, ngươi có thể ——"
Đường Thư Hạ mở lịch ra xem, "Qua mấy ngày nữa ta xin nghỉ đi thăm ông ngoại bà ngoại một chút."
Nếp nhăn giữa mày Thịnh Cao Dương lập tức giãn ra, "Tốt, đến lúc đó cậu đi đón ngươi."
Cúp điện thoại xong, Thịnh Cao Dương lập tức lấy bút khoanh tròn cẩn thận ngày đã hẹn, thậm chí còn đánh dấu hình que đặc biệt lên trên. Thịnh Cao Dương cài bút lại, nghĩ thầm, Hạ Hạ nhà hắn đúng là đã lớn lên không ít, bây giờ ngay cả lời ngon tiếng ngọt ('Hoa Ngôn Xảo Ngữ') của đàn ông cũng có thể nhận rõ. Thịnh Cao Dương tràn đầy vui mừng, nhưng nghĩ đến Hứa Du Cảnh, hắn lại không khỏi bực bội, Hạ Hạ nhà hắn thông minh như vậy, sao lại thích Hứa Du Cảnh cơ chứ. Bị Thịnh Cao Dương nhắc tới, Hứa Du Cảnh liền hắt xì mấy cái rõ mạnh. Đường Thư Hạ đưa tay sờ trán nàng, xác định nhiệt độ còn thấp hơn của mình, "Hứa Du Cảnh, có chuyện ta muốn nói với ngươi."
Hứa Du Cảnh hiếm khi thấy Đường Thư Hạ có vẻ trịnh trọng thế này, lần trước Đường Thư Hạ nghiêm túc như vậy là vào cái đêm nói muốn thay đổi quan hệ với nàng, đúng là đánh cho nàng một đòn bất ngờ không kịp chuẩn bị. Nàng lập tức thẳng lưng, thấp thỏm nhìn chằm chằm người trước mặt, "Đường Đường, chuyện quan trọng lắm sao?"
Đường Thư Hạ nghiêm túc gật đầu, "Ừ, là chuyện vô cùng vô cùng quan trọng."
Hứa Du Cảnh không khỏi bắt đầu căng thẳng, thậm chí hoảng hốt, chẳng lẽ mấy ngày nay các nàng chung sống không đủ tốt sao, cho nên đối phương định đổi ý quyết định trước đó? Không không, không phải, chẳng lẽ là chuyện Khấu Cảnh Trạch đột nhiên xuất hiện? Nghĩ đến đây, Hứa Du Cảnh có chút hối hận, xem ra nàng ra tay vẫn còn quá nhẹ. Đường Thư Hạ dù sao cũng chưa trải qua chuyện này bao giờ, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi. Nàng quay lưng đi, đi đi lại lại trong phòng, lục tìm ký ức của nguyên chủ xong, phát hiện nguyên chủ cũng giống nàng, hoàn toàn không có kinh nghiệm. Rất tốt, xem ra nàng chỉ có thể đập nồi dìm thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận