Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 117

Tiểu Chu: "Oa, tốt quá rồi, Trương Ca đến là trong lòng ta thấy chắc chắn ngay."
Lúc trước khi hắn nhận lời mời làm trợ lý, người phụ trách công ty nói hắn chỉ cần phụ trách sinh hoạt hàng ngày của Đường Thư Hạ là được. Hắn lần đầu tiên theo đoàn làm phim, lần trước tham gia tống nghệ chỉ là công việc nhẹ nhàng, hắn tương đương với việc được trả lương để đi chơi hai ngày. Nhưng lần này thì thật sự rõ ràng là không có kinh nghiệm, nhìn những nghệ sĩ khác bên cạnh đều có hai ba trợ lý, hắn sợ mình có chỗ nào làm không tốt, làm không đúng chỗ, tinh thần cứ căng như dây đàn. Vừa nghe đến Trương Trạch Dương, nỗi sợ hãi này lập tức tan biến. Đường Thư Hạ thấy giọng nói ở đầu dây bên kia quá ồn ào, liền nhấn tắt máy, nàng nghiêm mặt nói: "Đi."
Khoảng một tiếng sau, Tiểu Chu lại gửi một tin nhắn đến, nội dung là dặn dò Đường Thư Hạ giữ gìn cẩn thận trang phục của studio, ngày mai nhớ mang theo những thứ tương tự như vậy. Đường Thư Hạ liếc qua rồi vứt điện thoại sang một bên, nhìn sang Hứa Du Cảnh đang xoay người thu dọn hành lý. Nàng đá văng cái vali chướng mắt kia ra xa, sớm biết Hứa Du Cảnh sẽ đến, lúc đó nàng đã để Tiểu Chu dọn dẹp xong rồi. "Hứa Du Cảnh, ngươi cố tình chạy tới đây để thu dọn quần áo giúp ta sao?"
Hứa Du Cảnh liếc nhìn những vali hành lý Đường Thư Hạ mang đến, mỗi cái vali đều mở toang bừa bãi trên mặt đất, đến nỗi lúc nàng vừa vào cửa, suýt chút nữa đã bị chặn ở bên ngoài. Phòng khách sạn đặt trước cũng không lớn, bốn cái vali này mở ra là hoàn toàn không còn chỗ đặt chân. "Đường Đường, lần sau ngươi vẫn nên đưa Tiểu Trương theo cùng đi."
"......" Đường Thư Hạ trực tiếp bắt đầu cởi quần áo. Đạo bào của tiên môn có một điểm không tốt là kiểu dáng quá phức tạp, ba lớp trong ba lớp ngoài, trời nóng nực thế này suýt chút nữa làm nàng nóng phát bệnh. Nàng cởi đồ đến khi trên người chỉ còn lại áo lót và tiểu khố. "Ngươi ngồi yên đó đi. Lát nữa ta tự dọn dẹp là được rồi."
Hứa Du Cảnh vội vàng che mắt quay mặt đi chỗ khác. Đường Thư Hạ cười nhìn dáng vẻ bối rối của nàng, không ngờ còn biết xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận